Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 669. Đạo Hoàng Chết



Chương 669. Đạo Hoàng Chết



Khi bị năng lượng đột ngột công kích Cổ Mặc giật nảy mình. Nhưng lão dù sao là võ giả Đạo Hoàng cảnh, đẳng cấp đỉnh nguyên đại lục. Bí pháp Hư Vô của Cảnh Ngôn công kích quỷ dị nhưng trong khoảnh khắc Cổ Mặc tìm ra manh mối.Nguyên khí quanh người Cổ Mặc dao động mãnh liệt, lão khinh thường nói: - Bí pháp rất kỳ lạ, không phải nhảy không gian mà là ẩn giấu tung tích. Nhưng chỉ là tài mọn không đáng gì.Ngoài miệng Cổ Mặc coi khinh bí pháp Hư Vô nhưng động tác rất cẩn thận, cực kỳ xem trọng bí pháp Hư Vô. Cổ Mặc vận chuyển nguyên khí triệt tiêu công kích vừa lấy ra một món linh khí phòng ngự.Bí pháp Hư Vô công kích không đem lại hiệu quả quá lớn, nhưng nhờ nó ảnh hưởng công kích của Cổ Mặc nhằm vào Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nhẹ nhàng vận chuyển Thiên Không Chi Dực tránh khỏi kiếm quang đen đáng sợ kèm theo sát ý mãnh liệt.Đám người Chu Thượng Vân đã lùi ra thật xa xem cuộc chiến. Cường giả Đạo Hoàng cảnh đối chiến, bọn họ tốt nhất đừng xen vào. Chu Thiên mạnh nhất nhóm cũng không dám đứng gần, võ giả Đạo Hoàng cảnh chém đại nhát kiếm là lão không đỡ nổi.Cổ Mặc thầm lo Cảnh Ngôn không đánh mà chạy, lão khiêu khích:- Tốc độ rất nhanh, nhưng Cảnh Ngôn, ngươi đừng mơ chạy thoát!Lúc truy sát Cảnh Ngôn trong Vô Vọng Thâm Uyên là Cổ Mặc đã được thấy tốc độ của hắn. Nếu Cảnh Ngôn muốn trốn, Cổ Mặc chưa chắc bắt kịp, ít nhất bùng nổ tốc độ trong khoảnh khắc thì Cảnh Ngôn không chậm hơn võ giả Đạo Hoàng cảnh như lão.Cổ Mặc có ý thả ra nguyên khí ảnh hưởng ổn định không gian vì phòng ngừa Cảnh Ngôn chạy trốn.Mắt Cảnh Ngôn lấp lóe, hắn mỉm cười nói: - Trốn? Cổ Mặc, người muốn trốn không phải ta mà nên là ngươi.Vèo!Cảnh Ngôn rút ra trường kiếm màu lam, hắn thi triển Thánh Quang kiếm pháp:- Cổ Mặc, hãy thử uy lực đường kiếm này của ta đi!Kiếm quang lam thoáng chốc tràn ngập trong thiên địa, năng lượng đáng sợ điên cuồng khuấy động không gian. Cảnh Ngôn dứt lời kiếm khí chém hướng Cổ Mặc.Kiếm quang chưa đến gần Cổ Mặc đã biến sắc mặt, tròng mắt suýt lồi ra.Mới rồi Cảnh Ngôn không ngay mặt đánh nên Cổ Mặc không phát hiện cảnh giới tu vi của hắn, giờ lão cảm nhận khí thế đáng sợ từ người hắn không thua gì mình.Một suy nghĩ đáng sợ nổi lên trong óc Cổ Mặc.Đạo Hoàng?Cảnh Ngôn là tu vi Đạo Hoàng cảnh?Ánh mắt Cổ Mặc kinh hoàng.Sao Cảnh Ngôn có tu vi Đạo Hoàng cảnh được?Giờ không phải lúc Cổ Mặc suy nghĩ sâu xa vấn đề này, kiếm quang màu lam đã chém tới gần. Cổ Mặc vận chuyển nguyên khí toàn thân, thi triển võ học, bí pháp cùng lúc muốn ngăn cản Cảnh Ngôn công kích.Nỗi lòng Cổ Mặc đã thay đổi trái ngược, lúc trước lão muốn giết Cảnh Ngôn, giờ cảm ứng hắn là võ giả Đạo Hoàng cảnh thì lão chuyển sang suy nghĩ làm cách nào tự bảo vệ mình.Lúc tu vi của Cảnh Ngôn còn ở Đạo Sư cảnh đã có thể giết võ giả Đạo Vương cảnh, nay hắn bước vào Đạo Hoàng cảnh thì sức chiến đấu mạnh đến mức nào?Cổ Mặc nhờ vào võ học, bí pháp, linh khí phòng ngự miễn cưỡng cản lại Thánh Quang kiếm pháp của Cảnh Ngôn. Nhưng thân thể Cổ Mặc bị uy năng nhát kiếm buộc lùi xa ngàn thước.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Quá yếu!