Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 588. Xảy Ra Chuyện



Chương 588. Xảy Ra Chuyện



Bích Ngọc Lâu.Một đám người ăn uống linh đình trong căn phòng ở đỉnh tầng Bích Ngọc Lâu.- Cạn!- Ha ha ha! Sảng khoái, thật là sảng khoái!- Nào, tất cả cùng nhau cạn ly! Rượu ngon hiếm gặp mùi vị khác hẳn!Lâu chủ Bích Ngọc Lâu Trình Dục, thủ tịch đan sư Lãnh Phong và một đám cao tầng đều ngồi đây.Không chỉ có người Bích Ngọc Lâu, mấy thương hội như Long Tường Thương Hội, Đông Nhật Thương Hội cũng có người dự tiệc. Đặc biệt là Kim Tước Thương Hội, hội trưởng Bạch Lan đích thân đến.Đan sư Lãnh Phong bưng ly rượu, mặt đỏ ửng hết sức cung kính nâng ly hướng nam nhân vạm vỡ làn da ngăm đen:- Mao Vĩ đại nhân, Lãnh Phong phải cảm tạ đại nhân. Nếu không nhờ đại nhân thì Lãnh Phong này sao có thể ra nhanh như vậy, bây giờ còn đang bị nhốt trong lao tù lòng đất.Nam nhân vạm vỡ Mao Vĩ phất tay, bưng ly nhấp ngụm nhỏ:- Đan sư Lãnh Phong quá khách sáo, chút chuyện nhỏ không đáng nhắc tới.Lãnh Phong cười cười, suy nghĩ trong lòng khác hẳn ngoài miệng. Lãnh Phong nhờ Mao Vĩ giúp đỡ phải trả giá rất lớn, hơn một ức linh thạch ngốn hết tích góp cả đời của lão.Những lời phàn nàn này không thể nó ra, nếu đắc tội Mao Vĩ thì rắc rối lớn.Một đám người vừa cụng ly vừa cười rôm rả.Hội trưởng Kim Tước Thương Hội Bạch Lan cười to bảo: - Cảnh Ngôn chết tiệt đó bây giờ không sống yên, ha ha ha ha ha ha! Lãnh Phong lạnh lùng cười: - Chắc chắn rồi, bên ngoài khắp nơi đang mắng hắn, dễ chịu được mới lạ. Ta nghĩ không lâu sau tên của hắn sẽ bị gỡ khỏi bảng Đan Vương Tân Tú.Bạch Lan mắt lóe tia sáng âm trầm nói: - Tiện nhân Thanh Như giữ bình tĩnh giỏi, mãi không nhảy ra.Một lý sự của Long Tường Thương Hội nhe răng cười nói: - Tiện nhân Thanh Như rất láu cá, nàng ta biết lúc này mà nhảy ra là cho chúng ta cơ hội. Hiện tại bên ngoài toàn chửi Cảnh Ngôn, nàng ta nhảy ra thì . . . ha ha, hướng gió không chỉ thổi vào Cảnh Ngôn.Trình Dục trợn to mắt đẹp nói: - Không gấp, đợi Cảnh Ngôn thân bại danh liệt mục tiêu tiếp theo là Ưu Hải Thương Hội, tiểu tiện nhân Thanh Như không chạy thoát!Lý sự Long Tường Thương Hội gật gù nói: - Đúng, cứ làm theo kế hoạch, từ từ không gấp gáp được. Đến lúc đó còn cần Mao Vĩ đại nhân giúp đỡ chúng ta.Mao Vĩ ồm ồm nói: - Các vị hãy yên tâm, ta sẽ hết sức giúp các vị bắt lấy Ưu Hải Thương Hội. Ta không tin Ưu Hải Thương Hội chưa từng làm chuyện xúc phạm luật pháp Đan Quốc.Trình Dục đá lông nheo với Mao Vĩ:- Có Mao Vĩ đại nhân giúp thì chúng ta sẽ dễ dàng thu mua Ưu Hải Thương Hội.Tim Mao Vĩ đập nhanh, bụng nóng cháy.Mắt Mao Vĩ nóng bỏng nhìn Trình Dục:- Lâu chủ Trình Dục, hay chúng ta đi phòng lâu chủ từ từ bàn kế hoạch?- Ha ha ha! - Lâu chủ Trình Dục và Mao Vĩ đại nhân cứ tự nhiên đi, không cần lo cho chúng ta!- Đúng đúng, chúng ta lại uống một lúc rồi tự về được!