Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 793. Phủ Ma Chết



Chương 793. Phủ Ma Chết



Kiểu tăng uy năng này là nhảy cóc.Cảnh Ngôn cảm giác Thánh Quang kiếm pháp đã vượt trên phạm trù võ học địa giai, đến thiên giai.Trên Thiên Nguyên đại lục ít có võ giả tu luyện võ học địa giai, càng đừng nói thiên giai. Võ học thiên giai là truyền thuyết. Không phải nói võ học thiên giai đã biến mất, vẫn còn võ học còn sót lại từ trước thời đại chiến nhân thần. Nhưng bia đá võ học thiên giai không ai tu luyện được, dù là Thánh Chủ Thân Sùng cũng không thể.Nếu không như vậy lúc trước Cảnh Ngôn đã không nghĩ rằng cần là võ giả Thánh Đạo cảnh mới nắm giữ võ học thiên giai.Cảnh Ngôn híp mắt lòng mừng rỡ:- Võ học thiên giai!Chém giết sống chết giúp ích rất lớn cho võ giả, trên đại lục nhiều võ giả ngộ đạo trong cuộc chiến sống chết. Cảm giác đi gần bờ vực cái chết có thể kích phát huy tiềm năng lớn nhất của võ giả. Linh quang chợt lóe có lẽ hình thành trùng kích lớn cho võ giả.Lúc này Cảnh Ngôn cũng vậy.Cảnh Ngôn cảm giác một điều:- Ta lĩnh ngộ kiếm ý cũng dung nhập vào kiếm pháp!Lúc trước công kích Cảnh Ngôn cứng rắn làm kiếm ý bám vào kiếm quang mà kiếm pháp ngưng tụ, còn bây giờ kiếm ý trực tiếp dung hợp với kiếm pháp, hợp nhất lại.Kiếm quang kiểu này chém ra tăng uy năng gấp mấy lần.Kiếm quang đen ngưng tụ thành hình nón lặng lẽ bay hướng Cổ Vô Thiên phía đối diện, không chút tiếng vang, năng lượng ẩn giấu.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm kiếm quang màu đen.Cổ Vô Thiên hình như cảm nhận uy hiếp lớn, lúc trước gã không có biểu tình lúc này nét mặt vặn vẹo dữ tợn. Cổ Vô Thiên vung mạnh búa to, bóng búa nối liền một mảnh muốn ngăn cản kiếm quang đến gần.Răng rắc! Răng rắc! Nhưng lần này bóng búa đụng vào kiếm quang bị xé mạnh từ giữa ra.Cổ Vô Thiên gào thét:- Không!Trong khi Cổ Vô Thiên rít gào kiếm quang đã đến trước mặt, giây sau kiếm quang xuyên qua thân thể gã.Người Cổ Vô Thiên rung mạnh, gã cúi đầu nhìn ngực mình:- Không thể nào! Trong đôi mắt to như chuông đầu lóe tử khí màu xám.Cổ Vô Thiên ngước đầu lên huơ búa to:- Ta muốn giết ngươi! Ta muốn giết ngươi!Máu đỏ thắm chảy ồ ạt từ vết thương trước ngực, thấy rõ vị trí đó có lỗ máu to cỡ nắm tay.Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu nói: - Sức sống thật mãnh liệt, đã như vậy rồi còn có thể tiếp tục công kích.Sau đó Cảnh Ngôn lại chém nhát kiếm.Cổ Vô Thiên là võ giả luyện thể thuần túy, cơ thể đi vào hư không, ngăn cản năng lượng chết chóc trong hư không vô tận. Cảnh Ngôn cảm thấy Cổ Vô Thiên ít nhất đến đẳng cấp Thiên Long Linh Thể, sức sống dồi dào hơn xa nhân loại bình thường.Nhưng dù vậy vẫn không thể ngăn cản võ học thiên giai Thánh Quang kiếm pháp dung hợp kiếm ý tỏa sáng.Kiếm quang không ngừng xuyên thấu, hơi thở của