Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 637. Trong Tận Cùng Tìm Thấy Hy Vọng



Chương 637. Trong Tận Cùng Tìm Thấy Hy Vọng



Khóe môi Cảnh Ngôn cong lên cười thảm, hắn chính thức cảm nhận thực lực của Cổ Vạn Toàn mạnh đến mức nào. Cảnh Ngôn dùng hết thủ đoạn nhưng không chịu nổi một kích.Nếu không phải Cổ Vạn Toàn muốn giữ người sống thì Cảnh Ngôn đã bị đánh chết.Cảnh Ngôn bị đánh bay không cố ý kiểm soát thân thể, nguyên khí trong kinh mạch Võ Đạo hoàn toàn hỗn loạn gần như bạo động, vụ tuyền nứt nẻ có dấu hiệu tan vỡ.Cảnh Ngôn cố gắng kiểm soát thì được gì? Cuối cùng vẫn rơi vào tay Cổ Vạn Toàn.Cảnh Ngôn cười khổ truyền tin cho Thiên Thủy:- Tiền bối Thiên Thủy, lần này thật sự là chạy trời không khỏi nắng.Cảnh Ngôn nghe tiếng Thiên Thủy thở dài.Thiên Thủy mở miệng nói: - Đằng trước là Tử Vong Thâm Uyên. Cảnh Ngôn, ngươi bị lão tiểu tử kia bắt e rằng sống không bằng chết, thôi thì lao vào Tử Vong Thâm Uyên đi.Cảnh Ngôn cắn răng quyết định:- Tử Vong Thâm Uyên? Chơi luôn!Cảnh Ngôn cố vận chuyển nguyên khí sử dụng Thiên Không Chi Dực dựa thế lao nhanh ra ngoài.Cổ Vạn Toàn không ngờ Cảnh Ngôn sẽ xông hướng Tử Vong Thâm Uyên, khi lão thấy động tác của hắn muốn ngăn cản đã muộn. Tốc độ của Cảnh Ngôn không kém hơn Cổ Vạn Toàn bao nhiêu.Khi Cảnh Ngôn lao ra hơn mười dặm thì thấy một khe rãnh lớn đen ngòm đập vào mắt.Trong Vô Vọng Thâm Uyên dù là khu hòa bình cũng đỏ như máu, nên khe hở to lớn đen ngòm này rất quỷ dị.Khói đen lượn lờ bên trên khe hở, nhìn xuống không thấy đáy. Thị lực của Cảnh Ngôn chỉ thấy sâu mười thước, xuống nữa là một mảnh mơ hồ.Thần hồn của Cảnh Ngôn cảm ứng nguy cơ càng đáng sợ đến từ khe hở to đen. Nhưng Cảnh Ngôn bất chấp, thấy Cổ Vạn Toàn lại đuổi theo hắn liền vọt lên trước.Trong khoảnh khắc Cảnh Ngôn đã lao vào bóng đen đáng sợ kia.Hồ Đông Hạc hét to: - Cảnh Ngôn!!!Thường Huyễn lắc đầu cảm khái:- Ài, đáng tiếc. Yêu nghiệt như vậy nếu có đủ thời gian tu luyện thì thành tựu tương lai . . . không ngờ tiểu tử này không sợ chết, thà chết trong Tử Vong Thâm Uyên chứ không muốn bị Cổ Vạn Toàn bắt.Cổ Vạn Toàn nổi giận phát cuồng khựng lại, giậm chân đùng đùng:- Tiểu súc sinh chết tiệt! Đáng chết! Tiểu tạp chủng!Cổ Vạn Toàn không dám theo Cảnh Ngôn lao vào Tử Vong Thâm Uyên.Tử Vong Thâm Uyên.Võ giả Thánh Đạo cảnh vào trong đó không có nhiều khả năng còn sống, càng đừng nói Cổ Vạn Toàn chỉ có tu vi Đạo Hoàng cảnh.Cổ Vạn Toàn muốn chiếm Càn Khôn Giới nhưng mạng sống quan trọng hơn hết.Cổ Mặc, Cổ Tiên Luân đến gần Cổ Vạn Toàn:- Lão tổ!Cổ Vạn Toàn mặc kệ hai người, mắt nhìn chằm chằm Tử Vong Thâm Uyên đằng trước.Phương xa mấy bóng người bay tới.Một người hỏi: - Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc, Cảnh Ngôn đã vào Tử Vong Thâm Uyên?Mấy người này là người các thế gia lớn trên Thiên Nguyên đại lục, đều là cường giả Đạo Hoàng cảnh. Trước đó họ đi theo sau Hồ Đông Hạc, Thường Huyễn nên tới muộn chút, vừa lúc nhìn bóng dáng Cảnh Ngôn lao vào Tử Vong Thâm Uyên.Hồ Đông Hạc gật đầu nói: - Đúng vậy! Người đó lắc đầu nói: - Tiếc thật, lúc này Thâm