Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 827. Lưu Sa Thần Vực



Chương 827. Lưu Sa Thần Vực



Khi thành chủ Bạch Tuyết vào Vô Vọng Thâm Uyên còn chưa đến Đạo Sư cảnh, nàng chỉ là võ giả Đạo Linh cảnh.Võ giả nhân loại Đạo Linh cảnh muốn sống sót trong Vô Vọng Thâm Uyên có thể tưởng tượng khó khăn cỡ nào.Cảnh Ngôn chỉ có thể thầm cầu nguyện thành chủ Bạch Tuyết còn sống.Chung tiên sinh nhìn người trong tranh, gật đầu nói: - Nữ nhân trong tranh thật đẹp. Cảnh Ngôn tiên sinh yên tâm, miễn nàng từng đến Chợ Thâm Uyên thì ta nhất định điều tra ra chút tin tức liên quan.Cảnh Ngôn chắp tay cảm ơn:- Nhờ vào Chung tiên sinh, cần bao nhiêu thù lao Chung tiên sinh cứ nói.Chung tiên sinh cười nói: - Ha ha, có thể giúp Cảnh Ngôn tiên sinh làm chút chuyện nhỏ là vinh hạnh của ta. Thù lao gì đó xin Cảnh Ngôn tiên sinh đừng nhắc tới.Chung tiên sinh triệu một người đến nhỏ giọng dặn vài câu, người đó nhanh chóng rời đi.Chung tiên sinh nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh đừng gấp, ta đã ra lệnh rồi. Nhưng Cảnh Ngôn tiên sinh tốt nhất hãy chuẩn bị tâm lý, nếu nữ nhân trong tranh không đến Chợ Thâm Uyên thì chỗ ta sẽ không có tin tức của nàng.Cảnh Ngôn nhẹ gật đầu nói: - Ta biết, mặc kệ có điều tra được tin tức hay không ta đều cảm kích Chung tiên sinh trợ giúp.Hiệu suất của Chung tiên sinh đúng là rất cao, năng lực của thuộc hạ cũng siêu mạnh.Cảnh Ngôn chờ chưa đến nửa canh giờ người kia đã đi rồi về, nói nhỏ vào tai Chung tiên sinh vài câu, giao một bức tranh cho y.Chung tiên sinh hơi cau mày, do dự nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh, ta có thể xác định nữ nhân mà tiên sinh muốn tìm từng vào chợ Thâm Uyên thì chắc chắn để lại dấu vết, nhưng bây giờ ta không dám chắc nàng ta có từng vào Chợ Thâm Uyên không.Cảnh Ngôn hỏi: - Ý của Chung tiên sinh là sao?Chung tiên sinh dùng nguyên khí từ từ đẩy bức hình thuộc hạ giao cho mình đến trước mặt Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn tiên sinh hãy xem bức tranh này đi.Cảnh Ngôn thuận thế nhìn qua, chợt con ngươi co rút:- Đây là . . . Chung tiên sinh suy đoán:- Nữ nhân trong bức tranh này khuôn mặt hoàn toàn khác nữ nhân trong hình Cảnh Ngôn tiên sinh đưa, nhưng thần vận của hai người hoàn toàn giống nhau, ta không thể khẳng định họ cùng một người. Nhưng ta cảm thấy người mà Cảnh Ngôn tiên sinh muốn tìm có lẽ vào Vô Vọng Thâm Uyên rồi dịch dung.Không cần Chung tiên sinh nói Cảnh Ngôn cũng nhìn ra.Nữ nhân trong bức hình thuộc hạ của Chung tiên sinh đưa đến rất giống thành chủ Bạch Tuyết, nhưng khuôn mặt khác nhau. Có điều khả năng thành chủ Bạch Tuyết vào Vô Vọng Thâm Uyên rồi dịch dung là rất lớn. thành chủ Bạch Tuyết xinh đẹp vô song, ở Thiên Nguyên đại lục còn đỡ, nhưng vào Vô Vọng Thâm Uyên mà còn giữ nguyên khuôn mặt đó sẽ gặp nhiều nguy hiểm.Cảnh Ngôn im lặng một lúc rồi mong chờ hỏi Chung tiên sinh:- Chung tiên sinh có tung tích của nàng không?Chung tiên sinh cầu thị nói: - Nữ nhân này mười bảy năm trước từng vào Chợ Thâm Uyên, ở lại đây nửa tháng sau đó một mình rời đi. Thuộc hạ của ta từng truy tung quan sát một đoạn thời gian, nếu không có gì sai lầm thì nàng đi sâu vào Vô Vọng Thâm Uyên. Vì nàng là nhân loại và một mình vào Vô Vọng Thâm