Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 403. Trước Hạ Một Phần



Chương 403. Trước Hạ Một Phần



Hồ Dương nhe răng cười nói: - Ha ha ha! Nếu phong chủ Triệu Kỳ tự tin với Bắc Phong như vậy thì bắt đầu đại hội hai phong đợt này ngay đi?Hồ Dương đã tìm hiểu ba nhân tuyển xuất chiến của Bắc Phong.Lục Vĩnh, Ôn Du tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ, thực lực không tệ. Nhưng Đoạn Lâm chỉ có tu vi Đạo Linh cảnh trung kỳ, có thể nói chưa bắt đầu đối chiến Bắc Phong đã thua một ván.Hồ Dương không chút áp lực, đại hội hai phong mùa này lại đánh bại Bắc Phong thì Nam Phong liên tục thắng ba lần, ngẫm lại đã sướng lên mây.Mặt Triệu Kỳ không biểu tình nói: - Bắt đầu đi!Cứ kéo dài tiếp không phải là cách, nên đến rồi sẽ đến.Ánh mắt Hồ Dương đắc ý nói: - Đại hội hai phong mùa trước Nam Phong ta đánh bại Bắc Phong, mùa này Nam Phong chịu thiệt chút để đệ tử Nam Phong ta bước ra khỏi hàng trước vậy. Hồ Dương nói với Bảo Lôi đứng sau lưng mình:- Bảo Lôi, ngươi đại biểu Nam Phong ta xuất chiến đầu tiên đi.Bảo Lôi lên tiếng: - Rõ!Bảo Lôi bay xuống đài cao đáp xuống quảng trường.Hồ Dương híp mắt nhìn Triệu Kỳ:- Đệ tử xuất chiến đầu tiên của Nam Phong ta đã lên sân, phong chủ Triệu Kỳ, đến lượt ngươi phái Bắc Phong xuống sân.Triệu Kỳ không trả lời Hồ Dương, quay sang nói với Lục Vĩnh:- Lục Vĩnh, ngươi xuất chiến đầu tiên đi.Lục Vĩnh lĩnh mệnh:- Rõ!Lục Vĩnh bay xuống đài cao đứng đối diện Bảo Lôi.Triệu Kỳ cho Lục Vĩnh xuống sân đầu tiên là đã tính toán kỹ. Lục Vĩnh là võ giả mạnh nhất trong đệ tử Bắc Phong dưới năm mươi tuổi, để gã xuất chiến nắm chắc lớn nhất.Triệu Kỳ biết mới vô đầu đã phái Lục Vĩnh ra ngoài vừa có ưu thế nhưng cũng có yếu thế, hai trận đối chiến tiếp theo phải làm sao?Nhưng nếu thua ngay trận đầu thì khỏi so tài hai trận sau.Mặc kệ mấy chuyện này, lo thắng trận đầu đã!Hồ Dương cười hỏi: - Phong chủ Triệu Kỳ, Lục Vĩnh chắc là người mạnh nhất trong ba người Bắc Phong các ngươi đúng chứ? Phong chủ Triệu Kỳ phái Lục Vĩnh ra trước tiên thì hai trận đối chiến tiếp theo phải làm sao?Hồ Dương hiểu biết ba người Lục Vĩnh, biết thực lực của Lục Vĩnh mạnh mẽ, xem như hàng đầu trong võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ. Ôn Du tuy cũng là đẳng cấp Đạo Linh cảnh hậu kỳ nhưng còn kém hơn Lục Vĩnh.Triệu Kỳ liếc Hồ Dương một cái:- Phong chủ Hồ Dương, chúng ta đừng nói nhiều quá, ta quyết định thứ tự xuất chiến Bắc Phong không cần phong chủ Hồ Dương lo giùm!Hồ Dương cười to bảo: - Ha ha ha! Phong chủ Triệu Kỳ nói đúng, là ta nhiều chuyện. Ừm, vậy bắt đầu đối chiến đi!Các trưởng lão trên đài cao nhìn Lục Vĩnh và Bảo Lôi, thỉnh thoảng có người nhỏ giọng rì rầm. Đám trưởng lão biết đại hội hai phong lần này Bắc Phong có lẽ lại bị đánh bại, so sánh hai phong thì Bắc Phong yếu thế hơn nhiều.Mấy giây sau Bảo Lôi và Lục Vĩnh chính thức đối chiến.Hai người cầm pháp khí chém giết nhanh. Võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ mỗi lần ra tay thanh thế cực kỳ to lớn, vầng sáng hai loại võ học tràn ngập trong không gian, phát ra tiếng nổ đáng