Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 664. Tỏ Tình



Chương 664. Tỏ Tình



Thấy đám người Cảnh gia biểu lộ chân tình làm Cảnh Ngôn vui mừng, nói sao thì gia tộc là rễ của mình, hắn thật lòng hy vọng gia tộc sẽ trở nên cường đại nhìn xuống đại lục.Trò chuyện một lúc sau Cảnh Ngôn nhìn hướng Cao Phượng, ánh mắt chăm chú nói: - Cao Phượng gầy nhiều.So với mười năm trước tu vi Võ Đạo của Cao Phượng lại tiến bộ rất nhiều, nhưng nàng mảnh khảnh nhiều.Cao Phượng nghẹn ngào, mắt đỏ hoe không nói nên lời.Cao Phượng tưởng Cảnh Ngôn đã chết. Mấy năm nay nàng luôn cố gắng tu luyện để mình càng mạnh hơn, nàng có một mục tiêu là báo thù cho Cảnh Ngôn. Cao Phượng biết mục tiêu này quá lớn, khó hoàn thành, nhưng nàng không bỏ cuộc. Cao Phượng dồn hết tinh lực và thời gian vào việc tu luyện Võ Đạo, hơn mười năm nàng đã đến Đạo Linh cảnh đỉnh, tiến thêm một bước là vào Đạo Sư cảnh.Cao Phượng vì tu luyện trực tiếp giao Liệt Diễm Thương Hội cho ca ca Cao Triển, đoàn trưởng đội mạo hiểm Lý Dũng quản lý.Thấy Cảnh Ngôn khỏe mạnh đứng trước mặt, Cao Phượng mừng phát khóc.Thành chủ Cảnh Thiên Anh vỗ trán làm như nhớ ra việc quan trọng, vừa nói vừa ra ngoài:- Cảnh Ngôn, ta chợt nhớ có chút chuyện cần giải quyết.Trước khi ra cửa phòng Cảnh Thiên Anh đá lông nheo với mấy người khác, tập thể ngầm hiểu tìm lý do giải tán.Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại Cảnh Ngôn và Cao Phượng.Thật lâu sau Cao Phượng nói: - Cảnh Ngôn ca, ta thích ngươi!Thật lâu trước kia Cao Phượng đã muốn nói ra câu này.Cảnh Ngôn ngừng thở.- Ta biết ta không xứng với Cảnh Ngôn ca, nhưng ta thật sự rất thích ca. Từ lúc ở Hắc Phong trấn Đoan Dương thành đi vào Nguyệt Hoa Sâm Lâm là trong đầu ta luôn nhớ Cảnh Ngôn ca. Sau này Cảnh Ngôn ca đi Hạo Phong thành, ta biết ta đã thích ca, trong lòng toàn là hình bóng của ca. Ta biết khoảng cách giữa hai ta rất lớn, ta không xứng với Cảnh Ngôn ca nên luôn không dám nói ra. Mười một năm trước đột nhiên người toàn đại lục nói Cảnh Ngôn ca đã chết, ta hối hận, sao ta không sớm nói ra lời mình muốn nói. Ta vốn định chết theo ca, ý nghĩ này ở trong đầu ta thật lâu, nhưng cuối cùng ta không làm như vậy, ta cố gắng tu luyện muốn mình mạnh hơn nữa vì báo thù cho Cảnh Ngôn ca.Cao Phượng cá tính thẳng thắn, nhiệt tình, có cái gì thì nói cái đó. Nàng không muốn lại hối hận nên dốc hết những lời trong lòng ra.Cảnh Ngôn không giỏi chuyện tình cảm:- Nàng ngốc quá.Nghe Cao Phượng thổ lộ một đống lời, Cảnh Ngôn rất rung động, nếu Cao Phượng thật sự . . . Cảnh Ngôn biết mình cũng thích Cao Phượng, nhưng hắn không rối rắm chuyện tình cảm quá nhiều. Hắn dồn hết tinh lực vào việc tu luyện, không nghĩ sâu tình yêu nam nữ.Cảnh Ngôn cười khổ nói: - Sao nàng có thể không xứng với ta được?Cao Phượng và Cảnh Ngôn bốn mắt nhìn nhau:- Cảnh Ngôn ca, nếu . . . ca có chút thích ta thì ta hy vọng được trở thành nữ nhân của ca.Cảnh Ngôn nói: - Chờ xong chuyện Cổ gia rồi chúng ta thành thân đi.Cao Phượng nói: - Ta chỉ muốn làm nữ nhân của Cảnh Ngôn ca.