Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 636. Đường Cùng



Chương 636. Đường Cùng



Cảnh Ngôn đảo tròng mắt thấy cường giả Cổ gia sắp đến gần, hắn sầm mặt xuống.Như Thiên Thủy nói, lần này cả hai tàn đời thật.Cảnh Ngôn chưa kịp hỏi Thiên Thủy tình hình đằng trước thế nào, Cổ Vạn Toàn đã đến gần trong vòng ngàn thước. Hai cường giả Đạo Hoàng cảnh Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân chạy theo sau Cổ Vạn Toàn cũng vào tầm mắt.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:- Ba cường giả Đạo Hoàng cảnh!Lần này thì chắp cánh khó bay.Đám người Cổ Vạn Toàn đến gần không ra tay ngay làm Cảnh Ngôn thở phào, dù có một chút xíu hy vọng sống thì hắn sẽ không từ bỏ.Ba người Cổ Vạn Toàn thành hình tam giác bao vây Cảnh Ngôn, mắt lạnh băng âm trầm trừng hắn.Bị ba Đạo Hoàng cảnh bao vây, Cảnh Ngôn không có chút cơ may lao ra.Cổ Vạn Toàn âm trầm nói: - Tiểu tử, tìm ngươi đúng là không dễ dàng. Sao không chạy nữa đi? Ngươi giỏi lắm mà sao dừng lại?Hơn nửa năm gần một năm làm Cổ Vạn Toàn ức chế.Cảnh Ngôn biết rõ còn hỏi: - Các ngươi là ai? Tại sao tìm ta?Cổ Vạn Toàn tức giận cười gằn:- Ha ha, chúng ta là ai? Chẳng lẽ ngươi không biết sao? Nhãi ranh Cảnh Ngôn, ngươi trước là giết tôn tử Cổ Ngân Hà của ta, sau giết nhiều thành viên Cổ gia. Hay ngươi cho rằng có thể chạy ra ngoài tầm tay Cổ gia ta?Cảnh Ngôn hiểu ra:- Thì ra ngươi là lão thất phu Cổ Vạn Toàn.Mâu thuẫn hai bên đã không thể giải hòa, Cảnh Ngôn sẽ không thấp cổ bé họng tỏ ra yếu thế.Cổ Vạn Toàn hét chói tai:- To gan!Nguyên khí hùng hồn dâng lên toàn thân Cổ Vạn Toàn, uy áp mãnh liệt hung hăng đè ép Cảnh Ngôn.Khí thế cường giả tu vi Đạo Hoàng cảnh đỉnh dù là Cảnh Ngôn cũng không chịu nổi, hắn cảm giác vụ tuyền phần bụng bị uy áp làm chấn động, thần hồn bị đè ép. Mặt Cảnh Ngôn trắng bệch.Cổ Vạn Toàn kiềm lại khí thế, nói: - Tiểu súc sinh, hiện tại ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn theo ta trở lại có lẽ ngươi còn sống được.Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân hơi cau mày, khó hiểu nhìn Cổ Vạn Toàn. Hai người không hiểu tại sao Cổ Vạn Toàn không trực tiếp ra tay, giết Cảnh Ngôn tại chỗ hoặc bắt hắn đều được, hắn có năng lực đánh trả sao?Tuy thắc mắc nhưng hai người không hỏi. Cổ Vạn Toàn mới là lão tổ Cổ gia, Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân tuy là võ giả Đạo Hoàng cảnh nhưng đều là vãn bối của lão, bọn họ không dám chất vấn quyết định của lão.Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng:- A? Cổ Vạn Toàn tiếp tục dồn ép:- Nhãi ranh Cảnh Ngôn, ngươi chỉ có một cơ hội, hoặc đi theo ta hoặc chết tại đây.Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ, lờ mờ đoán ra tại sao Cổ Vạn Toàn muốn mang hắn sống trở về. Có lẽ vì Càn Khôn Giới trên người hắn.Cổ Vạn Toàn dồn hết sức vây bắt Cảnh Ngôn không chỉ vì muốn báo thù cho tôn tử, mục đích quan trọng hơn là Càn Khôn Giới. Cổ Ngân Hà biết về Càn Khôn Giới có lẽ nghe từ miệng Cổ Vạn Toàn, nhưng lão không chắc chắn Càn Khôn Giới nằm trong tay Cảnh Ngôn. Đặc biệt trước kia Cổ Vạn Toàn không nghi ngờ Cảnh Ngôn giữ Càn Khôn Giới, không thì lão đã sớm tìm hắn.Cảnh Ngôn không tin lời Cổ Vạn Toàn, hắn