Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 415. Gặp Cao Phượng



Chương 415. Gặp Cao Phượng



Cảnh Ngôn khó hiểu nhìn cửu trưởng lão và đám người Trương gia.Những người Trương gia này có ý gì?Làm ra cảnh rầm rộ thế này kêu hắn đến chỉ vì hỏi tài nguyên hắn tặng Trương Ngọc đến từ đâu?Nhưng vì sao khi nghe Cảnh Ngôn nói hắn là người Đông Lâm thành thì họ lộ ánh mắt thất vọng? Cảnh Ngôn là người ở đâu liên quan gì đến Trương gia? Hắn tặng cho Trương Ngọc tài nguyên đến từ đâu liên quan gì đến Trương gia?Suy nghĩ lướt nhanh trong óc, chợt lòng Cảnh Ngôn máy động:- A? Trong phòng tiếp khách Trương gia tuy có tộc trưởng Trương Nhất Binh, đám trưởng lão Trương gia nhưng chủ chốt là phụ thân của Trương Ngọc, cửu trưởng lão.Điều này chắc hẳn có lý do gì đó.Cảnh Ngôn mơ hồ suy đoán ra ý nghĩ của đám người Trương gia, thầm buồn cười. Người Trương gia hiểu lầm hành vi của hắn.Thấy cửu trưởng lão còn nhìn mình, Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu nói: - Ta và sư tỷ Trương Mẫn là bằng hữu, lúc ta tham gia Đạo Nhất học viện được sư tỷ hướng dẫn. Cái chết của sư tỷ Trương Mẫn cũng do ta mà ra, ta rất áy náy. Trương Ngọc là muội muội của sư tỷ Trương Mẫn nên ta muốn tặng nàng chút tài nguyên xem như bồi thường phần nào.Cảnh Ngôn cố gắng khéo giải thích hiểu lầm.Nhưng đám người Trương gia chưa thôi hiểu lầm.Vì Cảnh Ngôn tặng tài nguyên cho Trương Ngọc giá trị quá cao, nếu nói đống tài nguyên chỉ là chút bồi thường thì người Trương gia không thể hiểu nổi.Trương Nhất Binh nghiêm túc hỏi: - Cảnh Ngôn tiểu hữu, ngươi thật sự là võ giả Đông Lâm thành?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy! - Ừm! Trương Nhất Binh và cửu trưởng lão liếc nhau, trong mắt tràn đầy thất vọng.Trương Nhất Binh nói: - Trương Ngọc còn nhỏ, chưa từng đi ra Hạo Phong thành, trong thời gian gần chúng ta cũng không muốn để nàng rời đi. Nếu Cảnh Ngôn tiểu hữu muốn lấy lại những tài nguyên đã tặng cho Trương Ngọc cũng được hết.Cảnh Ngôn nghe vậy khóe môi nhếch cao.Suy đoán của Cảnh Ngôn hiển nhiên chính xác, người Trương gia cho rằng hắn có ý với nàng. Người Trương gia cho rằng hắn tặng đống tài nguyên cho Trương Ngọc là một loại sính lễ, nên mới hỏi bối cảnh của hắn. Nếu Cảnh Ngôn có bối cảnh mạnh chắc Trương gia sẽ đồng ý để Trương Ngọc theo hắn.Suy nghĩ thoáng qua, Cảnh Ngôn thấy hơi buồn lòng.Cảnh Ngôn đứng lên, hứng thú rã rời nói: - Các vị, những tài nguyên này là ta tặng cho Trương Ngọc, hy vọng nàng nhanh chóng thăng cấp cảnh giới Tiên Thiên. Nếu không có chuyện gì khác thì ta xin cáo từ trước.Cảnh Ngôn vốn không hề có ý tưởng gì với Trương Ngọc.Lúc này một hộ vệ Trương gia từ bên ngoài chạy vào:- Tộc trưởng!Trương Nhất Binh nhíu mày hỏi: - Có chuyện gì? Hộ vệ nói: - Cao Phượng ở ngoài trạch viện, nàng muốn gặp tộc trưởng.Trương Nhất Binh nhíu chặt mày:- Sao lại đến nữa? Không phải ta đã nói Trương gia bó tay không giúp được họ sao?Một trưởng lão nói với hộ vệ kia:- Kêu Cao Phượng về đi, Trương gia chúng ta thật sự bất lực, không có năng lực giúp nàng.Hộ vệ lên tiếng định rời đi:- Rõ!Con ngươi Cảnh Ngôn coi rút, hắn cảm thấy cái tên khá quen thuộc:- Cao Phượng?Chắc không phải là Cao Phượng trong đội mạo hiểm Liệt Diễm đi?Lòng Cảnh Ngôn máy động.Nhưng trên đời này có nhiều người tên Cao Phượng, Cao Phượng đến tìm Trương gia chưa chắc là Cao Phượng trong đội mạo hiểm Liệt Diễm mà Cảnh Ngôn quen.Cảnh Ngôn cảm thấy sẽ không trùng hợp như vậy, nhưng vẫn thuận miệng hỏi: - Trương tộc trưởng, các người nói Cao Phượng là ai?Trương Nhất Binh nhìn hướng Cảnh Ngôn:- Hả?Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Là vầy, ta quen một nữ võ giả cũng tên Cao Phượng, là thành viên một đội mạo hiểm. Nhưng chắc chỉ trùng hợp thôi.Trương Nhất Binh nói: - Đội mạo hiểm? Cao Phượng đúng là thành viên đội mạo hiểm cấp thấp, ca ca của nàng tên Cao Triển, đội trưởng của đội mạo hiểm. Tên đội mạo hiểm là Liệt Diễm.Cảnh Ngôn kinh ngạc kêu lên: - Cái gì? Cảnh Ngôn thật không ngờ sẽ có chuyện tình cờ như thế, huynh muội Cao Triển, Cao Phượng ở Hạo Phong thành. Lúc Cảnh Ngôn gặp hai huynh muội là trong Hắc Phong trấn Đoan Dương thành, Đoan Dương thành và Hạo Phong thành cách nhau không gần.Trương Nhất Binh thấy sắc mặt Cảnh Ngôn thay đổi, trầm giọng hỏi: - Cảnh Ngôn tiểu hữu quen Cao Phượng không lẽ là Cao Phượng này?Cảnh Ngôn cười nói: - Đúng là ta quen Cao Phượng này. Cao Phượng và Cao Triển đều là bằng hữu của ta, có vẻ họ gặp rắc rối gì?Trương Nhất Binh bất đắc dĩ lắc đầu nói: - Đúng là họ gặp rắc rối lớn. Phụ thân của Cao Triển và Cao Phượng từng là hộ vệ Trương gia, nếu chỉ là phiền phức nhỏ Trương gia sẽ giúp họ. Nhưng Trương gia chịu bó tay với chuyện của họ.Cảnh Ngôn đảo tròng mắt nói: - Trương tộc trưởng, nếu được thì ta muốn gặp Cao Phượng.Trương Nhất Binh nói với hộ vệ còn chưa đi:- Cái này thì được, đi kêu Cao Phượng đến đi.Hộ vệ lên tiếng: - Rõ!Ngoài trạch viện Trương gia. Cao Phượng mặc váy dài lửa đỏ sốt ruột đi tới đi lui chờ đợi.Cao Phượng biết đến cầu viện Trương gia hy vọng không lớn, vì nhân vật họ đắc tội dù là Trương gia cũng không dám đụng chạm. Nhưng Cao Phượng hết cách rồi, nguyên Hạo Phong thành chỉ có Trương gia là còn chút hy vọng giúp đỡ. Trương gia đã từ chối thẳng thừng một lần, nếu Cao Phượng còn cách khác thì nàng tuyệt đối sẽ không đến tìm Trương gia lần thứ hai.Trong lúc Cao Phượng chờ nóng ruột nóng gan hộ vệ trở lại.Cao Phượng vội nghênh đón, ánh mắt lo lâu lóe tia mong mỏi.Hộ vệ nói: - Cao Phượng, tộc trưởng kêu ngươi vào.Cao Phượng nghe vậy mắt sáng rực.Không lẽ có hy vọng? Trương gia đổi ý?Cao Phượng kích động hỏi: - Trương tộc trưởng đồng ý giúp chúng ta đúng không?Hộ vệ lắc đầu nói: - Không phải, chúng ta có một vị khách nói biết ngươi nên muốn gặp.Nghe hộ vệ nói vậy Cao Phượng từ hớn hở rớt xuống đáy cốc.Rốt cuộc vẫn không chịu giúp đỡ sao?Trương gia không chịu hỗ trợ, Cao Phượng có thể thông cảm, vì khi Trương gia nhúng tay chuyện này rất có thể nguyên gia tộc gặp họa. Trương gia lo cho an toàn của gia tộc mình nên không chịu xen vào chuyện này, Cao Phượng không nói ra được lời oán trách.Còn về hộ vệ Trương gia nói có khách trong gia tộc quen nàng, Cao Phượng không chú ý đến, trong óc nàng đang rối bời chỉ vô thức đi theo hộ vệ vào trạch viện. Hết chương 415.



Bạn cần đăng nhập để bình luận