Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 760. Nhẹ Nhàng Nghiền Áp



Chương 760. Nhẹ Nhàng Nghiền Áp



Cái này . . . hơi quá khoa trương. Tám người có ba là tu vi Đạo Hoàng cảnh đỉnh, hai cảnh giới Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ, hai Đạo Hoàng cảnh trung kỳ, một Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ. Tám người liên hợp lại tuyệt đối áp chế Đồng Việt gắt gao, lão chỉ có nước chạy trốn. Đồng Việt nếu không nhờ tốc độ không người sánh bằng thì họ có thể ngay mặt giết lão.Trịnh Tam Tiếu xoe tròn mắt hỏi lại, gã sợ mình nghe lầm:- Ý minh chủ là tám người chúng ta hợp sức đánh một mình minh chủ?Thật tình vì lời Cảnh Ngôn nói khiến người không thể tin, khi Trịnh Tam Tiếu nói chuyện còn huơ ngón tay.Lão nhân họ Lưu nhíu mày hỏi: - Cảnh Ngôn minh chủ nói là tám chúng ta luận lưu luận bàn với minh chủ sao?Những người khác tuy không nói nhưng nhìn ánh mắt của họ là biết ý nghĩ giống Trịnh Tam Tiếu, lão nhân họ Lưu.Cảnh Ngôn khẳng định nói: - Không phải luân lưu luận bàn với ta mà là tám người cùng ra tay, một mình ta đấu với tám người.Trịnh Tam Tiếu bật cười:- Ha . . .Trịnh Tam Tiếu nhìn lão nhân họ Lưu lại đưa mắt nhìn Cảnh Ngôn.Trịnh Tam Tiếu nói sức chiến đấu của mình lại thuận tiện giới thiệu sức chiến đấu của lão nhân họ Lưu:- Minh chủ có lẽ không biết rõ thực lực của chúng ta, vậy đi, tu vi Võ Đạo của ta là Đạo Hoàng cảnh đỉnh nhưng sức chiến đấu thuộc đẳng cấp đệ nhất trong võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh, chênh lệch không lớn với Đồng Việt bị minh chủ giết. Đồng Việt đánh với ta thì ta hoàn toàn có sức tự bảo vệ mình. Lưu huynh thực lực ước chừng bằng ta.Hai người đều là sức chiến đấu hạng nhất Đạo Hoàng cảnh đỉnh, dù kém hơn Đồng Việt một chút nhưng không quá nhiều. Trịnh Tam Tiếu, lão nhân họ Lưu một mình đấu với Đồng Việt, lão ỷ vào tốc độ có thể chiếm ưu thế nhưng khó giết hai người.Lão nhân họ Lưu gật đầu công nhận Trịnh Tam Tiếu nói.Trịnh Tam Tiếu đảo tròng mắt nói: - Cảnh Ngôn minh chủ để ta và Lưu huynh luận bàn với minh chủ đi. Nhưng minh chủ không thể kích phát đại trận đạo tràng, nhờ vào uy lực đại trận đối phó chúng ta.Trịnh Tam Tiếu nghe Cảnh Ngôn đòi luận bàn với họ thì cũng động lòng, gã muốn biết sức chiến đấu của hắn mạnh cỡ nào. Trịnh Tam Tiếu biết một mình gã có lẽ không đánh lại Cảnh Ngôn, nhưng cộng thêm lão nhân họ Lưu chắc đủ áp chế hắn, miễn hắn không vận dụng uy lực của trận pháp đạo tràng.Cảnh Ngôn kiên trì nói: - Ta đương nhiên sẽ không sử dụng bất cứ trận pháp, nếu dùng trận pháp thì luận bàn còn ý nghĩa gì? Nhưng vì tiết kiệm thời gian tám người cùng ra tay đi.Cảnh Ngôn mỉm cười, ngữ điệu nhẹ nhàng, rõ ràng tràn đầy tự tin vào mình.Thấy thái độ của Cảnh Ngôn như vậy Trịnh Tam Tiếu hơi giận, gã dù gì là Đạo Hoàng cảnh đỉnh sức chiến đấu hàng đầu, lão nhân họ Lưu cũng vậy, hai người liên hợp mà Cảnh Ngôn ra vẻ khinh thường, người có chút ngạo khí đều sẽ tức giận.Lão nhân họ Lưu trầm giọng nói: - Nếu minh chủ đã kiên trì thì cung kính không bằng tuân mệnh!Cảnh Ngôn không nói nhiều:- Đi, đi quảng trường.Chờ chút nữa bắt đầu luận bàn tám người này tự nhiên chịu phục.Cảnh Ngôn ra