Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 488. Ngươi Còn Sống?



Chương 488. Ngươi Còn Sống?



Hứa Đông đã bất chấp.Miễn có thể trở thành hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư tân nhậm, dù đắc tội Quận Vương cũng không tiếc! Dù sao Quận Vương không thể nhậm chức hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư.Chu Thượng Vân sâu thẳm liếc Hứa Đông một cái.Nói đến thì phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Hứa Đông vốn không có tư cách ngồi trên bàn dài này nói linh tinh. Nếu hội trưởng Lý Hưng Lâu không rời khỏi Lam Khúc quận thành thì Hứa Đông không có tư cách tham gia nghị sự lần này.Tộc trưởng mấy thế gia lớn mắt hơi sáng nhìn hướng Hứa Đông.Đặc biệt là tộc trưởng Lục gia, tâm tình khá phức tạp. Một mặt lão hơi sợ lực lượng của Quận Vương, nhưng mặt khác thấy hơi hưng phấn.Quận Vương là người nắm quyền lực lớn nhất, những gia tộc lớn, thế lực lớn bọn họ nếu có thể đối kháng Quận Vương một lần sẽ là chuyện khiến người phấn chấn.Dã tâm trong tiềm thức của họ thúc đẩy dục vọng đối kháng lại Quận Vương.Tộc trưởng Lục gia nhướng chân mày nhìn Chu Thượng Vân, chậm rãi nói: - Quận Vương đại nhân, nếu đại nhân đã ra tay với Ân Tiên Sinh Ám Dạ, truy bắt hắn nên để lại người sống. Nay Ân Tiên Sinh chết rồi, chết không có đối chứng, càng không có chứng cứ chứng minh là Văn gia thuê Ân Tiên Sinh.Tộc trưởng Viên gia tiếp lời:- Ta cũng cảm thấy sự việc quan trọng, Văn gia là một trong thế gia lớn Lam Khúc quận thành chúng ta, nếu Quận Vương đại nhân muốn đối phó Văn gia sẽ gây ảnh hưởng lớn, đặc biệt khi không có chứng cứ chính xác chứng minh Văn gia có tội.Chưởng viện Thần Phong học viện Quan Nhạc ngồi trên ghế, hí mắt dưỡng thần.Thú vị.Cuộc họp lần này Quận Vương hơi khó kiểm soát.Nếu Quận Vương Chu Thượng Vân khư khư cố chấp không chừng sẽ có hỗn loạn lớn. Nếu Lam Khúc quận thành náo động thì trung tâm Thiên Nguyên đại lục, bên Thánh thành sẽ cảm thấy Chu Thượng Vân không thể kiểm soát Lam Khúc quận thành, suy xét đổi người.Tộc trưởng mấy thế gia lớn dứt lời, Chu Thượng Vân nhếch mép cười nhạt.Chu Thượng Vân nói với góc trong nghị sự đường:- Các ngươi đừng gấp, Cảnh Ngôn, ngươi đi ra nói đi!Mọi người ngẩn ngơ.Cái gì gọi là Cảnh Ngôn đi ra nói?Quận Vương đại nhân nói vậy là sao? Chẳng phải Cảnh Ngôn đã chết?Trong mắt mọi người lộ tia kinh ngạc chỉ có Quận Vương Chu Thượng Vân, tổng quản Mộ Liên Thiên biết Cảnh Ngôn chưa chết. Chính chưởng viện Đạo Nhất học viện cũng không biết Cảnh Ngôn còn sống.Trong các cặp mắt kinh ngạc, Cảnh Ngôn chậm rãi bước ra từ một căn phòng góc trong.Cảnh Ngôn ở nội điện đã nghe rõ lời những người này nói. Hắn mới hiểu chỗ khó xử của Quận Vương Chu Thượng Vân.Chu Thượng Vân địa vị cao quyền trọng nhưng không cách nào hoàn toàn khống chế gia tộc lớn Lam Khúc quận thành, đặc biệt là gia tộc và thế lực hạng nhất.Nhìn Cảnh Ngôn đi ra, đám tộc trưởng Lục gia, Viên gia, Thái gia xoe tròn mắt.Cảnh Ngôn còn sống?Sao Cảnh Ngôn sống được?Chưởng viện Thần Phong học viện Quan Nhạc vốn bộ dáng nhởn nhơ giờ thì mắt trợn to suýt rớt tròng, nhìn Cảnh Ngôn trân trân.Chưởng viện Đạo Nhất học viện Văn Quảng trong