Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 838. Thất Vọng



Chương 838. Thất Vọng



Đến Nghê Thường Phi Vũ Lâu, Tiêu Chiêm lấy ra vé vào cửa, thuận lợi mang Cảnh Ngôn vào trong.Một thị giả đứng trước cửa dẫn mấy người vào phòng riêng đã sắp xếp sẵn.Lần này đấu giá không phải quy mô lớn, dọc đường đi Cảnh Ngôn cố ý quan sát người vào phòng đấu giá không nhiều. Nhưng võ giả có thể đi vào đợt đấu giá này hiển nhiên không phải người bình thường. Cảnh Ngôn cảm ứng vài hơi thở Thánh Đạo cảnh, hội đấu giá hấp dẫn được võ giả Thánh Đạo cảnh thì không đơn giản. Tức là nhìn quy mô đấu giá không lớn nhưng vật phẩm đấu giá tuyệt đối không tầm thường.Trước phòng riêng, Tiêu Chiêm dặn bốn tùy tùng chờ ngoài cửa, gã và Cảnh Ngôn vào phòng.Đã có hai người ở trong phòng, khi Cảnh Ngôn đi vào bị họ nhìn chằm chằm.Người trẻ tuổi mặc trường bào màu lam sẫm hoa quý liếc Cảnh Ngôn một cái rồi đứng dậy, mỉm cười với Tiêu Chiêm:- Tiêu huynh, vị này là bằng hữu mà huynh đã nói?Trong phòng riêng còn một thiếu nữ mặc váy dài màu hồng.Thiếu nữ đứng dậy nũng nịu kêu Tiêu Chiêm:- Tiêu Chiêm ca ca!Tiêu Chiêm giới thiệu hai người trong phòng cho Cảnh Ngôn:- Cảnh tiên sinh, vị này là Mục Bỉnh, phụ thân là tông chủ Thiên Khuyết tông.Thiên Khuyết tông cũng là thế lực nhị phẩm trong Thiên Hà Thần Vực.- Vị này là Trác Lưu Tô muội muội, nữ nhi của tộc trưởng Trác gia Kim Hoán thành.Cảnh Ngôn chào:- Hai vị khỏe.Mục Bỉnh đáp lễ:- Cảnh tiên sinh khách sáo.Trác Lưu Tô chỉ gật đầu, tuy cười tươi nhưng mắt lóe tia khinh thường. Gia tộc của nàng, Trác gia cũng là thế lực nhị phẩm, người bình thường khó lọt vào mắt nàng.Tiêu Chiêm có nhắc tới Cảnh Ngôn với họ nhưng không nói tỉ mỉ.Tiêu Chiêm cảm kích Cảnh Ngôn từ tận đáy lòng, kính nể năng lực của hắn, đan sư có thể luyện chế ra Kim Ti Hồng Vân Đan tuyệt đối không phải nhân vật bình thường. Nhân vật như vậy nếu có thể quen thân sẽ giúp ích lớn cho gã. Nên Tiêu Chiêm không tiện nói nhiều về Cảnh Ngôn với người khác, gã cũng không hiểu nhiều về hắn, tính luôn lần này hai người mới gặp lần thứ hai. Tiêu Chiêm càng không tuyên truyền việc Cảnh Ngôn luyện chế giúp Kim Ti Hồng Vân Đan.Cảnh Ngôn nhìn ra Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô không xem trọng mình, nếu không phải hắn được Tiêu Chiêm dẫn đến hai người không thèm nhìn hắn cái nào.Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô thuộc thế lực nhị phẩm, nhưng thân phận của họ kém hơn Tiêu Chiêm một cấp bậc.Tại sao?Nguyên nhân rất đơn giản, Tiêu Chiêm là thiếu chủ của Tiêu gia, chờ lão tộc trưởng lui xuống khả năng gã thành tộc trưởng mới là rất lớn, nếu không có gì ngoài ý muốn chuyện này là ván đã đóng thuyền. Hai người kia một là nhi tử của tông chủ Thiên Khuyết tộc, một là nữ nhi của tộc trưởng Trác gia, thân phận không thấp nhưng tương lai không có nhiều cơ hội quản lý thế lực của mình.Nên hai người tư thái rất thấp trước mặt Tiêu Chiêm, cũng vì vậy cho Cảnh Ngôn chút mặt mũi, nhưng bọn họ bản năng không xem trọng hắn.Cảnh Ngôn để bụng chuyện đó, hắn không định làm quen với hai người.Tiêu Chiêm nói: - Mời Cảnh tiên sinh ngồi.Cảnh Ngôn không từ chối, trực tiếp ngồi xuống:- Được.