Ý của Cao Phượng là kết hôn hay không chẳng quan trọng với nàng, nàng chấp nhận Cảnh Ngôn có nhiều nữ nhân hơn. Dù tận đáy lòng Cao Phượng không mong thấy Cảnh Ngôn có nữ nhân khác, nhưng nàng sẽ không vì vậy mà giận dỗi.*** Trong một căn phòng khác ở phủ thành chủ.- Cái gì? - Tin Cảnh Ngôn sống đã truyền ra?- Vậy sao được! Cảnh Ngôn giết Cổ Ngân Hà của Cổ gia, nếu người Cổ gia biết hắn còn sống tuyệt đối không bỏ qua, bọn họ hận Cảnh Ngôn thấu xương.- Tại sao tin tức truyền ra?Đám người Cảnh Thành Dã nóng ruột nóng gan, vì vừa nghe nói tin Cảnh Ngôn sống đã truyền ra ngoài.Cảnh Thiên Anh mỉm cười nói: - Tộc trưởng, các vị trưởng lão đừng nóng, giờ Cảnh Ngôn không sợ Cổ gia trả thù.Cảnh Thành Dã kinh ngạc hỏi: - Ý tứ trưởng lão là sao?Những người khác nhìn Cảnh Thiên Anh.Cảnh Thiên Anh cười càng tươi:- Cảnh Ngôn đã là tu vi Đạo Hoàng cảnh, dù Cổ gia muốn giết hắn cũng khó. Hơn mười năm trước Cảnh Ngôn không bị giết chết, hiện tại càng không thể nào.Tập thể ngây như phỗng:- Cái gì?!Cảnh Ngôn bước vào phòng:- Ta đúng là đã đến Đạo Hoàng cảnh, tộc trưởng và các vị trưởng lão đừng quá lo.Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Các người biết không? Mới rồi ta ra thành tìm Cổ Dương, Cổ Dương đã chết, vừa bị ta giết. Cổ Dương có thân phận giống Cổ Ngân Hà, cũng là dự bị tộc trưởng Cổ gia. Hai dự bị tộc trưởng của Cổ gia đều đã chết.Đám người Cảnh Thành Dã, Cảnh Thiên Anh ngẩn ngơ thật lâu.Bọn họ biết Cổ Dương hoạt động gần Đông Lâm thành là người Cổ gia, biết nhiều sát thủ và mạo hiểm giả săn giết tử đệ Cảnh gia là vì y ở sau lưng phá rối. Nhưng bọn họ không biết Cổ Dương là dự bị tộc trưởng Cổ gia. nghe Cảnh Ngôn nói tin tức này làm lòng họ rung động.Trong lúc tập thể ngây người Cảnh Ngôn bổ sung thêm:- Các người không cần lo bị Cổ gia trả thù, ta sẽ đối phó Cổ gia. Ta sẽ ở Đông Lâm thành một thời gian bày vài trận pháp. Có những trận pháp này dù là cường giả Đạo Hoàng cảnh cũng khó phá tan ngay.Cảnh Thiên Anh nhướng mày hỏi: - Cảnh Ngôn, chúng ta có thể giúp gì không?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Cần mọi người cùng nhau hỗ trợ, muốn bày trận pháp bảo vệ cả thành thị cần nhiều tài liệu. Ta muốn các người chuẩn bị một đống tài liệu bày trận giúp ta. Một số tài liệu rất khó tìm trong Đông Lâm thành, cần Quận Vương đại nhân tìm giúp. Bày mấy đại trận này sẽ tốn thời gian dài, không sốt ruột được.Cảnh Thiên Anh nói: - Cảnh Ngôn yên tâm, chúng ta sẽ dốc hết sức.Cảnh Thành Dã gật mạnh đầu nói: - Đúng vậy! Cảnh gia chúng ta sẽ tổng động viên, Cảnh Ngôn cần tài liệu gì cứ nói chúng ta sẽ tìm được bằng tốc độ nhanh nhất!- Tốt, vậy các người nhớ kỹ mấy cái này.Cảnh Ngôn liệt kê ra tài liệu cần cho bài bố trận pháp.Cảnh Ngôn tính bày ba đại trận trong Đông Lâm thành, một sát trận, một khốn trận, một phòng ngự. Ba trận pháp cao cấp, khổng lồ cần tài liệu cực kỳ kinh người. Đa số tài liệu Cảnh gia có thể tìm được, số ít khác nhờ Quận Vương Chu Thượng Vân hỗ trợ. Chỉ ít ỏi tài liệu khó tìm thì Cảnh Ngôn có, không cần kiếm nữa.Đám người Cảnh Thiên Anh, Cảnh Thành Dã rời đi, bắt đầu bận rộn.Lam Khúc quận, Quận Vương phủ.Tổng quản Mộ Liên Thiên hấp tấp xông vào Quận Vương phủ. Hết chương 664.



Bạn cần đăng nhập để bình luận