Uyên chưa mở ra mà vào Tử Vong Thâm Uyên thì chết chắc, tuyệt đối không có khả năng sống sót. Võ giả Đạo Hoàng cảnh cũng phải chết.Trông bộ dạng tiếc thương cho Cảnh Ngôn nhưng không biết trong lòng y nghĩ thế nào.Thiên phú của Cảnh Ngôn mạnh đến đâu, tiềm lực lớn cỡ nào cũng không liên quan đến họ. Có lẽ họ ước gì yêu nghiệt này chết cho rồi.Cường giả Đạo Hoàng cảnh mấy thế gia lớn khác xôn xao:- Đúng rồi, tiếc quá, thiên tài ngàn năm một thuở cứ thế chết.- Ha ha, bởi vậy mới nói thiên phú cao cỡ nào khi chưa thật sự lớn lên thì không có giá trị gì lớn. Không ai xác định thiên tài chết vào lúc nào.Một người hỏi Thường Huyễn:- Thường Huyễn tiên sinh cảm thấy tại sao Cổ Vạn Toàn quyết bắt Cảnh Ngôn?Thường Huyễn lắc đầu nói: - Ta không biết.Nói Cổ Vạn Toàn đơn giản muốn báo thù cho tôn tử thì không hợp lý, mọi người trực giác lão còn nguyên nhân gì khác mới dốc hết sức tập nã Cảnh Ngôn.*** Cảnh Ngôn xông vào Tử Vong Thâm Uyên, tử khí âm lạnh khoảnh khắc bao lấy hắn, xâm thực thần hồn.Khi Cảnh Ngôn sắp mất ý thức giọng Thiên Thủy vang lên:- Cảnh Ngôn, mau vào Càn Khôn Giới!Thần hồn của Cảnh Ngôn rất mạnh, nếu đổi lại võ giả bình thường, dù là Đạo Vương cảnh thì mới tiếp xúc tử khí của Tử Vong Thâm Uyên đã xỉu ngay. Vì thần hồn của Cảnh Ngôn mạnh nên chống chọi lâu chút.Nghe Thiên Thủy kêu Cảnh Ngôn vội vào không gian Càn Khôn Giới.Vào Càn Khôn tiểu thế giới rồi áp lực nhẹ hẳn, Cảnh Ngôn thở hắt ra:- Phù!Cảnh Ngôn cảm ứng tình hình thần hồn của mình, hắn cảm giác thần hồn bị xâm thực nhanh chóng khi vào Tử Vong Thâm Uyên.Cảnh Ngôn suy yếu hỏi: - Đó là lực lượng gì? Chỉ tiếp xúc khoảnh khắc đã xâm thực thần hồn của ta.Khi chịu một kích của Cổ Vạn Toàn làm thân thể Cảnh Ngôn bị thương nặng, giờ thần hồn cũng chịu tổn thương nặng nề. Cảnh Ngôn vội dùng chút đan dược trị thương, lấy ra một viên Long Hổ Đan nuốt xuống.Vết thương thân thể không đáng lo, có đan dược trị thương cao cấp thì chốc lát là khỏe mạnh. Nhưng tổn thương thần hồn cần thời gian tu sửa, may mắn có đan dược tĩnh dưỡng thần hồn Long Hổ Đan nếu không hậu quả khó biết.Lúc ở Đan Quốc Cảnh Ngôn cố ý luyện chế chút Long Hổ Đan để chuẩn bị dùng khi cần.Mấy canh giờ sau Cảnh Ngôn chậm rãi mở mắt ra, vết thương cơ thể đã lành một nửa, vụ tuyền ổn định lại. Tổn thương thần hồn nhờ hiệu dụng của Long Hổ Đan nên được tu sửa đôi chút.Cảnh Ngôn thấy tàn hồn Thiên Thủy đứng cạnh mình, hắn hỏi: - Tiền bối, Tử Vong Thâm Uyên này có lai lịch gì? Chúng ta ở trong Càn Khôn tiểu thế giới an toàn không?Thiên Thủy chậm rãi lắc đầu nói: - Chúng ta tạm thời an toàn, nhưng chỉ tạm thời. Tử Vong Thâm Uyên cực kỳ nguy hiểm, lúc ta còn sống nghe đồn một chuyện. Trước khi đại chiến nhân thần vì thăm dò Tử Vong Thâm Uyên nên nhân tộc và thần tộc từng hợp tác, nghe nói có mấy chục cường giả Thánh Đạo cảnh tham gia. Bọn họ cùng nhau vào Tử Vong Thâm Uyên nhưng cuối cùng trong mấy chục võ giả Thánh Đạo cảnh nhân loại và thần tộc chỉ có hai người sống sót trở ra.Cảnh Ngôn khó tin trợn to mắt nói: - Hả? Hết chương 637.



Bạn cần đăng nhập để bình luận