Đây là lần đầu tiên Cảnh Ngôn đánh với võ giả nhân loại Đạo Hoàng cảnh từ khi bước vào Đạo Hoàng cảnh.Trong Tử Vong Thâm Uyên tuy Cảnh Ngôn đánh với Lão Lục, Lão Thất nhưng cả hai là khôi lỗi có sự sống, tuy lực lượng mạnh mẽ nhưng võ học thua xa võ giả nhân loại.Cảnh Ngôn đánh với Cổ Mặc ban đầu chưa dùng hết sức vì muốn kiểm nghiệm sức chiến đấu so với võ giả nhân loại Đạo Hoàng cảnh ở trình độ nào. Sau đó Cảnh Ngôn thất vọng với thực lực Đạo Hoàng cảnh của Cổ Mặc, tuy là võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ nhưng yếu hơn hắn tưởng tượng nhiều.Ánh mắt Cổ Mặc kinh hoàng nhìn Cảnh Ngôn, lão vận chuyển tâm pháp bình ổn nguyên khí dao động, nhưng nỗi lòng vẫn dậy sóng.Lực công kích của Cảnh Ngôn quá mạnh.Cổ Mặc cảm giác đòn công kích vừa rồi Cảnh Ngôn chưa dốc hết sức, nhát kiếm kia chỉ là hắn tùy tay chém ra, dù vậy đường kiếm buộc lão dồn hết sức mới đỡ được, và còn nhờ vào linh khí phòng ngự. Nếu không có linh khí phòng ngự thì Cổ Mặc càng thảm, có lẽ bị một nhát kiếm chém thương.Cổ Mặc thầm bối hận:- Chết tiệt!Cổ Mặc chủ động đòi đi Đông Lâm thành có hai nguyên nhân chính, một là điều tra nguyên nhân cái chết của Cổ Dương, hai là muốn giết chóc đã tay. Trước khi đến Đông Lâm thành Cổ Mặc đã quyết tâm dù cái chết của Cổ Dương không liên quan Cảnh gia thì lão vẫn sẽ đại khai sát giới trong thành.Ở Cổ gia tuy Cổ Mặc là võ giả Đạo Hoàng cảnh nhưng bị nhiều trói buộc, nhiều lúc gia tộc phải thỏa hiệp kẻ địch. Cổ gia dù gì chỉ là một trong bảy thế gia lớn đại lục, trên bảy thế gia lớn còn có Thánh thành khống chế toàn đại lục.Cổ Mặc cho rằng chuyến đi đến Đông Lâm thành là cơ hội hiếm có, lão không bao giờ ngờ Cảnh Ngôn còn sống, càng không ngờ hắn đã là cường giả Đạo Hoàng cảnh, sức chiến đấu vượt xa lão. Nếu Cổ Mặc sớm biết điều này tuyệt đối sẽ không đến Đông Lâm thành.Cổ Mặc chửi thầm trong bụng:- Xui chết bỏ! Sao lão tử xui thế này!Võ giả nguyên Đông Lâm thành đều chú ý cuộc chiến trên bầu trời phủ thành chủ, kiếm quang đáng sợ và năng lượng điên cuồng dâng lên làm võ giả trong thành phố cảm giác rét run. Bọn họ kinh hoàng nhìn lên trời, thầm đoán đại năng nào đang chiến đấu.Cổ Mặc không muốn đánh tiếp:- Cảnh Ngôn, không ngờ ngươi đã bước vào Đạo Hoàng cảnh, bắt đầu từ bây giờ ta sẽ xem ngươi ngang hàng. Trận chiến hôm nay dừng ở đây đi, ta phải về gia tộc cùng người khác bàn bạc chuyện liên quan ngươi.Nếu đánh nhau tiếp lão sẽ dữ nhiều lành ít.Cảnh Ngôn nghe vậy cười lắc đầu:- Cổ Mặc, ta nói rồi, ngươi đã đến thì đừng mơ trở lại!Kiếm quang lam lại vụt qua.Bùm! Đối mặt Cảnh Ngôn công kích, Cổ Mặc điên cuồng rít gào:- Chết tiệt! Cảnh Ngôn, đừng tưởng rằng ta sợ ngươi! A a a, khốn kiếp, ngươi muốn giết ta? Hừ, ta có linh khí phòng ngự, ngươi nghĩ có thể giết ta được sao? Đồ khốn! Tạp chủng! Ngươi dám giết ta thì Cổ gia sẽ bầm thây ngươi ra, gia tộc của ngươi sẽ bị san bằng!Nhờ linh khí phòng ngự bảo vệ Cổ Mặc chống chọi một chốc, lão bắt đầu chạy trốn. Nhưng tốc độ của Cổ Mặc sao bằng Cảnh Ngôn nắm giữ Thiên Không Chi Dực đệ ngũ trọng?Qua thời gian một tách trà, Cổ Mặc đang lẩn trốn bị Cảnh Ngôn một kiếm chém chết. Hết chương 669.



Bạn cần đăng nhập để bình luận