sợ.Trong không gian thỉnh thoảng hiện ra các vệt đen.Cảnh Ngôn đứng trong dám đệ tử Bắc Phong nhìn chằm chằm hai người đối chiến. Lục Vĩnh và Bảo Lôi đều là võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ, thực lực cách biệt không quá lớn, muốn phân ra thắng thua sẽ mất một thời gian dài.Một đệ tử Bắc Phong đứng cạnh Cảnh Ngôn nhỏ giọng nói: - Sư huynh Lục Vĩnh mạnh nhất trong đệ tử dưới năm mươi tuổi, trận chiến này sư huynh Lục Vĩnh thắng chắc!Một học viên khác lắc đầu nói: - Nhưng Bảo Lôi đó không phải đệ tử Nam Phong mạnh nhất dưới năm mươi tuổi, dù sư huynh Lục Vĩnh đánh bại Bảo Lôi thì hai trận đối chiến tiếp theo phần thắng của Bắc Phong chúng ta rất nhỏ.Lại một người phân tích:- Sách lược của phong chủ đại nhân đúng, nếu chúng ta thua trận chiến đầu tiên thì trực tiếp bỏ hai trận sau cho rồi. Thắng trận đầu có thể kích thích đấu chí của sư tỷ Ôn Du và sư huynh Đoạn Lâm!- . . . Một người kích động nói:- Mau nhìn kia, sư huynh Lục Vĩnh sắp thắng! Bảo Lôi sắp không ngăn được rồi!Con ngươi Cảnh Ngôn co rút.Lục Vĩnh đúng là mạnh hơn Bảo Lôi, hai người đánh nhau qua thời gian một tách trà Bảo Lôi liên tục lùi, thoạt trông sắp không ngăn được. Có lẽ tạo nghệ võ học của Bảo Lôi và cầm pháp khí không thua Lục Vĩnh, nhưng mức độ nguyên khí hùng hậu thì gã kém hơn Lục Vĩnh một bậc.Đánh nhau lâu nguyên khí cung ứng không kịp, Bảo Lôi thi triển võ học không bá đạo sắc bén như lúc đầu. Còn võ học của Lục Vĩnh vẫn đại khai đại hợp, càng chiến càng mạnh mẽ.Ầm ầm ầm ầm ầm! Lại vang tiếng nổ điếc tai, Bảo Lôi bị đánh bay ra.Lục Vĩnh vẫn chưa thả lỏng, tuy Bảo Lôi đã bị đánh văng ra nhưng chưa tính là thua. Lục Vĩnh biết rõ trong cuộc đối chiến như vậy không thể cho đối phương có cơ hội, tuyệt đối không cho chút cơ hội nào. Nếu Lục Vĩnh sơ sảy thì khó biết dẫn đến hậu quả gì.Dù sao Bảo Lôi yếu hơn Lục Vĩnh một chút nhưng không quá nhiều, cho Bảo Lôi cơ hội không chừng Lục Vĩnh sẽ bị đánh bại. Làm võ giả có kinh nghiệm đánh nhau dày dạn, Lục Vĩnh biết rõ hung hiểm trong đối chiến.Bảo Lôi bị đánh bay hơn chục thước, khí thế trầm xuống, gã hít sâu, nguyên khí tuôn ra ồ ạt, gã lộn mèo bay về.Bảo Lôi thấy Lục Vĩnh vận chuyển kiếm quang lại quét tới, tái mặt vội nhận thua:- Ta nhận thua!Cứng rắn không chịu thua không có ý nghĩa gì, Bảo Lôi biết thực lực của Lục Vĩnh, có tiếp tục đánh nhau thì cuối cùng gã vẫn thua.Nghe Bảo Lôi nhận thua Lục Vĩnh mới ngừng công kích, thu về nguyên khí.Đám võ giả xung quanh hưng phấn nhìn Lục Vĩnh và Bảo Lôi.- Sư huynh Lục Vĩnh lợi hại quá!- Chậc chậc, đúng là danh bất hư truyền! Không uổng là võ giả đỉnh cao trong đệ tử nội viện!- Kiếm quang kia mà quét qua người ta đủ trực tiếp giết ta rồi!- Trận chiến đầu tiên sư huynh Lục Vĩnh đánh bại sư huynh Bảo Lôi, Bắc Phong trước thắng một ván!Nhiều người trong số họ đều biết Lục Vĩnh, Bảo Lôi.Không khí trong nhóm đệ tử Bắc Phong không vui vẻ bao nhiêu. Tuy Bắc Phong thắng một ván trước nhưng ích gì? Lục Vĩnh mạnh nhất đã xuất chiến, không có cơ hội đấu trận thứ hai. Hết chương 403.



Bạn cần đăng nhập để bình luận