Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 810. Cảnh Còn Người Mất



Chương 810. Cảnh Còn Người Mất



Hắc Quả Phụ nghe Cảnh Ngôn nói càng kích động hơn:- Cảnh Ngôn đại nhân còn nhớ ta?Cảnh Ngôn cười nói: - Đương nhiên nhớ, ta ấn tượng với ngươi rất sâu. Sao ngươi và Lưu Đại Toàn lão ca . . .?Cảnh Ngôn nhìn hai người.Lưu Đại Toàn và Hắc Quả Phụ đã già, tóc hai người xám trắng. Xem tình cảm biểu hiện giữa hai người thì hình như đã thành đôi.Lưu Đại Toàn vui vẻ nói: - He he, hai mươi năm trước Lý Dĩnh đã gả cho ta!Cảnh Ngôn chắp tay:- Chúc mừng chúc mừng!Cảnh Ngôn cảm thấy Lưu Đại Toàn và Hắc Quả Phụ Lý Dĩnh khá xứng đôi, nhưng hắn không ngờ Hắc Quả Phụ đanh đá đồng ý gả về nhà Lưu Đại Toàn.- Vị này là . . . mạo hiểm giả Cao Phượng?Lưu Đại Toàn nhớ đội mạo hiểm Liệt Diễm, nhớ Cao Phượng, nhưng một chốc không nhận ra. Tuy Cao Phượng vẫn trẻ trung nhưng Lưu Đại Toàn đã lâu không gặp nàng.Cao Phượng mỉm cười nhẹ gật đầu nói: - Đúng là ta.Lưu Đại Toàn nhìn ra Cao Phượng và Cảnh Ngôn quan hệ không giống bình thường:- Ôi chao, nàng và Cảnh Ngôn đại nhân . . . ?Mọi người vào phủ đệ trò chuyện một lúc.Cảnh Ngôn không thấy Lưu Hiểu Nguyệt đi ra, nghi hoặc hỏi: - Hiểu Nguyệt đâu?Lưu Đại Toàn nhắc tới nữ nhi Lưu Hiểu Nguyệt thì làm vẻ mặt tự hào:- Hiểu Nguyệt ở Phi Hoa học viện. Lúc trước Hiểu Nguyệt nhập học vào Phi Hoa học viện, sau đó ở lại học viện, hiện giờ làm chấp sự ngoại viện.Lưu Đại Toàn nói Phi Hoa học viện là một trong ba học viện lớn của Quang Anh quận.Quang Anh quận và Lam Khúc quận là hai quận thành liền nhau, Đoan Dương thành tuy thuộc về Lam Khúc quận nhưng từ địa vực Đoan Dương thành đến quận thành Quang Anh quận gần hơn tới Lam Khúc quận thành.Cảnh Ngôn chân thành nói: - Giỏi quá vậy.Lưu Đại Toàn cảm tạ:- Nếu không nhờ Cảnh Ngôn đại nhân thì Hiểu Nguyệt không cách nào đi lên đường tu hành, không thể trở thành võ giả. Tất cả đều nhờ ơn Cảnh Ngôn đại nhân!Cảnh Ngôn xua tay nói: - Ta không làm gì.Cảnh Ngôn, Cao Phượng ở lại Hắc Phong trấn một ngày.Lúc sắp đi Cảnh Ngôn cho Lưu Đại Toàn, Lý Dĩnh hai viên đan dược tăng tuổi thọ.Lưu Đại Toàn, Lý Dĩnh đều là võ giả cảnh giới hậu thiên, không thể dùng đan dược cao cấp như Vạn Thọ Đan, họ không chịu nổi dược hiệu. Nên Cảnh Ngôn cố ý luyện chế đan dược tăng thọ dược hiệu ôn hòa, hai viên đan dược này có thể tăng năm mươi năm thọ cho hai người.Còn về cho hai người đan dược tu luyện thì Cảnh Ngôn không đưa, tư chất Võ Đạo của họ rất tệ, dù dùng đan dược tu luyện quý giá cũng khó thành công thăng cấp đến cảnh giới Tiên Thiên. Tăng năm mươi năm thọ nguyên đã là kết quả rất tốt.Rời khỏi Hắc Phong trấn rồi Cảnh Ngôn và Cao Phượng lại đi Đoan Dương thành, thành chủ Đoan Dương thành sớm không phải Bạch Tuyết.Cảnh Ngôn nhớ lần đầu tiên đến Đoan Dương thành cứu Lưu Hiểu Nguyệt từ tay Ngụy gia. Niên gia từng giúp Cảnh Ngôn, khi đó hắn có hứa nợ Niên gia một nhân tình, sau này Niên gia có gì cần hỗ trợ có thể tìm hắn.Nhưng Niên gia chưa từng tìm Cảnh Ngôn.Lần này đến Đoan Dương thành Cảnh Ngôn định trả nợ nhân tình năm xưa, xem Niên Lan trưởng lão của Niên gia có gì cần giúp không, nếu không có hắn sẽ tặng cho ít tài nguyên.Cảnh Ngôn không đi phủ thành chủ Đoan Dương thành mà đến thẳng trạch viện Niên gia.Cảnh Ngôn nói với hộ vệ giữ cửa trạch viện Niên gia:- Ta là bằng hữu của trưởng lão Niên Lan, làm phiền các người thông bẩm một tiếng.Hộ vệ nhìn Cảnh Ngôn:- Trưởng lão Niên Lan?