Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 319. Không Thể Trị Tội



Chương 319. Không Thể Trị Tội



Lâm Nham ngừng cười, lão nhìn Cảnh Ngôn tràn đầy bất đắc dĩ.Lão đã hết sức, nhưng điện chủ Hình Pháp Điện Ứng Hữu Khuyết cũng ra mặt, dù Lâm Nham muốn mang Cảnh Ngôn rời khỏi đây chỉ đành bất lực.Ứng Hữu Khuyết là thượng vị trưởng lão Đạo Nhất học viện, một trong mấy người quyền lực lớn nhất. Dù là Lâm Nham cũng không cách nào làm trái ý Ứng Hữu Khuyết.Ứng Hữu Khuyết nhìn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, theo chúng ta đi Hình Pháp Điện!Một võ giả trẻ đi theo Ứng Hữu Khuyết đến lên tiếng: - Điện chủ đại nhân, ta cảm thấy nên giết tiểu tử này tại chỗ để răn đe! Dù hắn có thiên tư cao đến đâu cũng không thể ở trên pháp quy Đạo Nhất học viện!Ứng Hữu Khuyết liếc võ giả trẻ một cái, không đáp, hình như đang suy xét có nên đồng ý tru sát Cảnh Ngôn tại chỗ không.Võ giả nhìn Cảnh Ngôn, nhe răng cười hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi không biết ta là ai đi?Cảnh Ngôn nhìn người này chằm chằm, bực bội nói: - Ngươi nổi tiếng lắm sao? Ta nên biết ngươi?Cảnh Ngôn cảm nhận sát ý của người này nhằm vảo mình, nhưng hắn không quen gã, không rõ tại sao gã có sát ý mãnh liệt với mình như vậy. Có một điều Cảnh Ngôn chắc chắn người này nhất định là kẻ địch của hắn. Có sát ý mạnh với hắn không phải kẻ thù thì là gì?Võ giả cười lạnh báo tên:- Ta tên Tiền Trấn!Tim Cảnh Ngôn rớt cái bịch, hắn liên tưởng ngay đến Tiền Ba. Tiền Ba và Tiền Trấn chắc chắn có liên quan.Cảnh Ngôn hỏi ngay:- Ngươi là ai của Tiền Ba?Mắt Tiền Trấn lóe tia sáng lạnh:- Ha ha, xem ra ngươi chưa quên Tiền Ba chết trong tay ngươi, nghe kỹ đây, Tiền Ba là đệ đệ của Tiền Trấn ta, lúc ngươi giết đệ đệ của ta có nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay?Con ngươi Cảnh Ngôn co rút.Cảnh Ngôn không biết Tiền Ba còn có một ca ca trong Đạo Nhất học viện, thoạt trông người tên Tiền Trấn cũng là đệ tử nội viện, xem khí thế trên người gã chắc là võ giả Đạo Linh cảnh.Tiền Trấn thấy Cảnh Ngôn im lặng, hỏi tiếp:- Tiểu tử, ngươi quen Trương Mẫn đúng không?Cảnh Ngôn nhướng mày, mắt lóe tia sáng nhìn Tiền Trấn chằm chằm.Tiền Trấn cười âm hiểm:- Xem ra ngươi thật sự biết Trương Mẫn. Trương Mẫn không tệ nhưng hơi ngu, ta đã cho ả cơ hội, chỉ cần ả đồng ý chỉ chứng ngươi giết Tiền Ba đệ đệ của ta thì ta sẽ tha mạng cho. Nhưng ả không chịu làm chứng, ta đành tự tay giết ả.Cảnh Ngôn nghiến chặt răng, sát ý đã bình ổn bỗng chốc lại dâng lên.Tiền Trấn thấy biểu tình của Cảnh Ngôn thì càng vui sướng nói: - Ha ha ha! Xem ra ngươi rất quan tâm Trương Mẫn. Chậc chậc, ngươi không biết Trương Mẫn chết thế nào phải không? Ả không chết ngay, ta phế vụ tuyền trước, rồi đứt đoạn từng sợi kinh mạch Võ Đạo, qua khoảng một tuần ả mới tự sát.Tiền Trấn làm vẻ mặt hưởng thụ.Cảnh Ngôn cảm giác trái tim sắp nổ tung:- Đồ súc sinh!Lửa giận đốt cháy Cảnh Ngôn.Trương Mẫn chết vì hắn.Tiền Trấn cười nhạt, Cảnh Ngôn càng tức giận, đau khổ gã càng vui. Tiền