Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 875. Mẫu Tử Gặp Nhau



Chương 875. Mẫu Tử Gặp Nhau



Tranh giành ích lợi thường là tàn khốc nhất.Vì tài nguyên, các thế lực lớn thường hay đổ máu chém giết.Cảnh Ngôn thầm lo mẫu thân ở nơi nguy hiểm thế này có gặp nguy hiểm trí mạng gì không? Hèn gì lúc Phương Nhược Vũ nghe nói tiểu thư Sở Liên Tinh rời khỏi Phi Vũ thành đi Hỗn Loạn Chi Địa thì vội vàng chạy về nhà.Phương Nhược Vũ lắc đầu nói: - Có đại chiến, võ giả Đạo Hoàng cảnh chết ở đây là bình thường, dù là cường giả Thánh Đạo cảnh cũng không an toàn. Mấy năm nay chiến doanh Sở gia có ba cường giả Thánh Đạo cảnh chết trong hỗn loạn, Đạo Hoàng cảnh thì càng nhiều. Tuy nguy hiểm nhưng không thể buông bỏ Hỗn Loạn Chi Địa, nơi này cung cấp nhiều tài nguyên linh thạch cho gia tộc.Hai người vừa đi vừa giao lưu, Phương Nhược Vũ nói cho Cảnh Ngôn những gì mình biết.Thế lực Lưu Sa Thần Vực sẽ đánh nhau với thần vực khác, bên trong Lưu Sa Thần Vực thường đánh nhau.Một canh giờ sau, hai người đến chiến doanh Sở gia.Nói là chiến doanh nhưng thật ra là trạch viện khá đơn sơ, bày vài trận pháp phòng hộ.Ngoài cửa có thủ vệ suốt ngày canh gác.Cảnh Ngôn, Phương Nhược Vũ đến gần.Cảnh Ngôn rất lo âu, không biết tình huống của mẫu thân tốt hay không. Dù sao Phương Nhược Vũ bị nhốt trong Sở gia mấy chục năm, hầu như không được tin tức gì từ bên ngoài. Dù mẫu thân Sở Liên Tinh gặp tình huống không tốt Phương Nhược Vũ cũng không biết.Thủ vệ ngoài cửa biết mặt Phương Nhược Vũ:- Đó là Phương Nhược Vũ mà?Sở Liên Tinh là nữ nhi của tộc trưởng Sở gia, Phương Nhược Vũ là thị nữ của Sở Liên Tinh, quan hệ thân thiết vô cùng, nên hơn một nửa thành viên Sở gia đều biết nàng.Mặt Phương Nhược Vũ không biểu tình nói: - Ta muốn gặp tiểu thư!Thủ vệ nhìn hướng Cảnh Ngôn:- Phương Nhược Vũ muốn vào chiến doanh đương nhiên ta sẽ không ngăn cản, nhưng người này là ai? Tại sao đi cùng ngươi?Phương Nhược Vũ nhìn Cảnh Ngôn, lười giải thích nhiều với thủ vệ:- Cảnh Ngôn, ngươi ở đây chờ ta, ta vào báo cho tiểu thư một tiếng.Chỉ cần gặp tiểu thư Sở Liên Tinh nói Cảnh Ngôn đến thì tiểu thư sẽ cho hắn vào.Cảnh Ngôn không phản đối, đơn giản là chờ lâu chút.Phương Nhược Vũ vào chiến doanh Sở gia, rất nhanh tìm hiểu tin tức tiểu thư Sở Liên Tinh không gặp chuyện gì ngoài ý muốn, đang ở chiến doanh. Phương Nhược Vũ thở phào nhẹ nhõm, chạy nhanh tới phòng của Sở Liên Tinh.Sở Liên Tinh gặp Phương Nhược Vũ thì rất giật mình:- Nhược Vũ?Sở Liên Tinh luôn đinh ninh Phương Nhược Vũ ở trong Thiên Nguyên đại lục bảo vệ nhi tử Cảnh Ngôn của mình. Giờ Phương Nhược Vũ đột nhiên đến Hỗn Loạn Chi Địa, xuất hiện trước mắt nàng đương nhiên khiến Sở Liên Tinh giật mình.Phương Nhược Vũ từ Thiên Nguyên đại lục chạy về Phi Vũ thành liền bị nhốt, tu di giới chỉ bị cướp đi chứ đừng nói đến tinh thạch truyền tin. Nên Phương Nhược Vũ không thể đưa tin cho Sở Liên Tinh nữa.Hốc mắt Phương Nhược Vũ đỏ hoe:- Tiểu thư . . .Cách lần trước từ biệt đã qua gần bảy mươi năm.Sở Liên Tinh biến sắc mặt nói: - Nhược Vũ, sao ngươi đến đây? Không phải ta kêu ngươi ở Thiên Nguyên đại lục sao?Sở Liên Tinh và Phương Nhược Vũ tình cảm rất tốt, nàng rất vui khi thấy Phương Nhược Vũ, nhưng ngẫm lại nhi tử ở Thiên Nguyên