Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1033. Tình Huống Không Đúng



Chương 1033. Tình Huống Không Đúng



Nhâm Báo thỏa hiệp, mặc dù không cam lòng nhưng gã định thỏa hiệp. Như chưởng sử đại nhân nói, Nhâm Càn chỉ là cháu trai chứ không phải nhi tử của gã, mặc dù gã rất yêu thương cháu trai này nhưng dù sao cách một tầng quan hệ.Cho dù Cảnh Ngôn giết nhi tử của gã thì gã cũng phải suy nghĩ kỹ nên ứng đối thế nào, đắn đo hậu quả trở mặt với Cảnh Ngôn. Hậu quả này có lẽ phó chưởng sử Quản Lý Xử dược điền Bích Ngọc Loan như gã không gánh nổi.Chưởng sử và một vị phó chưởng sử khác nghe Nhâm Báo nói vậy thì thở phào.Chưởng sử chậm rãi nói: - Phó chưởng sử Nhâm Báo đừng quá đau lòng, Cảnh Ngôn giết Nhâm Càn chắc cũng biết quan hệ giữa hắn và ngươi, chăc Cảnh Ngôn cho rằng ngươi sẽ trả thù hắn. Nếu ngươi không trả thù ngược lại khách khí cười đón chào, ngươi nói hắn có thấy áy náy không? Đây là cơ hội tốt hiếm có làm thân với Cảnh Ngôn.Phó chưởng sử khác gật gù hùa theo:- Chưởng sử đại nhân nói đúng!Nhâm Báo bất đắc dĩ thở dài, gật đầu.*** - Chuyện gì xảy ra? - Tại sao mọi người tụ tập ở đây?Gần một trăm vạn mẫu dược điền do Đổng Lai Phúc quản lý tụ tập võ giả dược điền Bích Ngọc Loan ngày càng đông, có nhiều quản sự, đám đông tiểu đội dược nông.Dược điền Bích Ngọc Loan có hơn một ức mẫu dược điền thấp kém nên tiểu đội dược nông rất nhiều. Quản sự Đổng Lai Phúc cai quản mười tiểu đội dược nông, một số quản sự thì quản lý mấy chục tiểu đội dược nông.- Nhâm Càn đã chết.- Nhâm Càn? Nhâm Càn nào?- Còn Nhâm Càn nào khác?- Ngươi nói là . . . ? Sao có thể? Sao hắn chết được? Có quan hệ với phó chưởng sử thì ai dám xuống tay với hắn? Chán sống sao?- Bây giờ chưa nói rõ gì được, nhưng chắc không phải võ giả của Bích Ngọc Loan ra tay. Mới rồi ta nghe nói một ít, hình như là chấp sự Thanh Mộc Ti Đệ Nhất Cung và ai đó ra tay.- Bọn họ gây họa lớn rồi, sau lưng Nhâm Càn có phó chưởng sử đại nhân, bọn họ giết Nhâm Càn thì phó chưởng sử tuyệt đối không bỏ qua. Vậy mà giờ họ chưa trốn còn ở đây chờ chết sao?Tiếng nghị luận liên tiếp, mọi người biết xảy ra chuyện lớn.Lúc này không biết là ai trong đám đông hét to một tiếng: - Chưởng sử đại nhân đến!Mọi ánh mắt cùng nhìn một hướng, quả nhiên thấy chưởng sử đại nhân và hai vị phó chưởng sử đại nhân bay tới, sau lưng còn có nhiều chủ quản đại nhân đi cùng.Trận trượng làm người hết hồn.Vì một Nhâm Càn mà chưởng sử, phó chưởng sử đều đến.Có người cảm thấy sự việc không đúng, lẽ ra dù Nhâm Càn và phó chưởng sử Nhâm Báo đại nhân có quan hệ rất tốt cũng không nên kinh động chưởng sử đại nhân.Tình huống bây giờ là sao? Nhân vật cao tầng nguyên Quản Lý Xử dược điền Bích Ngọc Loan gần như đến đông đủ, thật không tin nổi.Đám đông võ giả thấy nhóm chưởng sử Quản Lý Xử đến đều khom người chào.