Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 768. Phá Hủy



Chương 768. Phá Hủy



Uy áp kiếm ý!Từng đoàn lửa xanh trong đại trận công kích không ngừng dập tắt, để lại sóng gợn cuối cùng trong không gian rồi tán loạn biến mất.Cảnh Ngôn tăng tốc độ, giơ lên linh khí trường kiếm cách không đâm Khu Đạc. Chỗ mũi kiếm tiếp xúc với không gian lấy vị trí đó làm trung tâm khuếch tán sóng gợn đen.Ngay sau đó xuất hiện sóng gợn đen trước mặt Khu Đạc, chợt ánh sáng bùng nổ, năng lượng khủng bố đụng mạnh vào người lão.Một vầng sáng trắng hiện ra ngoài người Khu Đạc bao trùm mỗi tấc da thịt.Kiếm quang chạm vào vầng sáng trắng, Khu Đạc bị đánh bay.Khu Đạc vừa giật mình vừa nóng nảy, lão mơ hồ cảm thấy mình đã làm chuyện ngu xuẩn. Hình như tu vi của Cảnh Ngôn vượt qua phỏng đoán.Nhưng lúc này không có thời gian cho Khu Đạc suy nghĩ kỹ sai lầm đã phạm phải.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Linh khí phòng ngự? Khu Đạc, ngươi phản ứng nhanh lắm.Đường kiếm vừa rồi Cảnh Ngôn đã dùng bí pháp Hư Vô, hắn biết trên người Khu Đạc có linh khí phòng ngự. Võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ như Cổ Mặc còn có linh khí phòng ngự hộ thân, càng đừng nói võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh như Khu Đạc.Nhưng nhát kiếm đầu tiên Cảnh Ngôn đã dùng bí pháp Hư Vô, hắn hy vọng giết Khu Đạc trước khi lão sử dụng linh khí phòng ngự. Tuy nhiên Khu Đạc vẫn kịp kích phát linh khí phòng ngự, bí pháp Hư Vô không đem đến hiệu quả như Cảnh Ngôn muốn.Giọng Cảnh Ngôn hờ hững vang lên trong không gian:- Khu Đạc, linh khí phòng ngự của ngươi so với của Đồng Việt thế nào? Không biết nó có thể chống đỡ bao lâu trước công kích của ta?Khu Đạc cảm nhận hơi thở chết chóc bao phủ trên đỉnh đầu mình:- Chết tiệt! Lâm Vinh đồ khốn kia đang làm gì vậy? Đại trận đâu? Đại trận của Quận Vương phủ đâu!?Khu Đạc sợ thật, lão biết dựa vào linh khí phòng ngự thì không ngăn được Cảnh Ngôn bao lâu.Đồng Việt chết như thế nào?Bị Cảnh Ngôn đánh nát lồng chụp năng lượng của linh khí phòng ngự sau đó giết chết tươi.Thật ra Khu Đạc cảm giác uy lực đại trận đang lôi kéo Cảnh Ngôn, lão quát nạt Lâm Vinh chẳng qua vì quá hoảng loạn.Lâm Vinh luống cuống nói: - Ta . . . ta . . . Khu Đạc đại nhân, uy năng trận pháp đã giải phóng toàn bộ rồi nhưng hình như không có hiệu quả lớn.Lâm Vinh thấy ra Khu Đạc đại nhân hình như không đánh lại Cảnh Ngôn, cứ theo đà này Khu Đạc rất có thể bị giết ngược. Khu Đạc mà chết thì Lâm Vinh cũng tới số.Sự hưng phấn ban đầu đã chẳng còn lại chút gì, trong lòng Lâm Vinh chỉ có nỗi sợ cái chết.Cảnh Ngôn tiếp tục vận chuyển nguyên khí không ngừng đâm Khu Đạc, mỗi nhát kiếm đánh bay lão. Có linh khí phòng ngự bảo vệ nhưng Khu Đạc liên tục hộc máu, sắc mặt trắng bệch. Vầng sáng trắng ngoài người Khu Đạc lấp lóe, sắp không chống đỡ nổi nữa.Khu Đạc thầm rít gào trong lòng:- Sao có thể như vậy? Chết tiệt, sao Cảnh Ngôn mạnh vậy được?Lúc trong Huy Hoàng Đạo Tràng Khu Đạc thấy Cảnh Ngôn ra tay, lần đó hắn không có lực công kích mạnh như bây giờ.Khu Đạc không biết rằng khi đó Cảnh Ngôn chỉ là Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ, bây giờ hắn là cực hạn Đạo Hoàng cảnh đỉnh, sức chiến đấu mạnh hơn lúc đánh với Đồng