- . . . Một đám người cười toe toét, họ biết Mao Vĩ và Trình Dục sắp làm gì. Hai người quan hệ không tầm thường, nếu không vì sao Mao Vĩ nhiều lần giúp đỡ Trình Dục?Trình Dục đứng dậy quyến rũ nhìn Mao Vĩ:- Mao Vĩ đại nhân, vậy chúng ta đi thôi, đi phòng của ta bàn bạc kỹ bước tiếp theo nên làm sao?Trình Dục không sợ những người này nói ra nói vào, mọi người đều ngầm hiểu, chẳng cần che giấu.Mao Vĩ trợn to mắt nói: - Tốt tốt!Đôi mắt Mao Vĩ như muốn ăn Trình Dục, gã không kịp đợi chỉ muốn đè nàng tại chỗ.Rầm! Vang lên cửa phòng bật mở.Một bóng người chạy nhanh vào hét to: - Không tốt! Không tốt! Lâu chủ đại nhân, nguy rồi! Xảy ra chuyện!Người chạy vào là đội trưởng hộ vệ của Bích Ngọc Lâu.Đám người trong phòng đang uống vui vẻ, đột nhiên xảy ra biến cổ làm cả nhóm khó chịu nhìn người xông vào.Trình Dục lạnh lùng liếc đội trưởng hộ vệ:- Có chuyện gì? Không biết ta đang tiếp đãi khách quý?Đội trưởng hộ vệ như không thấy Trình Dục bực bội, hoa tay múa chân nói: - Lâu . . . Lâu chủ đại nhân, vệ đội đến! Vệ đội đến bao vây Bích Ngọc Lâu!Trình Dục nhướng cao chân mày hỏi: - Vệ đội? Vệ đội gì?Hộ vệ hít sâu, nói: - Là vệ đội Đan Linh Chi Thành, bọn . . . bọn họ bao vây Bích Ngọc Lâu, không ai được ra vào.Trình Dục sửng sốt:- A? Trình Dục nhìn hướng Mao Vĩ.Những người trong phòng ngạc nhiên nhìn Mao Vĩ.Mao Vĩ là thủ lĩnh vệ đội Đan Linh Chi Thành, tình huống bây giờ là sao? Vì sao vệ đội bao vây Bích Ngọc Lâu?Mao Vĩ cũng đầy thắc mắc, gã không biết xảy ra chuyện gì.Không lẽ là hành động nhằm vào Bích Ngọc Lâu? Nhưng Mao Vĩ là thủ lĩnh vệ đội, tại sao gã không biết tin tức gì?Mao Vĩ hoang mang một thoáng rồi tức giận gầm gừ:- Đám khốn đó tính lật trời sao?Đội trưởng hộ vệ nhìn Mao Vĩ, nói: - Mao Vĩ đại nhân, là . . . là Dương Tiêu đại nhân tự mình mang vệ đội đến. Dương Tiêu đại nhân đang . . . đang đi lên.Mao Vĩ nghe Dương Tiêu tự mình đến thì ánh mắt nghiêm túc:- Cái gì? Dương Tiêu? Cái tên này tính làm gì? Bị điên sao? Hừ, ta ra ngoài xem sao, để ta xem thử Dương Tiêu muốn làm gì!Dương Tiêu có thân phận ngang bằng Mao Vĩ trong Đan Linh Chi Thành, gã không có ưu thế gì khi đối mặt với lão.Nghe đội trưởng hộ vệ và Mao Vĩ đối thoại, Trình Dục thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi Trình Dục còn tưởng là Mao Vĩ muốn xuống tay với Bích Ngọc Lâu, nhưng nghe gã nói hiển nhiên không biết chuyện này. Vậy thì không sao, địa vị của Dương Tiêu dù cao nhưng Mao Vĩ mới là thủ lĩnh vệ đội.Những người khác cũng thở phào giống Trình Dục, có Mao Vĩ chống thì vấn đề không lớn.Mao Vĩ nhấc chân định đi ra xem tình hình, chợt mấy bóng người bước nhanh tới gần. Người đi đầu là Dương Tiêu, sau lưng lão có nhiều cao tầng trong vệ đội Đan Linh Chi Thành.Dương Tiêu bước vào, quét mắt một vòng cười nói: - Ha ha, náo nhiệt thật.Mao Vĩ tức giận quát hỏi: - Dương Tiêu, ngươi muốn làm cái gì?Trình Dục híp mắt hẹp dài nhìn Dương Tiêu:- Dương Tiêu đại nhân, chúng ta đang tụ hội, ngài làm vậy . . . Bạch Lan trầm giọng từ từ nói: - Lâu chủ Trình Dục hình như phạm lỗi rồi, ngài không mời Dương Tiêu đại nhân tham gia tụ hội của chúng ta thì sao được? Hết chương 588.



Bạn cần đăng nhập để bình luận