Đổng Lai Phúc thấy đám người xao động, rất nhanh phát hiện nhóm chưởng sử, phó chưởng sử đến. Đổng Lai Phúc rùng mình vội đi lên nghênh tiếp.Bình thường quản sự như Đổng Lai Phúc không có tư cách diện kiến chưởng sử Quản Lý Xử, nhưng gã có chút liên quan với phó chưởng sử Nhâm Báo, chủ yếu vì Nhâm Càn làm đội trưởng tiểu đội dược nông dưới tay gã. Hơn nữa bên này là trăm vạn mẫu dược điền do Đổng Lai Phúc cai quản, gã đi lên chào không tính đột ngột.Đổng Lai Phúc cúi gập người nói: - Kính chào chưởng sử đại nhân, kính chào hai vị phó chưởng sử đại nhân, kính chào các vị chủ quản đại nhân.Chưởng sử hoàn toàn không nhìn Đổng Lai Phúc mà xuyên qua gã nhìn hướng nhóm Cảnh Ngôn đứng.Nhâm Báo nhìn Đổng Lai Phúc chằm chằm, nhếch mép cười gằn. Mặc dù Nhâm Báo không định kiếm chuyện với Cảnh Ngôn nhưng không có nghĩa là đã dập tắt lửa giận cháu trai bị giết. Không thể trút giận lên đầu Cảnh Ngôn thì trút đi chỗ nào?Sợ là Đổng Lai Phúc không sống yên được.Đổng Lai Phúc nhận ra ánh mắt tức giận của phó chưởng sử Nhâm Báo, gã hơi ngước đầu lên rồi vội cúi xuống.Đổng Lai Phúc nhanh miệng thừa nhận sai lầm:- Mấy vị đại nhân, lỗi tại thuộc hạ vô năng để hai người ngoài vào dược điền hành hung tổn thương người . . .Đổng Lai Phúc đã nhẩm lại nhiều lần từng chữ, suy nghĩ làm sao trả giá nhỏ nhất kéo mình ra khỏi vòng xoáy.Nhưng Đổng Lai Phúc chưa nói hết nhóm đại nhân chưởng sử đã lướt qua gã.Đổng Lai Phúc cúi đầu cảm giác bóng người lướt qua mình, rất là hoang mang:- Chuyện gì thế này?Đổng Lai Phúc chậm rãi ngước đầu lên phát hiện trước mặt mình không còn ai, gã quay người thấy nhóm Đổng Lai Phúc bay tới chỗ Cảnh Ngôn đứng.Mặt Đổng Lai Phúc chảy mồ hôi ròng ròng, lòng lạnh lẽo:- Đây là . . . không lẽ muốn trực tiếp tru giết Cảnh Ngôn? Không đúng, tình hình là lạ, lẽ ra nên chờ nghe ta nói xong mới hành động đi? Tình huống gì đây? Không lẽ các đại nhân không muốn cho ta cơ hội giải thích?Nghĩ đến đây Đổng Lai Phúc rùng mình, chợt nghĩ đến điều gì vội lao nhanh hướng nhóm chưởng sử.Đổng Lai Phúc nói nhanh, sợ mình không biểu hiện thì chẳng còn cơ hội nói chuyện nữa:- Các vị đại nhân! Người kia tên Hạ Ngọc, tự xưng là chấp sự Thanh Mộc Ti Đệ Nhất Cung. Còn người mặc trường bào màu xanh trông rất trẻ tuổi tên Cảnh Ngôn, đội trưởng Nhâm Càn của dược điền chúng ta bị Cảnh Ngôn giết! Người này tội ác tày trời, vô pháp vô thiên, hoàn toàn không đem Quản Lý Xử dược điền Bích Ngọc Loan chúng ta để vào mắt!Nghe Đổng Lai Phúc nói mấy câu đó đám người chưởng sử sắc mặt khó xem.Chưởng sử nhìn phó chưởng sử Nhâm Báo.Nhâm Báo hiểu ý chưởng sử, trầm giọng quát:- Đồ khốn kiếp, còn không biến sang một bên! Thứ như ngươi có thể tùy tiện gọi tên của Cảnh Ngôn đại nhân sao?Nhâm Báo quát câu này cũng là cho Cảnh Ngôn nghe.Đổng Lai Phúc nghe mắng cứng người lại, đầu óc trống rỗng.Phó chưởng sử Nhâm Báo nói cái gì? Cảnh Ngôn đại nhân? phó chưởng sử Nhâm Báo cũng cung kính gọi hắn là Cảnh Ngôn đại nhân? Sao có thể?Không chỉ mình Đổng Lai Phúc hết hồn, nhiều người vây xem quanh dược điền, bọn họ đều nghe Nhâm Báo quát mắng Đổng Lai Phúc. Nhâm Báo muốn cho Cảnh Ngôn nghe câu đó nên giọng rất lớn. Hết chương 1033.



Bạn cần đăng nhập để bình luận