Việt gấp mấy lần.Phụp!Rốt cuộc linh khí phòng ngự của Khu Đạc bị đánh tan.Khu Đạc nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm, hét to một tiếng: - Cảnh Ngôn! Ngươi đối địch với Cổ gia đã định trước sẽ thua. Thực lực Võ Đạo của ngươi rất mạnh, nhưng ngươi không thể tưởng tượng sự cường đại của Cổ gia, chống đối với Cổ gia thì ngươi chỉ có đường chết!Mặt Cảnh Ngôn không biểu tình.Khu Đạc cố gắng vùng vẫy lần cuối:- Cảnh Ngôn, nếu ngươi tha cho ta một mạng, ta có sức ảnh hưởng nhất định trong Cổ gia, có thể nói đỡ giúp ngươi. Không phải ta uy hiếp ngươi, ta toàn nói thật. Nếu ngươi và Cổ gia thật sự đánh nhau thì ngươi sẽ thất bại, ngươi muốn sống tiếp phải giải trừ mâu thuẫn với Cổ gia!Khu Đạc cố khiến mình tỉnh táo lại, lão biết muốn sống sót chỉ có một cách là thuyết phục Cảnh Ngôn đổi ý.Cảnh Ngôn đâm ra trường kiếm:- Khu Đạc! Dù cuộc chiến với Cổ gia cuối cùng ta thua thì ngươi không có cơ hội nhìn đến. Có lẽ ngươi cảm thấy Cổ gia có người thực lực cao hơn ta, nhưng ta không sợ!Khu Đạc xoe tròn mắt, tiếng la ngừng bặt:- Ngươi . . .!Màn kiếm quét qua, thân thể Khu Đạc thành vô số mảnh vụn, máu mới phun ra đã bị năng lượng mênh mông bốc hơi không còn một mảnh.Bên kia, Quận Vương Lâm Vinh sợ đến hồn vía lên mây. Thấy Khu Đạc bị giết Lâm Vinh trừ khủng hoảng ra chỉ có một ý nghĩ là trốn.Lâm Vinh vận chuyển nguyên khí đến cực hạn điên cuồng lao ra ngoài Quận Vương phủ.Cảnh Ngôn quay người nhìn lướt qua Lâm Vinh, nhếch mép cười lạnh.Cảnh Ngôn vung tay quét mấy món đồ trên người Khu Đạc vào tu di giới chỉ của mình, sau đó lắc người đuổi theo Lâm Vinh.Lâm Vinh chỉ là võ giả Đạo Vương cảnh làm sao so sánh tốc độ với Cảnh Ngôn được? Cảnh Ngôn không thi triển Thiên Không Chi Dực chỉ cần một giây đủ đuổi kịp Lâm Vinh.Lâm Vinh thấy Cảnh Ngôn đuổi theo thì phát cuồng, quát đám thủ vệ Quận Vương phủ:- Chết tiệt! Mau! Mau ngăn hắn lại! Ngăn hắn lại cho lão tử!Nhưng đám thủ vệ sao dám đi lên ngăn cản Cảnh Ngôn? Trừ số ít tử sĩ, thủ vệ khác nghe Lâm Vinh quát chẳng những không tiến lên ngăn Cảnh Ngôn ngược lại chạy trốn ra ngoài.Số ít tử sĩ bất chấp mạng sống của mình, chỉ biết tuân theo mệnh lệnh. Khi họ nhận được lệnh của Lâm Vinh liền xông hướng Cảnh Ngôn.Nhưng các tử sĩ không cách nào đến gần, Cảnh Ngôn phát ra kiếm ý xóa sổ thần hồn của họ.Lâm Vinh thấy không thể trốn thoát thì ngừng lại, khống chế trận pháp phòng ngự bảo vệ mình, cố gắng kéo dài thời gian.Cảnh Ngôn lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt khinh thường nhìn Quận Vương Đông Quan quận Lâm Vinh.Cảnh Ngôn lắc đầu, tùy tay chém nhát kiếm. Mắt thường thấy kiếm quang đen xé năng lượng đại trận phòng ngự cao cấp của phủ đệ Quận Vương phủ thủng một lỗ, kiếm quang thẩm thấu vào rơi xuống người Lâm Vinh.Lâm Vinh hét thảm:- A! Sự sống tan biến, xác mềm oặt ngã xuống đất.Cảnh Ngôn thuận tay thu tu di giới chỉ của Lâm Vinh, thần hồn lại phát ra bao phủ nguyên Quận Vương phủ. Các thành viên như thủ vệ đã trốn gần hết, thần hồn cảm ứng không bỏ sót cá lớn nào, Cảnh Ngôn liên tục phát ra kiếm quang phá sập kiến trúc Quận Vương phủ, phá luôn đại trận.Chưa tới một tách trà Quận Vương phủ Đông Quan quận đã thành đống đổ nát. Hết chương 768.



Bạn cần đăng nhập để bình luận