mà bị mang về thì muốn chết không được. Cổ Vạn Toàn hận hắn như vậy sẽ chịu tha cho hắn sao?Cảnh Ngôn biết giao ra Càn Khôn Giới tuyệt đối chỉ có một con đường chết, Cổ Vạn Toàn sẽ không muốn nhiều người biết về báu vật nghịch thiên như Càn Khôn Giới.Cảnh Ngôn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Lão thất phu, ngươi cứ việc ra tay, muốn giết tiểu gia không dễ vậy.Cổ Vạn Toàn không nhịn được nữa, lão lắc người xông lên:- Tiểu tạp chủng, ngươi tìm cái chết!Rõ ràng Cổ Vạn Toàn không định trực tiếp giết Cảnh Ngôn, lão tấn công không vì giết hắn, nhìn ra được lão muốn bắt sống.Chợt một tiếng quát vang lên:- Lão tổ Cổ gia dừng tay!Cổ Vạn Toàn khựng lại, liếc mắt qua.Người lên tiếng là Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc.Cổ Vạn Toàn híp mắt nhìn Hồ Đông Hạc chằm chằm:- Ngươi muốn ngăn cản ta, Hồ Đông Hạc?Nói thật thì Cổ Vạn Toàn không muốn đắc tội Hồ Đông Hạc. Hồ Đông Hạc là đan sư mạnh nhất đại lục hiện nay, là đan sư cửu giai duy nhất có thể tìm đến. Nếu đắc tội Hồ Đông Hạc thì Cổ gia sẽ bị ảnh hưởng lớn. Nhưng Cổ Vạn Toàn sẽ không vì mặt mũi Hồ Đông Hạc mà tha cho Cảnh Ngôn.Hồ Đông Hạc mỉm cười nói: - Lão tổ Cổ gia, Cảnh Ngôn là khách khanh của Đan Quốc, là bằng hữu của ta. Ta hy vọng lão tổ nể mặt ta tha cho hắn một lần, còn về tổn thất của Cổ gia thì chúng ta có thể bàn bạc bồi thường.Cảnh Ngôn nhìn Hồ Đông Hạc, lòng thầm cảm kích.Hồ Đông Hạc đúng là quang minh lỗi lạc, trọng tình trọng nghĩa. Đổi lại người bình thường rất khó làm được điều này.Cổ Vạn Toàn kiên quyết nói: - Hồ Đông Hạc, ta cũng muốn nể mặt ngươi nhưng không thể đồng ý chuyện này được. Nếu ngươi nhất quyết ngăn cản thì đừng trách ta trở mặt!Cổ Vạn Toàn quay sang ra lệnh cho hai người Cổ Mặc:- Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân, nếu có kẻ nào dám ngăn cản thì các ngươi hãy ra tay, mặc kệ là ai đều không được!Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân lên tiếng: - Rõ!Hồ Đông Hạc nghe Cổ Vạn Toàn nói câu này thì lắc đầu, biết mình bất lực. Dù Hồ Đông Hạc và Thường Huyễn cùng ra tay cũng khó đột phá Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân phong tỏa. Thực lực của Hồ Đông Hạc yếu hơn hai người kia một chút, Thường Huyễn tuy mạnh hơn chút nhưng còn xa mới tới trình độ càn quét Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân.Thường Huyễn bất đắc dĩ cười lắc đầu với Hồ Đông Hạc.Cảnh Ngôn rộng rãi cười nói với Hồ Đông Hạc:- Thành chủ Hồ Đông Hạc, Cảnh Ngôn ta mãi ghi nhớ ân tình của người. Nếu hôm nay ta không chết thì sau này nhất định báo đáp!Hồ Đông Hạc buông tiếng thở dài:- Cảnh Ngôn . . . Ài . . . Cổ Vạn Toàn thét chói tai lại tấn công:- Tiểu tạp chủng còn không bó tay chịu trói cho lão phu!Cảnh Ngôn vội lấy ra các loại trận pháp từ tu di giới chỉ, ném hết đi:- Lão thất phu hãy xem trận pháp của ta đây!Trận pháp công kích, khốn trận ném hết vào người Cổ Vạn Toàn, trận pháp phòng ngự thì ném vào người mình.Bùm! Thực lực của Cổ Vạn Toàn quá mạnh, Cảnh Ngôn bây giờ không đánh lại nổi. Dù có trận pháp quấy nhiễu thì Cảnh Ngôn không thể đỡ một kích, trong vầng sáng rực rỡ hắn bị đánh bay ra thật xa. Hết chương 636.



Bạn cần đăng nhập để bình luận