Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 419. Đàm Phán



Chương 419. Đàm Phán



Đám Lý Dũng rất bất ngờ.Cảnh Ngôn nói hắn là người Đông Lâm thành, tuy Đông Lâm thành lưng dựa Hắc Thạch sơn mạch nhưng thành phố này chỉ là thành thị nhỏ trong địa vực Lam Khúc quận thành. Hạo Phong thành mạnh hơn Đông Lâm thành nhiều, trong Đông Lâm thành hình như không có gia tộc gì lớn.Nếu Cảnh Ngôn đúng là hai mươi tuổi, ở trong gia tộc nào cũng chỉ tính là hậu bối trẻ.Hậu bối trẻ của gia tộc thế nào mà có thể tùy tay lấy ra năm mươi vạn linh thạch?Hay Cảnh Ngôn . . . là nhi tử của thành chủ Đông Lâm thành?Lý Dũng thầm lo, Cảnh Ngôn đòi đàm phán với người Tống gia, không biết cuối cùng sẽ phát triển thế nào.Mấy đội trưởng khác cũng im lặng.Thật sự vì Cảnh Ngôn quá trẻ tuổi, hình như cảnh giới Võ Đạo của hắn không quá cao. Dù hắn đúng là cảnh giới Tiên Thiên thì sao? Không có chút sức đánh trả trước mặt Tống gia. Hai năm trước là Võ Đạo cửu trọng thiên, bây giờ cùng lắm có tu vi Tiên Thiên sơ kỳ.Đám người Lý Dũng nỗi lòng nặng trĩu.Mắt Lý Dũng lóe tia lo lắng nói: - Cao Phượng, lần sau gặp Cảnh Ngôn huynh đệ nhớ dặn dò hắn không thể xung đột với Tống Minh.Cao Phượng lên tiếng: - Ừm, ta biết.Cao Phượng hiểu ý Lý Dũng, nếu Cảnh Ngôn xung đột với Tống Minh rất có thể hắn tự đẩy mình vào cảnh hiểm. Cảnh Ngôn là võ giả đến từ Đông Lâm thành, dù hắn là nhi tử của thành chủ, Tống Minh sẽ không e ngại gì hắn. Nơi này là Hạo Phong thành, Tống gia là một trong những gia tộc lớn nhất thành phố.Thời gian qua mau, hai ngày sau.Trong trạch viện Tống gia, hai võ giả một già một trẻ đi ra.Võ giả trẻ khuôn mặt tuấn tú nhưng mắt lóe tia âm trầm, mặt hơi trắng. Gã là nhi tử của tộc trưởng Tống gia, Tống Minh. Lão nhân đi bên cạnh gã là trưởng lão bình thường cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.Hai người rời khỏi Tống gia tính đi chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm đóng quân.Tống Minh được tin đội mạo hiểm Liệt Diễm đã chuẩn bị năm mươi vạn linh thạch. Tống Minh vốn có thể kêu người đội mạo hiểm Liệt Diễm đưa năm mươi vạn linh thạch đến Tống gia, nhưng gã không làm như vậy mà tự mình đi nơi đội mạo hiểm đóng quân lấy thứ gã muốn.Tại sao phải tự mình đi lấy?Lý do rất đơn giản, Tống Minh muốn cho tất cả người Hạo Phong thành biết gã là không thể đắc tội. Cao Phượng đắc tội với gã, đội mạo hiểm Liệt Diễm chẳng những phải bồi thường năm mươi vạn linh thạch, chính nàng phải hầu hạ gã ba tháng!Trong Hạo Phong thành mà đắc tội với gã thì . . . ha ha, tự tìm đường chết.Tống Minh và trưởng lão Tống gia nghênh ngang đi trên đường, tốc độ không nhanh, vì họ muốn tin tức khuếch tán mau, tốt nhất cho người toàn Hạo Phong thành đều biết.Biết rằng đội mạo hiểm Liệt Diễm ở trước mặt Tống Minh cũng phải ra vẻ đáng thương ngoan ngoãn thỏa mãn mọi yêu cầu của gã.Trưởng lão Tống gia mắt âm trầm nói: - Thiếu gia, thật không ngờ đội mạo hiểm Liệt Diễm có thể chuẩn bị đủ năm mươi vạn linh thạch.Tống Minh tùy ý nói: - Thì đó, cứ tưởng bắt họ bồi thường năm mươi vạn linh thạch, bọn họ tuyệt đối không thể chuẩn bị xong trong vòng bảy ngày. Nay xem ra không có cơ hội tiêu diệt bọn họ.Ngay từ đầu Tống Minh đã định tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm.Mặt