đại lục không ai bảo vệ khiến sắc mặt nàng khó xem.Phương Nhược Vũ nói: - Ta biết tiểu thư từ Phi Vũ thành đến Hỗn Loạn Chi Địa nên ta trở về Phi Vũ thành, nhưng mới về Sở gia đã bị tộc trưởng bắt ép nhốt lại, không lâu trước vừa đi ra.Sở Liên Tinh sốt ruột nói: - Nhược Vũ, ngươi . . .! Cảnh Ngôn đâu? Nhược Vũ trở về từ bên kia thì Cảnh Ngôn thế nào? Thiên Nguyên đại lục có một gia tộc lớn biết Càn Khôn Giới, ngươi không ở bên cạnh Cảnh Ngôn thì ai bảo vệ Cảnh Ngôn?Lúc trong khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên, Sở Liên Tinh bị gia tộc bắt ép mang về, đành nhờ Phương Nhược Vũ mà nàng tin tưởng nhất bảo vệ bên cạnh Cảnh Ngôn. Mấy năm nay Sở Liên Tinh từng giây từng phút nhớ nhi tử, trượng phu nhưng nàng không có cách nào, nàng không thể đi Thiên Nguyên đại lục nữa. Sở Liên Tinh biết đời này sẽ không thể gặp lại nhi tử, trượng phu. Nếu nàng không nghe theo gia tộc thì trượng phu và nhi tử sẽ gặp nguy hiểm.Hốc mắt Phương Nhược Vũ đỏ hoe:- Tiểu thư đừng gấp, Cảnh Ngôn không sao, hắn cũng đến.Sở Liên Tinh lo âu thở dài:- Không sao cái gì, ngươi biết bao nhiêu về Thiên Nguyên đại lục? Ài . . . Chợt ánh mắt Sở Liên Tinh thay đổi, nhìn Phương Nhược Vũ chằm chằm:- Ngươi nói cái gì? Ai đến?Phương Nhược Vũ nhẹ giọng nói: - Tiểu thư, Cảnh Ngôn cũng đến, hắn ở ngoài chiến doanh.Sở Liên Tinh vừa mừng vừa sợ:- Cảnh Ngôn đến? Không thể nào! Cảnh Ngôn làm sao đến Vô Vọng Thâm Uyên? Ngươi bị nhốt lại thì ai mang hắn đến Vô Vọng Thâm Uyên được? Sao hắn có thể đến Vô Vọng Thâm Uyên, nơi này có nhiều nguy hiểm. Nếu bị gia tộc biết Cảnh Ngôn sẽ bị bắt!Sở Liên Tinh vừa nói vừa lao ra, nàng rất muốn trông thấy Cảnh Ngôn, biết hắn đang ở ngoài chiến doanh thì nàng làm sao kiềm nén được?Sở Liên Tinh lao nhanh đi, chốc lát đã đến ngoài chiến doanh.Thủ vệ canh giữ cửa cổng đang cảnh giác trừng Cảnh Ngôn.Sở Liên Tinh chưa vào phạm vi tầm mắt hắn đã cảm ứng được hơi thở nhanh chóng đến gần, thần niệm dòm ngó thấy Sở Liên Tinh.Cảnh Ngôn thầm nghĩ: - Là mẫu thân sao? Tuy không có ấn tượng nhưng . . . cảm giác rất quen thuộc, thân thiết.Sở Liên Tinh đứng trước mặt Cảnh Ngôn, dừng lại, nhìn hắn chằm chằm, hơi thở dao động.Cảnh Ngôn cũng nhìn Sở Liên Tinh, thoáng chốc không nói nên lời.Phương Nhược Vũ chạy lại, lên tiếng: - Tiểu thư . . .Sở Liên Tinh nháy mắt với Phương Nhược Vũ ra hiệu đừng nói gì.Sở Liên Tinh nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, đi theo ta.Thủ vệ cau mày định ngăn lại:- Phó thống lĩnh, người này không phải thành viên Sở gia, vào chiến doanh . . . Sở Liên Tinh sầm mặt xuống, uy nghiêm lườm thủ vệ:- A? Thế nào? Ngươi muốn dạy ta làm việc?Thủ vệ khom người hoảng sợ rối rít nói: - Thuộc hạ không dám!Giọng Sở Liên Tinh hiền hòa mỉm cười nói: - Cảnh Ngôn, qua đây.Cảnh Ngôn gật đầu, theo Sở Liên Tinh, Phương Nhược Vũ vào chiến doanh Sở gia.Thủ vệ nói với thủ vệ khác:- Ta canh giữ ở đây, ngươi đi báo cho thống lĩnh đại nhân!Thủ vệ lên tiếng sau đó rời đi:- Được!Sở Liên Tinh dẫn Cảnh Ngôn vào phòng mình, mắt tràn đầy hiền hòa, nắm tay hắn dịu dàng nói: - Cảnh Ngôn, lại đây cho ta xem.Phương Nhược Vũ cảm xúc kích động nói: - Cảnh Ngôn, đây là tiểu thư, mẫu thân của ngươi! Hết chương 875.



Bạn cần đăng nhập để bình luận