Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 815. Yên Tĩnh



Chương 815. Yên Tĩnh



Cảnh Ngôn một bàn tay đập chết Từ Cường, những người có mặt trừ Cao Phượng ra tất cả đều ngây người.Trưởng lão Từ gia Từ Ba điên cuồng gầm rống.Viện chủ và các trưởng lão Phi Hoa học viện trừng Cảnh Ngôn suýt lòi tròng mắt.Trưởng lão Mạc Ly lảo đảo, sợ nhũn chân, lúc trước Mạc Ly cứ nghĩ Cảnh Ngôn sẽ lấy ra trăm vạn linh thạch bồi thường Từ gia, không ngờ hắn một bàn tay đập chết Từ Cường.Mạc Ly nhìn Từ Cường, đầu óc nát bấy chết tươi.Lưu Hiểu Nguyệt lộ biểu tình kinh sợ, nàng biết tu vi Võ Đạo của Cảnh Ngôn rất mạnh nhưng không ngờ hắn dùng cách này giải quyết xung đột giữa nàng và Từ gia.Giết Từ Cường thì chuyện này không còn đường cứu vãn.Giọng Từ Ba the thé rống to: - Tiểu súc sinh, ngươi đáng chết! Ngươi đáng chết! Ngươi . . . ngươi dám giết Từ Cường thiếu gia! Ngươi xong đời, lần này ngươi tiêu thật! Không ai có thể cứu ngươi, dù ngươi có bối cảnh to bằng trời cũng chết chắc!Mặt Từ Ba dữ tợn, nguyên khí dao động, nhưng lão không tấn công Cảnh Ngôn. Lúc này Từ Ba rất giận nhưng chưa mất lý trí, Từ Cường là võ giả Tiên Thiên đỉnh mà bị Cảnh Ngôn một bàn tay đập chết, thực lực đó chỉ Đạo Linh cảnh mới có. Bản thân Từ Ba chỉ là võ giả Đạo Linh cảnh, lão ra tay chưa chắc bắt được Cảnh Ngôn.Từ Ba không chắc đối phó Cảnh Ngôn được nên quay sang hét hướng viện chủ Phi Hoa học viện:- Viện chủ! Nhìn thấy không? Tiểu súc sinh giết Từ Cường, hành hung giết người trong Phi Hoa học viện! Hôm nay ngươi phải cho Từ gia ta một lời giải thích, ta hy vọng Phi Hoa học viện bắt giữ tiểu súc sinh này sau đó giao cho Từ gia ta. Bắt luôn hai nữ nhân kia!Nỗi lòng viện chủ Phi Hoa học viện rối bời. Từ Cường bị giết trong Phi Hoa học viện, chắc chắn Từ gia không bỏ qua, nếu xử lý không tốt sẽ mang đến phiền phức lớn cho Phi Hoa học viện.Viện chủ chưa nói gì đã thấy Cảnh Ngôn liếc hướng Từ Ba, lạnh nhạt nói: - La toa, ngươi cũng nên chết!Giây sau chưởng ấn lại hiển hiện.Phụp!Bóc bụp!Từ Ba nghe Cảnh Ngôn nói câu đó liền chuyển sang nhìn hắn, thấy hắn vỗ chưởng, lão bản năng đề phòng vận chuyển nguyên khí. Nhưng chưởng ấn đáng sợ không bị cản trở chút nào, một hơi phá hủy phòng hộ của Từ Ba.Giống như vừa rồi, trưởng lão Từ gia Từ Ba tu vi Đạo Linh cảnh cũng bị một bàn tay đập nát bấy.Yên lặng.Khu vực tiếp khách của học viện tĩnh lặng.Kiêu căng, quá kiêu ngạo, Cảnh Ngôn thật sự là . . . thực lực cũng quá mạnh.Cảnh Ngôn một bàn tay đập chết Từ Cường, mọi người giật mình vì hắn dám giết Từ Cường. Khi Cảnh Ngôn đập chết Từ Ba, giật mình không phải vì hắn to gan mà vì thực lực của hắn.Từ Ba là võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ nhưng không có năng lực ngăn cản Cảnh Ngôn, tu vi của hắn cỡ nào?Đạo Sư cảnh?