Uyên, ta cảm thấy khả năng còn sống rất thấp.Nghe Chung tiên sinh nói lòng Cảnh Ngôn chùng xuống.Chung tiên sinh hỏi: - Không biết tiếp theo Cảnh Ngôn tiên sinh tính làm gì?Cảnh Ngôn nhẹ giọng nói: - Nữ nhân trong tranh tên Bạch Tuyết, nàng vào Vô Vọng Thâm Uyên vì ta, nàng có ân tình lớn với ta. Nên ta sẽ vào sâu trong Thâm Uyên tìm nàng, dù chỉ có một phần vạn khả năng nàng còn sống thì ta vẫn phải đi tìm.Chung tiên sinh vừa nói vừa lấy ra tinh cầu tỏa vầng sáng trắng ngà:- Nếu Cảnh Ngôn tiên sinh muốn vào Vô Vọng Thâm Uyên thì ta có thể giúp chút chuyện nhỏ. Ta có bản đồ sâu trong Vô Vọng Thâm Uyên có thể tặng một phần cho tiên sinh.Bản đồ trữ trong tinh cầu này.Có bản đồ Vô Vọng Thâm Uyên giúp ích rất lớn cho Cảnh Ngôn, nên hắn không từ chối, hấp thu ngay bản đồ trong tinh cầu. Qua đó Cảnh Ngôn hiểu biết đại khái địa hình sâu trong Vô Vọng Thâm Uyên và phân chia thế lực của thần tộc.Vô Vọng Thâm Uyên rộng lớn hơn Cảnh Ngôn tưởng nhiều, xem bản đồ thì Vô Vọng Thâm Uyên to hơn Thiên Nguyên đại lục gấp mấy chục lần.Vô Vọng Thâm Uyên rất hỗn loạn, hung hiểm hơn Thiên Nguyên đại lục nhiều. Ở Thiên Nguyên đại lục có Thánh Chủ quản lý, địa lục chia chín mươi chín quận thành, các Quận Vương là dưới trướng của Thánh Chủ, trợ giúp quản lý các quận thành. Thiên Nguyên đại lục là nơi có pháp luật.Vô Vọng Thâm Uyên thì không có pháp luật gì cả, nó phô bày ra bốn chữ mạnh ăn thịt yếu đến cực độ.Vô Vọng Thâm Uyên đại khái chia năm thần vực và Hỗn Loạn Chi Địa.Năm thần vực đỡ hơn Hỗn Loạn Chi Địa chút. Năm thần vực được một số tông môn, gia tộc cường đại khống chế, ít nhất còn chút quy định. Hỗn Loạn Chi Địa thì chỉ có chết chóc và chém giết.Làm tim Cảnh Ngôn đập nhanh là phát hiện dấu hiệu Sở gia.Cảnh Ngôn biết mẫu thân Sở Liên Tinh là một gia tộc rất có thế lực trong Vô Vọng Thâm Uyên. Trong bản đồ Chung tiên sinh đưa tặng có một Sở gia. Sở gia ở Lưu Sa Thần Vực, xem như gia tộc siêu mạnh trong chỗ này.Cảnh Ngôn không biết Sở gia đánh dấu trong bản đồ có phải là gia tộc của mẫu thân không, muốn xác định cần hắn vào Lưu Sa Thần Vực mới được.Ngay hôm đó Cảnh Ngôn từ biệt Chung tiên sinh, rời khỏi Chợ Thâm Uyên.Sau khi Cảnh Ngôn đi, một thuộc hạ khó hiểu hỏi: - Đại nhân vì sao khách sáo với Cảnh Ngôn như vậy?Thái độ của Chung tiên sinh đối với Cảnh Ngôn làm họ khó hiểu, chẳng những tự mình ra cửa nghênh tiếp còn miễn phí điều tra tin tức giùm tặng bản đồ Vô Vọng Thâm Uyên tinh vi vô cùng quý giá cho Cảnh Ngôn, không giống phong cách làm việc bình thường của Chung tiên sinh.Chung tiên sinh lắc đầu, nheo mắt lại, nhìn mấy dưới trướng đắc lực của mình:- Các ngươi không hiểu! Cảnh Ngôn này không phải võ giả Thánh Đạo cảnh bình thường, chúng ta nắm giữ tin tức một năm trước hắn đã thăng cấp thành Thánh Đạo cảnh, nhưng đến lúc này hắn mới rời khỏi Thiên Nguyên đại lục.Thuộc hạ kia mắt lấp lóe:- Cảnh Ngôn vào Thánh Đạo cảnh rồi còn ở trong Thiên Nguyên đại lục một năm.Khóe môi Chung tiên sinh cong lên cười nói: - Đúng vậy! Trong tình huống bình thường võ giả thăng cấp thành tựu Thánh Đạo phải rời khỏi khu vực nhân loại ngay. Cảnh Ngôn ở lâu một năm nói lên điều gì? Tại sao Người Thủ Hộ đối xử đặc biệt với hắn? Hết chương 827.



Bạn cần đăng nhập để bình luận