Trấn vốn không cần nói ra Trương Mẫn chết thế nào, nhưng thấy Cảnh Ngôn rất quan tâm nàng thì cố ý miêu tả nàng bị hành hạ đến chết, gã muốn làm hắn đau khổ giày vò.Tiền Trấn lắc đầu nói: - Là ả tự tìm, không thể trách ta. Ta đã cho ả cơ hội nhưng ả không biết quý trọng, ả chết chưa hết tội!Cảnh Ngôn tức điên nghiến răng quát:- Súc sinh, câm mồm cho lão tử!Siết chặt bàn tay, móng tay đâm sâu vào thịt lòng bàn tay, máu đỏ chảy ra nhưng Cảnh Ngôn không có cảm giác gì, lửa cháy vô biên đốt trong ngực hắn.Mặt Tiền Trấn dữ tợn nói: - Ha ha ha! Tiểu tạp chủng nhà ngươi đã biết cảm giác mất người mình quan tâm sẽ đau lòng thế nào rồi đi?Thật ra Tiền Trấn không quan tâm đệ đệ cùng phụ khác mẫu của mình, nhưng dù gã không cần cũng không cho phép người khác giết Tiền Ba. Tiền Trấn cảm thấy Cảnh Ngôn phải chết.Tiền Trấn khom người nói với Ứng Hữu Khuyết:- Xin điện chủ đại nhân cho phép ta tự tay tru sát tiểu tạp chủng!Vèo!Một bóng người màu vàng từ chân trời bay nhanh đến, đáp xuống sân.Mọi người nhìn chằm chằm.Người áo vàng trông rất trẻ tuổi:- Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết.Nếu chỉ nhìn từ bề ngoài thì người này trẻ hơn Tiền Trấn một chút, khoảng ba mươi tuổi.Nhưng những người có mặt Ứng Hữu Khuyết, Lâm Nham hay Mộc Tê đều làm khuôn mặt nghiêm túc.Ứng Hữu Khuyết khom người hướng võ giả trẻ mặc trường bào màu vàng:- Sứ giả Băng Nhược!Võ giả trẻ mặc trườngg bào màu vàng là sứ giả theo bên chưởng viện.Bên cạnh thủ tịch chưởng viện Đạo Nhất học viện luôn có hai sứ giả đi cùng, nhiệm vụ của sứ giả là truyền tin của chưởng viện đại nhân. Từ mặt nào đó hai sứ giả đại biểu cho chưởng viện đại nhân.Nên Ứng Hữu Khuyết mới khách sáo với sứ giả Băng Nhược.Võ giả trẻ tên Băng Nhược nhìn Cảnh Ngôn, hỏi: - Ngươi là Cảnh Ngôn?Cảnh Ngôn đáp:- Đúng vậy! Băng Nhược gật đầu với Cảnh Ngôn rồi nhìn sang Ứng Hữu Khuyết:- Trưởng lão Ứng Hữu Khuyết, phụng mệnh phó chưởng viện đại nhân ta đến thông báo cho trưởng lão, Cảnh Ngôn vô tội!Ứng Hữu Khuyết kinh ngạc kêu lên: - A? Cái gì?Những người khác cũng ngây người.Khi Băng Nhược đến mọi người suy đoán ý đồ của sứ giả, nhưng không ai ngờ sứ giả đến thông báo cho Ứng Hữu Khuyết rằng Cảnh Ngôn vô tội. Sứ giả Băng Nhược còn nói là phụng mệnh của phó chưởng viện đại nhân.Phó chưởng viện đại nhân cũng chú ý Cảnh Ngôn?Ứng Hữu Khuyết chú ý Cảnh Ngôn vì lão là điện chủ Hình Pháp Điện, hắn xúc phạm pháp quy của Đạo Nhất học viện, cộng thêm nhiều người không mong hắn bị Hình Pháp Điện xử tử, nên lão mới tự mình ra mặt giải quyết chuyện này.Bây giờ phó chưởng viện đại nhân cũng nhúng tay chuyện này thì rất không tầm thường.Ứng Hữu Khuyết bất mãn trầm giọng hỏi: - Sứ giả Băng Nhược, phó chưởng viện đại nhân muốn nhúng tay vào việc của Hình Pháp Điện ta sao?Băng Nhược cười nói: - Ta không rõ cụ thể, chỉ đến truyền tin. Phó chưởng viện đại nhân chính miệng dặn dò ta nói cho trưởng lão rằng Cảnh Ngôn vô tội, Hình Pháp Điện không thể trị tội Cảnh Ngôn. Hết chương 319.



Bạn cần đăng nhập để bình luận