Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 633. Chợ Thâm Uyên



Chương 633. Chợ Thâm Uyên



Một bóng người đứng trên mảnh đất đỏ máu cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh:- Rốt cuộc vào Vô Vọng Thâm Uyên!Đây là một không gian đỏ thẫm, tia sáng cũng có màu đỏ rợn người. Không gian lan tỏa hơi thở loang lổ tang thương. Sát khí sắc lạnh có khắp trong không khí, Cảnh Ngôn cảm ứng những sát khí không phải nhằm vào mình nhưng vẫn không kiềm được tim đập nhanh.- Địa vực này thật đáng sợ, theo tiền bối Thiên Thủy nói năm ngàn năm trước nơi này là chiến trường đại chiến nhân thần. Trong góc thiên địa này không biết đã chết bao nhiêu võ giả nhân loại, thần tộc, máu của họ nhuộm đỏ mặt đất, bầu trời. Nơi đây là cấm khu của nhân tộc, đi vào không chỉ gặp uy hiếp từ thần tộc, xui xẻo thì sẽ đụng phải thần thú thật sự. Một ít thần thú cường đại có thực lực khủng bố bằng nhân loại Thánh Đạo cảnh. Nhưng nếu săn giết một con thần thú thì ích lợi cũng kinh người. Kim Văn Linh Thú có huyết mạch thần thú đều có khả năng lấy ra tinh huyết thần thú, nếu săn một con thần thú thì được bao nhiêu thần thú?Cảnh Ngôn đứng yên tại chỗ suy nghĩ vẩn vơ, đương nhiên hắn chỉ thầm nghĩ vậy thôi. Thần thú thật sự đâu phải cỡ như Cảnh Ngôn có thể giết? Nếu đụng phải thần thú thì chắc chắn hắn bị giết. Dù Cảnh Ngôn gặp ngụy thần thú cũng không đánh lại.Cảnh Ngôn động ý niệm, đi sâu vào Vô Vọng Thâm Uyên:- Ưm, nơi này chưa an toàn, không chừng người Cổ gia rất nhanh sẽ đuổi theo.Vô Vọng Thâm Uyên là địa vực cực kỳ khổng lồ, nghe Thiên Thủy nói Vô Vọng Thâm Uyên bao gồm khu vực hòa bình dù không lớn bằng Thiên Nguyên đại lục hiện tại cũng không cách biệt bao nhiêu.Cảnh Ngôn đang đứng ở vòng ngoài khu hòa bình.Sau khi kết thúc đại chiến nhân thần, nhân tộc và thần tộc ký hiệp nghị ngừng chiến, quy định hai bên không thể vào khu vực đối phương sinh sống. Xác định khu vực của hai bên cũng có chú ý riêng, cố ý đặt ra khu hòa bình.Khu hòa bình là nơi cách ly khỏi khu vực nhân tộc và thần tộc hoạt động, một vài người của hai phe hoạt động tại khu vực này, nếu gặp phải nhau rất có thể sẽ chém giết. Nếu hai bên thực lực ngang nhau sẽ cố gắng kiềm chế, vì nếu ngang sức mà đánh nhau kết quả sẽ là cùng chết.Trong khu hòa bình Cảnh Ngôn không dám bay lung tung. Ở trên trời mục tiêu quá rõ, cách thật xa cũng sẽ bị thấy, Cảnh Ngôn không muốn làm bia sống.Nên Cảnh Ngôn vẫn chạy bằng hai chân không ngừng vào sâu trong Vô Vọng Thâm Uyên.Hơn một tháng sau.Một tòa thành đập vào mắt Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm đằng trước:- Nơi này là . . . Chợ Thâm Uyên?Nếu không nhờ Thiên Thủy thì Cảnh Ngôn đời nào biết khu vực hòa bình có cái chợ.Nói nó là chợ không bằng nói là thành phố loại nhỏ.