Đạo Sư cảnh bình thường sợ là không có năng lực này, tức là Cảnh Ngôn khá lợi hại trong võ giả Đạo Sư cảnh. Nếu đúng vậy thì trong Phi Hoa học viện, dù là viện chủ đại nhân cũng không bắt giữ Cảnh Ngôn trẻ tuổi này được.Trong góc không gian này chỉ còn tiếng thở dốc nặng nề.Qua một lúc lâu viện chủ trầm trọng hỏi Cảnh Ngôn:- Ngươi . . . ngươi rốt cuộc là ai?Cảnh Ngôn nhìn viện chủ, nhếch môi.Viện chủ nói một tràng:- Ngươi gây họa, gây họa lớn! Ngươi ở trong Phi Hoa học viện giết Từ Cường và Từ Ba, ta không thể để các người rời đi. Từ gia nhất định không buông tha, ta mà để các ngươi đi Từ gia sẽ đốt lửa giận đến Phi Hoa học viện!Viện chủ sợ Cảnh Ngôn chạy trốn mà bản thân không ngăn được, đám người Cảnh Ngôn rời khỏi Quang Anh quận thành, Từ gia không tìm thấy người sẽ tới kiếm chuyện với Phi Hoa học viện.Vẻ mặt Cảnh Ngôn dửng dưng nói: - Rời đi? Vấn đề chưa giải quyết xong xuôi sao ta đi được? Viện chủ chưa phái người đi thông báo cho người Từ gia sao?Một trưởng lão nội viện sắc mặt âm trầm nói với viện chủ:- Viện chủ, cái kẻ tên Cảnh Ngôn này hành hung giết người trong học viện, chúng ta có trách nhiệm bắt chúng giao cho Từ gia!Cảnh Ngôn liếc trưởng lão nội viện kia, cười khẽ:- Ha ha, ta thấy lão già nhà ngươi cũng không phải thứ tốt lành gì, có muốn chết không? Nói đi, có phải ngươi nhận nhiều chỗ tốt của Từ gia?Trưởng lão cảm giác người lạnh lẽo, sắc mặt liên tục thay đổi, ánh mắt tức giận nhưng khi giao nhau với Cảnh Ngôn thì lão sợ hãi. Thực lực của trưởng lão này ngang ngửa Từ Ba, Cảnh Ngôn một bàn tay đập chết Từ Ba rồi, thêm một chưởng giết lão không khó gì.Viện chủ ngập ngừng nói: - Cảnh Ngôn, các ngươi tốt nhất ở lại đây, trước khi người Từ gia tới đừng đi đâu.Cảnh Ngôn cười cười không nói gì.Viện chủ kêu một vị trưởng lão đưa tin cho Từ gia.Mọi người, bao gồm viện chủ không rời khỏi khu vực tiếp khách, họ sợ Cảnh Ngôn chạy trốn nên ở lại giám thị ba người. Tin tưởng không lâu sau càng nhiều người Từ gia kéo tới.Cảnh Ngôn liếc đám người viện chủ, bĩu môi.Cảnh Ngôn lấy ra bàn ghế đá, ly ngọc rượu ngon, vừa ngồi uống vừa chờ người Từ gia.Cao Phượng ngồi cạnh Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn ngoắc Lưu Hiểu Nguyệt đứng sững sờ:- Hiểu Nguyệt ngồi xuống đi, uống chút loại rượu này có lợi cho việc tu luyện của nàng.Lưu Hiểu Nguyệt nghe Cảnh Ngôn kêu đờ đẫn ngồi xuống. Lưu Hiểu Nguyệt không sợ, nàng lo cho Cảnh Ngôn và Cao Phượng.Lưu Hiểu Nguyệt nghẹn ngào nói: - Xin lỗi Cảnh Ngôn đại ca.Cảnh Ngôn cười hỏi: - Sao phải xin lỗi?Lưu Hiểu Nguyệt nói năng lộn xộn:- Ta . . . cuối cùng vẫn liên lụy đại ca vào, ta không nên nói chuyện này cho đại ca.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Hiểu Nguyệt đừng nghĩ nhiều, một Từ gia tầm thường không đáng gì. Nếu Từ gia thật sự mục nát ta sẽ khiến toàn gia tộc biến mất khỏi Quang Anh quận. Được rồi, uống một ly Lan Quỳnh Ngọc Tương đi.Cảnh Ngôn bưng một ly ngọc nhét vào tay Lưu Hiểu Nguyệt.Cảnh Ngôn nói với Mạc Ly:- Trưởng lão Mạc Ly lại đây uống một ly đi, ưm, vì ngươi là bằng hữu của thành chủ Bạch Tuyết nên cho uống một ly. Hết chương 815.



Bạn cần đăng nhập để bình luận