Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 320. Chiến Với Tiền Trấn



Chương 320. Chiến Với Tiền Trấn



Ứng Hữu Khuyết biểu tình cực kỳ khó xem.Ứng Hữu Khuyết trầm giọng hỏi: - Sứ giả Băng Nhược, đây là phó chưởng viện Đồng Khuê dặn dò sao?Băng Nhược đáp:- Không phải phó chưởng viện Đồng Khuê, là phó chưởng viện Phương Nhược Vũ đại nhân.Ứng Hữu Khuyết cau mày:- Phó chưởng viện Phương Nhược Vũ?Đạo Nhất học viện ngày xưa có một vị chưởng viện, một phó chưởng viện, ba thượng vị trưởng lão. Nhưng gần đây có thêm một vị phó chưởng viện là Phương Nhược Vũ. Bây giờ Đạo Nhất học viện có hai phó chưởng viện đại nhân.Lai lịch của Phương Nhược Vũ hơi bí ẩn, mấy thượng vị trưởng lão Ứng Hữu Khuyết không biết gì. Trước kia Phương Nhược Vũ không phải người của Đạo Nhất học viện, đột ngột tham gia vào học viện, vừa vào đã trực tiếp thành phó chưởng viện, địa vị chỉ dưới một mình chưởng viện.Nghe nói là mệnh lệnh của Phương Nhược Vũ thì Ứng Hữu Khuyết thầm cười lạnh.Nếu là phó chưởng viện Đồng Khuê thì Ứng Hữu Khuyết còn tôn trọng, nhưng với Phương Nhược Vũ thì lão không mấy để ý, ít nhất trong lòng không quá tôn kính. Ứng Hữu Khuyết cho rằng Phương Nhược Vũ tuy là phó chưởng viện, thân phận cao hơn lão nhưng chỉ là người ngoài.Mặc dù trong lòng Ứng Hữu Khuyết không tôn trọng nhưng mặt ngoài lão không thể trực tiếp làm trái, Phương Nhược Vũ dù sao là phó chưởng viện.Phó chưởng viện ra lệnh thì Ứng Hữu Khuyết phải tuân theo, đặc biệt khi ở trước mặt nhiều người. Nếu Ứng Hữu Khuyết công khai trái lệnh phó chưởng viện thì lớn chuyện.Ứng Hữu Khuyết khó chịu nói: - Nếu phó chưởng viện đại nhân có lệnh vậy chuyện này tạm dừng đi.Ứng Hữu Khuyết chỉ nói tạm dừng chứ không bảo rằng Cảnh Ngôn hoàn toàn vô tội. Ứng Hữu Khuyết định rời khỏi đây rồi tìm chưởng viện bàn về chuyện này. Ứng Hữu Khuyết sẽ không vì phó chưởng viện Phương Nhược Vũ nói một câu liền tha Cảnh Ngôn vô tội.Tiền Trấn không cam lòng:- Điện chủ đại nhân . . . Mắt thấy sắp giết Cảnh Ngôn không ngờ sứ giả đột nhiên đến, còn phải thả hắn đi.Chết tiệt!Ứng Hữu Khuyết xua tay ngắt lời Tiền Trấn:- Đừng nói nữa Tiền Trấn.Tiền Trấn quay đầu trừng Cảnh Ngôn, âm trầm nói: - Tiểu tạp chủng, coi như ngươi hên, cho ngươi sống thêm vài ngày!Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Mới rồi ngươi muốn giết ta phải không?Giờ phút này lửa giận và sát ý trong lòng Cảnh Ngôn không vơi đi, Tiền Trấn muốn giết hắn, hắn cũng muốn giết gã.Cảnh Ngôn không biết tại sao phó chưởng viện tên Phương Nhược Vũ đặc biệt quan tâm mình, hắn chưa từng gặp, cũng chưa nghe về người này. Nhưng Cảnh Ngôn không cần suy nghĩ quá nhiều, sau này rồi sẽ có cơ hội gặp phó chưởng viện tên Phương Nhược Vũ.Bây giờ Cảnh Ngôn muốn giết Tiền Trấn trước.Tiền Trấn lạnh lùng quát: - Nhãi ranh, đừng đạp cái mũi lên mặt! Nếu không phải sứ giả đại nhân mang đến lời dặn của phó chưởng viện đại nhân thì ta sẽ tha cho ngươi sao?Cảnh Ngôn nhìn Tiền Trấn chằm chằm:- Ha ha ha! Vậy ngươi ra tay bây giờ đi. Tiền Trấn, ta muốn khiêu chiến ngươi! Cảnh Ngôn ta đối chiến sống chết với ngươi!Tiền Trấn kinh ngạc kêu lên: - Cái gì? Lâm Nham ngạc nhiên nhìn Cảnh Ngôn.Hoa Khai Chí vội lên tiếng nhắc nhở:- Cảnh Ngôn, Tiền Trấn là đệ tử nội viện, mới gần đây thành công thăng cấp Đạo Linh cảnh!