Đây là tòa thành thị rất đặc biệt, ra vào thành có nhân loại, có thần tộc. Một thành phố rất hỗn loạn nhưng có quy định riêng, đó là đã vào thành thì nhân loại hay thần tộc không được giết nhau. Nếu không tuân theo quy định mặc kệ là nhân loại hay thần tộc đều không có kết cục tốt. Chủ nhân của chợ này thực lực mạnh đến khó tưởng tượng.Ngày xưa Thiên Thủy từng đến thành phố tên là Chợ Thâm Uyên này, thời gian thành lập chợ là sau đại chiến nhân thần.Nghe nói người dựng chợ không phải chỉ riêng nhân tộc hay thần tộc, đó là nhân loại lai huyết mạch nhân tộc và thần tộc.Người này thuộc trận doanh trung lập, không thiên hướng nhân tộc, nhưng cũng sẽ không hướng về thần tộc.Cảnh Ngôn với tâm trạng thấp thỏm đi vào Chợ Thâm Uyên.Thiên Thủy lặp đi lặp lại dặn dò Cảnh Ngôn trước khi vào Chợ Thâm Uyên:- Cảnh Ngôn, vào chợ nhớ đừng giao lưu với ai. Tu vi hiện giờ của ngươi chưa thể phân rõ đối phương là nhân loại hay thần tộc, dù là nhân tộc cũng không an toàn, chỗ này thường có chuyện nhân loại tàn sát lẫn nhau. Đôi khi nhân loại nguy hiểm hơn thần tộc, tuy trong thành thị này họ không dám xuống tay nhưng nếu ngươi bị theo dõi thì đừng mơ ra ngoài, bước ra ngoài một cái chắc chắn sẽ bị chặn giết. Nên khi không cần thiết đừng giao lưu cùng ai, nghỉ lấy sức rồi đi ra ngay. Thực lực của ngươi còn rất thấp, nhân loại hoặc thần tộc trong thành thị này đều có thể nhẹ nhàng chém giết ngươi.Cho dù Thiên Thủy không dặn dò Cảnh Ngôn cũng tuyệt đối không làm nổi bật. Nhìn những người đi đường ai nấy đầy sát ý, khí thế hùng hồn nhìn là biết không dễ chọc. Cảnh Ngôn ăn no rửng mỡ mới đi trêu vào đám quái vật hung tàn này.Cảnh Ngôn tìm đến một số cơ cấu thương nghiệp mua đồ bổ sung, nghỉ lấy sức một ngày rồi rời khỏi Chợ Thâm Uyên. Ở trong này làm Cảnh Ngôn bồn chồn, nếu hắn bước vào Đạo Hoàng cảnh thì chẳng sợ gì, vấn đề là hắn thậm chí chưa đến Đạo Vương cảnh. Nếu không phải vì tiêu hao quá nhiều tài nguyên buộc phải bổ cấp, Cảnh Ngôn sẽ không vào Chợ Thâm Uyên.Mấy ngày sau khi Cảnh Ngôn rời khỏi Chợ Thâm Uyên, đám người Cổ Vạn Toàn cũng đến đây.Trong chợ, bên ngoài một viện lạc khổng lồ.Biểu tình Cổ Vạn Toàn nghiêm túc nói với hai thái thượng trưởng lão Cổ gia sau lưng mình:- Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân, các ngươi hãy chờ bên ngoài.Hai người lên tiếng: - Rõ!Ngoài cửa viện có thủ vệ, Cổ Vạn Toàn lấy ra ngọc phù kỳ lạ, thủ vệ thấy liền cho lão vào.Cổ Vạn Toàn ngồi chờ trong phòng khoảng một nén nhang một người áo đen xuất hiện trước mặt lão.Người áo đen thấy Cổ Vạn Toàn thì cười hỏi: - Cổ Vạn Toàn, ngươi còn chưa chết?Cổ Vạn Toàn mỉm cười hơi khom người hướng người áo đen.Cổ Vạn Toàn vô cùng cung kính nói: - Kính chào Chung tiên sinh.Người áo đen phất tay, hỏi thẳng:- Đừng khách khí, chúng ta đều là bằng hữu cũ. Nói đi, lần này đến chỗ của ta muốn làm gì?Cổ Vạn Toàn vừa nói vừa lấy ra bức tranh:- Ta đang tìm một nhân loại, nhưng ta không chắc hắn có vào Chợ Thâm Uyên không.Bức tranh vẽ Cảnh Ngôn.Người áo đen hỏi: - A? Người này hiện giờ bao nhiêu tuổi?Cổ Vạn Toàn trả lời:- Hơn hai mươi tuổi, bức hình vẽ khuôn mặt hiện tại của hắn.Người áo đen trầm ngâm một chút, gật đầu nói: - Ừm, ngươi chờ chút để ta đi tra hỏi.Sau đó người áo đen ra khỏi phòng. Hết chương 633.



Bạn cần đăng nhập để bình luận