ánh mắt kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ.Những người đứng đầu thế lực hạng hai ngồi xa hơn nghe họp cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn đi ra, chắp tay chào Quận Vương trước:- Quận Vương đại nhân.Cảnh Ngôn nghiêng người nhìn những đại nhân vật ngồi trên bàn dài:- Các vị đại nhân khỏe.Khi nói chuyện khóe môi Cảnh Ngôn cong lên, hắn biết nơi này có nhiều người thấy hắn còn sống trong lòng rất thất vọng.Hứa Đông như thấy quỷ:- Cảnh Ngôn . . . ngươi . . . ngươi còn sống?Cảnh Ngôn nhe hàm răng trắng:- Ta đúng là còn sống, phó hội trưởng Hứa Đông.Lưu Văn kích động người run run:- Cảnh Ngôn, chúng ta nghe nói ngươi bị Ám Dạ Ân Tiên Sinh ám sát, còn tưởng rằng ngươi đã . . .Lưu Văn và Cảnh Ngôn quen thân đã lâu.Cảnh Ngôn cười thân thiết:- Đan sư Lưu Văn, Ám Dạ Ân Tiên Sinh đúng là đi Hạo Phong thành ám sát ta, nhưng ta không dễ bị giết vậy.Cảnh Ngôn híp mắt suy nghĩ sơ sau đó nói đại khái quá trình mình bị ám sát:- Các vị! Để ta kể chuyện xảy ra đi.Đương nhiên Cảnh Ngôn bỏ qua một ít chi tiết, ví dụ hắn trốn trong Càn Khôn tiểu thế giới đột phá cảnh giới mới giết Ân Tiên Sinh.Tuyệt đối không thể để người ta biết Càn Khôn tiểu thế giới, ít nhất bây giờ không thể cho người thứ hai biết.Hứa Đông là người thứ nhất nhảy ra chất vấn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, ngươi nói những lời này là có ý gì? Chẳng lẽ muốn nói Ân Tiên Sinh bị ngươi giết?Cảnh Ngôn nhìn Hứa Đông:- Vương bài Ám Dạ đúng là bị ta giết, Ân Tiên Sinh chính miệng nói là Văn gia thuê hắn.Hứa Đông cười phá lên:- Ha ha ha! Tinh thần Hứa Đông đã bấn loạn, nếu lão còn giữ bình tĩnh có thể tỉnh táo thì lão sẽ hiểu rằng thân phận của lão không thích hợp làm chim đầu đàn. Nhưng Hứa Đông đã bối rối, hoàn toàn quên người nào ngồi trên bàn dài này địa vị, thân phận so với lão cao hơn chứ không thấp.Hứa Đông lớn tiếng quát mắng:- Cảnh Ngôn, ngươi nghĩ chúng ta là đồ ngốc sao? Ngươi cho rằng thủ đoạn cỏn con của ngươi có thể lừa được chúng ta? Ngươi nói ngươi giết Ân Tiên Sinh? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi dựa vào cái gì giết Ân Tiên Sinh? Bằng vào ngươi mới thăng cấp thành võ giả Đạo Linh cảnh? Ngươi biết thực lực của Ân Tiên Sinh thế nào không? Võ giả Đạo Sư cảnh trung kỳ, còn đột ngột ám sát. Ngươi là võ giả Đạo Linh cảnh mới thăng cấp, ngươi nói giết Ân Tiên Sinh, chúng ta làm sao tin ngươi?Hứa Đông nói mấy câu này khiến nhiều người thầm gật gù. Vừa rồi họ giật mình vì Cảnh Ngôn không bị Ân Tiên Sinh giết, nay tỉnh táo lại không khó tưởng tượng điều này.Thực lực của Cảnh Ngôn sao giết được Ân Tiên Sinh Đạo Sư cảnh trung kỳ? Đừng nói Cảnh Ngôn tầm thường, những người ở đây ai dám nói mình đánh lại Ân Tiên Sinh? Càng đừng nói tới giết y.Vương bài Ám Dạ này giỏi về tốc độ, dù thực lực của ngươi hơi áp chế được y nhưng chưa chắc có thể giết y.Chưởng viện Đạo Nhất học viện Văn Quảng cũng lộ biểu tình kinh ngạc. Nếu nói Phương Nhược Vũ âm thầm giết Ân Tiên Sinh cho Cảnh Ngôn thì có khả năng rất lớn. Nhưng Cảnh Ngôn nói hắn tự tay giết vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh! Hết chương 488.



Bạn cần đăng nhập để bình luận