Đệ tử nội viện không phải đều là Đạo Linh cảnh. Tiền Trấn mới thăng cấp Đạo Linh cảnh gần đây, thực lực mạnh hơn lúc là Tiên Thiên gấp mấy lần.Cảnh Ngôn không đáp lại Hoa Khai Chí, hắn ép hỏi Tiền Trấn:- Tiền Trấn, ta muốn đối chiến sống chết với ngươi, có dám không?Tiền Trấn đã phản ứng lại, âm trầm nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm:- Ha ha ha! Ngươi muốn đối chiến sống chết với ta? Tốt, đây là ngươi nói!Con ngươi Ứng Hữu Khuyết co rút nhìn sang Băng Nhược:- Sứ giả Băng Nhược, Cảnh Ngôn muốn đối chiến sống chết với Tiền Trấn, không liên quan đến ta, Hình Pháp Điện!Băng Nhược gật đầu:- Ừm! Băng Nhược nhìn Cảnh Ngôn.Băng Nhược không biết Cảnh Ngôn và Phương Nhược Vũ có quan hệ gì, gã chỉ phụ trách truyền lệnh. Lúc này Băng Nhược hơi bất ngờ, Cảnh Ngôn có chút không tầm thường. Băng Nhược có tìm hiểu sơ về Cảnh Ngôn, biết hắn mới tham gia Đạo Nhất học viện, trong ba học viện lớn khảo hạch đã vượt qua Thiên Trận, giành được kim lệnh. Tuổi không lớn nhưng thực lực rất mạnh, tiềm lực to lớn, có hy vọng rất lớn thăng cấp Đạo Linh cảnh trong vòng mười năm.Nhưng dù Cảnh Ngôn mạnh đến đâu thì tu vi hiện tại không đủ sức đối kháng võ giả Đạo Linh cảnh đi? Về giành được kim lệnh chỉ có thể nói Cảnh Ngôn thực lực gần bằng Đạo Linh cảnh, khá may mắn. Tiền Trấn là cường giả Đạo Linh cảnh thật sự, mấy tháng trước đã đột phá cảnh giới, là võ giả Đạo Linh cảnh sơ kỳ trăm phần trăm.Cảnh Ngôn chán sống muốn chém giết sống chết với Tiền Trấn?Băng Nhược nhẹ lắc đầu, cảm thấy Cảnh Ngôn có ngạo cốt nhưng hành vi bồng bột.Lúc trước Hình Pháp Điện đòi tru sát Cảnh Ngôn, phó chưởng viện đã ra lệnh không cho Hình Pháp Điện đụng vào Cảnh Ngôn, mạng sống của hắn được giữ lại, ít nhất hắn tạm thời an toàn. Cảnh Ngôn cố tình chủ động đòi đánh nhau sống chết với Tiền Trấn chẳng khác nào tự tìm chết.- Cảnh Ngôn muốn khiêu chiến Tiền Trấn?- Cảnh Ngôn này có thực lực rất mạnh, võ giả giành được kim lệnh mà.- Thế thì sao? Ngươi không nghe viện trưởng Hoa Khai Chí nói gì? Tiền Trấn đã bước vào Đạo Linh cảnh, đối chiến với cường giả Đạo Linh cảnh khác gì tự sát?- Ài, có vẻ Cảnh Ngôn rất quan tâm Trương Mẫn, biết Trương Mẫn chết trong tay Tiền Trấn nên bất chấp tất cả báo thù.- Báo thù thì tốt, ta phục hắn. Nhưng khi chưa đủ thực lực thì không phải báo thù mà là tự sát. Người đã chết rồi sau này không có cơ hội báo thù nữa.- . . . Đám đệ tử Đạo Nhất học viện đứng xa bàn tán, nhiều người lắc đầu cho rằng Cảnh Ngôn bồng bột lỗ mãng, không nên làm như vậy. Nhưng cũng có một số người rất kính nể Cảnh Ngôn. Đặc biệt là đệ tử nữ giới càng cảm khái, rất có hảo cảm với Cảnh Ngôn.Tiền Trấn nói thêm:- Cảnh Ngôn, là ngươi chủ động khiêu chiến ta, cho dù ta giết ngươi thì Hình Pháp Điện không thể vì thế mà truy cứu trách nhiệm của ta.Câu này nói với Cảnh Ngôn nhưng Tiền Trấn muốn cho đám người Ứng Hữu Khuyết nghe. Không phải gã muốn giết Cảnh Ngôn, là hắn chủ động khiêu chiến, gã chỉ ứng chiến. Dù gã giết Cảnh Ngôn thì gã không có lỗi.Cảnh Ngôn chậm rãi rút ra Thiên Hỏa kiếm chỉ vào Tiền Trấn:- Bớt nói vớ vẩn đi.Tiền Trấn cũng rút vũ khí ra:- Hừ! Ngươi nghĩ có thể giành được kim lệnh là đủ sức so tài với ta sao? Tốt! Hôm nay ta cho ngươi biết võ giả cảnh giới Tiên Thiên bình thường như ngươi cách biệt lớn cỡ nào với võ giả Đạo Linh cảnh ta đây!Đó là một thanh trường kiếm màu đen, cũng là pháp khí.Mắt Ứng Hữu Khuyết lấp lóe nói với người xung quanh:- Chúng ta tránh ra một chút chừa khoảng trống cho Cảnh Ngôn khiêu chiến Tiền Trấn đi.Ứng Hữu Khuyết làm gương lùi ra trăm thước.Điện chủ Lâm Nham lắc đầu, thở dài thườn thượt lùi lại. Hết chương 320.



Bạn cần đăng nhập để bình luận