Tống Minh vặn vẹo nhếch mép cười âm tà:- Nhưng dù chúng bồi thường năm mươi vạn linh thạch thì ta cũng không bỏ qua cho tiện nhân Cao Phượng. Tiện nhân này dám đánh ta trước mặt mọi người, không hành hạ ả một phen khó nguôi ngoai mối hận trong lòng ta. Ha, ta phải cho ả sống không bằng chết!Trưởng lão Tống gia cười nói: - Tiểu tiện nhân này cũng bốc lửa lắm, he he . . . Lão già này hiển nhiên chẳng tốt lành gì.Tống Minh liếc trưởng lão Tống Lục, xấu xa nói: - Trưởng lão Tống Lục đừng gấp, chờ ta chơi tiện nhân đó rồi cũng cho trưởng lão vui vẻ mấy ngày.Mắt Tống Lục sáng rực nói: - Vậy xin đa tạ thiếu gia.Trong lòng Tống Lục rất khinh thường Tống Minh. Ngươi chơi rồi mới đưa lão tử? Tưởng lão tử thích đi giày rách sao?Ngoài mặt Tống Lục không lộ vẻ bất mãn gì. Phế vật Tống Minh đến nay chưa thăng cấp Tiên Thiên nhưng dù gì là nhi tử của tộc trưởng, còn Tống Lục chỉ là trưởng lão bình thường trong Tống gia. Thân thiết với Tống Minh rất có lợi cho lão.Trên đường võ giả thấy Tống Minh, Tống Lục đều tránh phía xa nói nhỏ. Tống Minh nổi tiếng ác, không ai dám đến gần dính xui.- Đó là Tống Minh Tống gia?- Còn có trưởng lão Tống gia Tống Lục!- Bọn họ làm gì vậy?- Ngươi không biết sao? Mấy hôm trước Cao Phượng đội mạo hiểm Liệt Diễm đánh Tống Minh một chưởng, Tống gia ra thông điệp yêu cầu đội mạo hiểm Liệt Diễm bồi thường năm mươi vạn linh thạch, bắt Cao Phượng cùng Tống Minh ba tháng.- Tống Minh, Tống Lục đang tính kiếm đội mạo hiểm Liệt Diễm tính sổ?- Xem ra đội mạo hiểm Liệt Diễm sẽ biến mất từ đây.Tống Minh, Tống Lục đủng đỉnh đến nơi đội mạo hiểm Liệt Diễm đóng quân.Khi hai người đến gần chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm đóng quân một khoảng cách nhóm Lý Dũng đã nhận được tin, nhanh chóng chuẩn bị. Đoàn trưởng Lý Dũng và một số đội trưởng, phó đội trưởng tụ tập lại. Bọn họ chạy ra ngoài nơi đóng quân nghênh đón Tống Minh, Tống Lục.Trong phòng của Cảnh Ngôn vọng vào giọng Cao Phượng:- Cảnh Ngôn, Tống Minh đến!Cảnh Ngôn nghe kêu liền ra khỏi phòng, khóe môi cong lên nói: - Đã đến? Qua hai ngày mới tới, lên giá cao thật.Cao Phượng thở hổn hển:- Ừ, sắp đến nơi rồi, nhóm đoàn trưởng ở bên ngoài nghênh tiếp.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Đoàn trưởng Lý Dũng quá khách khí với Tống Minh này.Nói vậy nhưng Cảnh Ngôn thông cảm áp lực của Lý Dũng. Đội mạo hiểm Liệt Diễm đối phương vật khổng lồ như Tống gia không có vốn liếng đối kháng, sơ sẩy một cái sẽ bị diệt.Cảnh Ngôn, Cao Phượng đang nói chuyện liền thấy nhóm Lý Dũng nghênh hai võ giả một già một trẻ vào.Cao Phượng đứng cạnh Cảnh Ngôn nhỏ giọng nói: - Người trẻ tuổi đó là Tống Minh, một người khác là trưởng lão Tống gia tên Tống Lục.Cảnh Ngôn gật đầu, nhấc chân đi tới:- Ừm, chúng ta qua đi.Cao Phượng theo sau.Tống Minh chợt dừng bước liếc về phía Cảnh Ngôn, ánh mắt gã lướt qua hắn ngừng lại trên người Cao Phượng. Tống Minh không thèm để mắt võ giả trẻ Cảnh Ngôn.Tống Minh cười âm hiểm:- Cao Phượng, chúng ta lại gặp mặt.Mặt Cao Phượng đen thui, nàng không đáp lại, quay đầu không thèm nhìn Tống Minh. Cao Phượng lo nếu tập trung vào người Tống Minh sẽ không nhịn được lại đánh gã, thấy gã là nàng chỉ muốn giết chết. Hết chương 419.



Bạn cần đăng nhập để bình luận