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy, làm phiền thông truyền giùm.Hộ vệ cười nhạo:- Ngươi đừng nói bậy bạ, trông ngươi mới hai mươi tuổi. Trưởng lão Niên Lan qua đời gần hai mươi năm, sao ngươi có thể là bằng hữu của trưởng lão Niên Lan?Cảnh Ngôn nhướng mày hỏi: - Trưởng lão Niên Lan qua đời? Nàng chết như thế nào?Sắc mặt Cảnh Ngôn tối sầm.Tuy tu vi Võ Đạo của Niên Lan không cao nhưng là cảnh giới Tiên Thiên, có hai trăm năm thọ nguyên. Lúc xưa khi Cảnh Ngôn gặp Niên Lan thì nàng chưa tới trăm tuổi, bình thường nàng không thể chết vào lúc này được.Hộ vệ xua tay đuổi Cảnh Ngôn và Cao Phượng:- Sao ta biết? Nơi này là trạch viện Niên gia, các ngươi đi mau!Cảnh Ngôn hừ lạnh một tiếng, hơi phát ra uy áp: - Hừ! Hộ vệ sắc mặt trắng bệch, đáy lòng dâng lên lạnh lẽo.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm hộ vệ:- Kêu tộc trưởng các ngươi đi ra!Trong Niên gia người duy nhất Cảnh Ngôn quen là trưởng lão Niên Lan, nợ nhân tình của nàng. Nếu Niên Lan chết vì lý do đặc biệt nào đó Cảnh Ngôn phải hỏi cho ra nhẽ.Hộ vệ rùng mình, xoay người đi nhanh vào trạch viện Niên gia:- Biết, biết!Khí thế trên người Cảnh Ngôn quá đáng sợ, hộ vệ cảm nhận một chút liền biết người trẻ tuổi này là võ giả rất khủng bố.Không đợi bao lâu trong trạch viện có người đi ra, thấy Cảnh Ngôn và Cao Phượng liền lớn tiếng hỏi.Cảnh Ngôn nhìn đối phương:- Ngươi là tộc trưởng Niên gia?Tộc trưởng Niên gia trả lời:- Đúng vậy! Các ngươi là ai?Cảnh Ngôn không trả lời, hắn hỏi thẳng:- Ta hỏi ngươi, trưởng lão Niên Lan đã chết rồi?- Ngươi quen trưởng lão Niên Lan?Tộc trưởng Niên gia tạm dừng rồi đáp:- Đúng là trưởng lão Niên Lan qua đời vào mười lăm năm trước, các ngươi có quan hệ gì với nàng?Cảnh Ngôn hỏi tiếp:- Nàng chết như thế nào?Tinh thần tộc trưởng Niên gia mất kiểm soát buột miệng đáp:- Trưởng lão Niên Lan đột phá cảnh giới không khống chế được nguyên khí khiến kinh mạch Võ Đạo vỡ tan, không lâu sau qua đời.Tộc trưởng Niên gia trả lời câu hỏi của Cảnh Ngôn xong mới phản ứng lại, nhướng mày quát hỏi: - A? Các ngươi rốt cuộc là ai? Các ngươi có quan hệ gì với trưởng lão Niên Lan?Cảnh Ngôn và Cao Phượng liếc nhau, lòng thầm thở dài.Nếu Niên Lan bị ai giết chắc chắn Cảnh Ngôn sẽ báo thù, nhưng nàng vì đột phá thất bại tổn thương kinh mạch Võ Đạo mới chết. Niên Lan đã qua đời, Cảnh Ngôn lười kể rõ chuyện xưa cho tộc trưởng Niên gia nghe.Cảnh Ngôn thì thào: - Thôi.Cảnh Ngôn lấy ra một chiếc tu di giới chỉ đưa cho tộc trưởng Niên gia:- Niên tộc trưởng, năm xưa ta nợ trưởng lão Niên Lan một nhân tình, không ngờ lần này không thể gặp nàng. Trong tu di giới chỉ này có chút tài nguyên, vốn định tặng trưởng lão Niên Lan, giờ giao cho Niên tộc trưởng giải quyết đi.Tộc trưởng Niên gia bản năng nhận tu di giới chỉ, tinh thần lại hoảng hốt, khi gã giật mình tỉnh lại thì Cảnh Ngôn và Cao Phượng đã biến mất.Tộc trưởng Niên gia lắc đầu nói: - Thật kỳ lạ, hôm nay ta bị gì vậy?Tộc trưởng Niên gia cảm giác vừa rồi khi nói chuyện với thanh niên kia hình như tinh thần bị lực lượng nào đó tác động. Hết chương 810.



Bạn cần đăng nhập để bình luận