Động tác của Cảnh Ngôn làm Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô mắt lóe tia sáng, bĩu môi. Hai người còn đang đứng mà Cảnh Ngôn đã ngồi xuống trước làm họ thấy khó chịu, nhưng ở trước mặt Tiêu Chiêm thì khó nói gì.Bốn người lục tục ngồi xuống.Mục Bỉnh ngồi xong liền nói: - Tiêu huynh, nghe nói hội đấu giá lần này có nhiều thứ tốt sẽ đưa ra đấu giá, Tiêu huynh nhớ nhường cho ta vài món.Trác Lưu Tô cười duyên:- Trân bảo bình thường chắc chắn không lọt vào mắt Tiêu Chiêm ca ca, chúng ta hoàn toàn không cần lo Tiêu Chiêm ca ca tranh báu vật với chúng ta.Tiêu Chiêm cười nói: - Vật phẩm đấu giá lần này ít nhất có hơn trăm món, ta có thể mua được bao nhiêu?Tiêu Chiêm nhìn sang Cảnh Ngôn:- Cảnh tiên sinh chút nữa nhìn trúng cái gì cứ nói, ta sẽ hết sức cướp tới tay cho tiên sinh.Ý Tiêu Chiêm là nếu Cảnh Ngôn thích món báu vật nào gã sẽ mua tặng cho, đây là cố ý làm quen với hắn.Cảnh Ngôn phất tay nói: - Cái đó không cần, nếu có thứ ta muốn ta sẽ ra giá cạnh tranh.Báu vật trong Vô Vọng Thâm Uyên về phẩm chất chắc chắn hơn Thiên Nguyên đại lục, Cảnh Ngôn khá tò mò trong đấu giá sẽ xuất hiện báu vật gì.Nói thật thì thế giới này không có nhiều thứ lọt vào mắt xanh của Cảnh Ngôn, nếu không có vật phẩm làm hắn rất muốn thì hắn sẽ không kêu giá. Cảnh Ngôn tham gia đấu giá không phải vì mua đồ, hắn chỉ muốn xác nhận Thánh Nữ Bạch Tuyết có phải là thành chủ Bạch Tuyết không.Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô nghe hai người đối thoại càng thắc mắc, họ nhìn ra Tiêu Chiêm tôn trọng Cảnh Ngôn hơi quá.Cảnh tiên sinh có thân phận gì? Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô thầm suy tư. Không lẽ là tử đệ hạch tâm của thế lực nhị phẩm nào? Nhưng họ biết hết tất cả thế lực nhị phẩm trong Thiên Hà Thần Vực, hầu như biết mặt tử đệ trẻ quan trọng nhất trong các thế lực nhị phẩm, hai người không có chút ấn tượng gì với Cảnh tiên sinh.Mục Bỉnh kêu lên: - Thánh Nữ của Nghê Thường Thần Môn ra rồi!Mấy người trong phòng riêng chạy nhanh tới góc phòng, nhìn qua tường thủy tinh thấy ba nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp bước ra giữa sân.Sân có hình tròn, phòng riêng đặt quanh nó. Tường thủy tinh này từ bên ngoài không thấy bên trong, ở trong thì thấy bên ngoài.Mục Bỉnh cảm khái:- Thánh Nữ của Nghê Thường Thần Môn đúng là xinh đẹp, tu vi Võ Đạo cũng siêu cao.Cảnh Ngôn nhìn ba nữ nhân ở bên dưới, cau mày, vì trong số họ không có thành chủ Bạch Tuyết. Chẳng lẽ Thánh Nữ Bạch Tuyết không phải thành chủ Bạch Tuyết mà hắn quen?Cảnh Ngôn thả thần niệm ra phủ lên ba Thánh Nữ, hắn sợ Bạch Tuyết thay đổi khuôn mặt, nhìn bề ngoài không ra. Cảnh Ngôn tính dùng thần hồn cảm ứng, nếu trong ba người này có thành chủ Bạch Tuyết, dù nàng thay đổi khuôn mặt vẫn sẽ bị hắn cảm ứng ra.Nhưng sau đó Cảnh Ngôn hoàn toàn thất vọng, ba Thánh Nữ thật sự không có thành chủ Bạch Tuyết mà hắn quen.Tiêu Chiêm nghi hoặc hỏi: - Ủa? Chẳng phải Nghê Thường Thần Môn có bốn Thánh Nữ sao? Tại sao lần này chỉ có ba vị? Hết chương 838.



Bạn cần đăng nhập để bình luận