khỏi phòng trước, lắc người đến quảng trường đạo tràng.Tám người Trịnh Tam Tiếu ra sau.Trịnh Tam Tiếu nói: - Tám chúng ta liên hợp phải cho Cảnh Ngôn minh chủ biết sự lợi hại, lát nữa hắn không cầu xin chúng ta đừng dừng tay!Lão nhân họ Lưu gật gù đồng ý:- Ý của Trình huynh rất tốt, ta cũng nghĩ vậy!Những người khác gật mạnh đầu.Cảnh Ngôn, tám người Trịnh Tam Tiếu đến quảng trường rất nhanh hấp dẫn chú ý. Huy Hoàng Đạo Tràng đang náo nhiệt, có mấy trăm đan sư, võ giả Đạo Vương cảnh tham gia, gần quảng trường thường có người qua lại.Đám người chú ý động tĩnh trên quảng trường, bất giác dừng bước lại xem, đoán Cảnh Ngôn minh chủ và đám cường giả Đạo Hoàng cảnh muốn làm gì.Trịnh Tam Tiếu sốt ruột hỏi: - Minh chủ sẵn sàng chưa? Bây giờ bắt đầu?Cảnh Ngôn cười nói: - Tùy thời có thể, các ngươi ra tay trước đi!Cảnh Ngôn vừa dứt lời Trịnh Tam Tiếu liền tấn công trước, động tác của lão nhân họ Lưu không chậm gần như ra tay cùng lúc.Tám người bao vây Cảnh Ngôn vào giữa, tất cả đều lấy ra vũ khí công kích hắn.Trong phút chốc vầng sáng chiếu rọi bầu trời Huy Hoàng Đạo Tràng nhuộm màu bảy sắc.Ầm ầm ầm ầm ầm! Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Nguyên khí mênh mông điên cuồng trào dâng.Trịnh Tam Tiếu nhắc nnhở:- Cảnh Ngôn minh chủ nhớ đừng cậy mạnh, nếu không chịu nổi hãy kêu chúng ta dừng tay!Trịnh Tam Tiếu sợ bị thương Cảnh Ngôn, lỡ chọc hắn quê quá hóa giận không cung cấp đan dược cho họ thì mất nhiều hơn được.Cảnh Ngôn không trả lời, hắn lấy trường kiếm đen ra quát khẽ:- Phá!Kiếm quang đen ngưng hiện cuốn lấy công kích từ bốn phương tám hướng.- Trấn áp!Kiếm quang phá mở công kích của mọi người, sau đó Cảnh Ngôn vận dụng kiếm ý trấn áp tám võ giả Đạo Hoàng cảnh.Thấy Cảnh Ngôn một chiêu đánh tan công kích của tám người, đám Trịnh Tam Tiếu thầm kinh ngạc lộ vẻ hoảng sợ.Lão nhân họ Lưu cao giọng quát: - Cảnh Ngôn minh chủ quá mạnh, Trịnh huynh, xem ra chúng ta không thể giữ lại, ra tay hết sức đi!Hiển nhiên ban đầu lão nhân họ Lưu, Trịnh Tam Tiếu còn giữ sức.Trịnh Tam Tiếu trả lời:- Được!Độ mạnh công kích của hai người bỗng tăng lên. Năm cường giả Đạo Hoàng cảnh dưới Đạo Hoàng cảnh đỉnh đã bị kiếm ý của Cảnh Ngôn trấn áp không thể ra tay nữa, họ cảm giác thân hình như bị năng lượng vô hình trói chặt, nguyên khí trong người vận chuyển chậm chạp, không công kích tiếp được.Trong ba võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh người thực lực yếu nhất tình huống không tốt hơn là bao, tuy vẫn có thể tấn công Cảnh Ngôn nhưng tần suất giảm mạnh, mặt đỏ rần gồng sức mãi không thoát ra kiếm ý áp chế được.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Thánh Quang kiếm pháp, trấn áp!Nguyên khí trong người hắn chợt tăng lên một bậc, kiếm quang đen tăng mạnh uy năng trên diện rộng, kiếm ý ẩn chứa một phần lực lượng pháp tắc hầu như không bị cản trở bao nhiêu áp sát trước mặt Trịnh Tam Tiếu, lão nhân họ Lưu.Ầm ầm ầm ầm ầm! Trịnh Tam Tiếu, lão nhân họ Lưu giật mạnh người, công kích của họ biến mất. Khi Trịnh Tam Tiếu, lão nhân họ Lưu nghiến răng nghiến lợi muốn tiếp tục công kích phát hiện nguyên khí không dâng lên được. Hết chương 760.



Bạn cần đăng nhập để bình luận