Cổ Vô Thiên yếu dần, gã đã không thể giữ hình dạng biến thân, cơ thể trở về kích cỡ bình thường. Máu chảy ra từ miệng mũi khắp người. Cổ Vô Thiên ngừng vùng vẫy, ánh mắt nhìn Cảnh Ngôn trở về bình tĩnh:- Ta thua!Cảnh Ngôn thấy tia giải thoát trong mắt Cổ Vô Thiên, có lẽ với gã cái chết là giải thoát.Giờ phút này Cảnh Ngôn không biết nên nói cái gì, hoặc hắn có thể nói gì.Cảnh Ngôn nhìn chăm chú Cổ Vô Thiên dần khép mắt, thân thể to lớn rơi xuống. Trên người gã không có tu di giới chỉ, chỉ có cây búa rỉ sét cầm trong tay.Cảnh Ngôn cảm giác chút sự sống cuối cùng trên người Cổ Vô Thiên tan biến, hắn lắc đầu ngoắc tay chộp lấy cây búa to hình dạng quái dị.Cảnh Ngôn nhìn lướt qua búa lớn, cảm khái thì thầm:- Là tài liệu đỉnh cấp, nhưng chưa trải qua cách luyện khí nào gia công.Tài liệu bình thường chắc chắn không chịu nổi lực lượng của Cổ Vô Thiên trùng kích. Cổ Vô Thiên là luyện thể trăm phần trăm, chiến đấu dựa vào sức mạnh bản thân, nên vũ khí được luyện khí gia công dù có là linh khí cũng vô dụng với gã.Cảnh Ngôn cất búa to, lấy ra một viên đan dược trị thương nuốt xuống.Trận chiến này làm Cảnh Ngôn bị thương không nhẹ, nếu không nhờ Thánh Quang kiếm pháp lột xác kết quả cuối cùng rất có thể hắn bị giết.Qua khoảng một phần ba tách trà Cảnh Ngôn đứng dậy, nhìn chăm chú hướng trạch viện Cổ gia. Cảnh Ngôn lắc người đến gần nơi đó.Lúc này võ giả trận doanh Cổ gia và võ giả Liên Minh Huy Hoàng còn đang đánh nhau.Cổ Vạn Toàn gầm rống:- Mọi người hãy kiên trì! Chống chọi đến khi Vô Thiên trở về là chúng ta thắng! Tiểu súc sinh Cảnh Ngôn chắc đã bị giết, đám khốn nạn Liên Minh Huy Hoàng, các ngươi đều sẽ chết! Ta sẽ không để một người sống rời đi, các ngươi phải chết tại đây!Mặt Cổ Vạn Toàn vặn vẹo dữ tợn đáng sợ.Chỉ còn năm, sáu mươi võ giả Đạo Hoàng cảnh bên cạnh Cổ Vạn Toàn, tuy còn giữ chiến trận nhưng liên tiếp bị đánh lui. Thỉnh thoảng có linh khí phòng ngự của võ giả Đạo Hoàng cảnh tan vỡ sau đó võ giả bị giết.Nhưng võ giả Đạo Hoàng cảnh trong chiến trận Cổ gia còn niềm tin cuối cùng là chờ Phủ Ma Cổ Vô Thiên giết Cảnh Ngôn xong trở về.Như Cổ Vạn Toàn nói, chờ Cổ Vô Thiên trở lại là lúc bọn họ phản kích, họ sẽ thành thợ săn, võ giả Liên Minh Huy Hoàng là con mồi.Đám người Liên Minh Huy Hoàng tuy chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng trong lòng mỗi người phủ đầy bóng ma, họ không biết kết quả đánh nhau giữa Cảnh Ngôn và Cổ Vô Thiên thế nào.Phủ Ma Cổ Vô Thiên biểu hiện ra thực lực quá mạnh, dù là Cảnh Ngôn minh chủ có lẽ không đánh thắng nổi. Cảnh Ngôn chết hoặc chạy trốn thì đám người bị bỏ lại có lẽ sẽ có người may mắn thoát khỏi, nhưng đa số rồi chôn xác tại đây.Cổ Vạn Toàn nhìn một cái xác đang rơi xuống, nói: - Các ngươi đều phải chết! Phải chết!Người mới bị giết là thái thượng trưởng lão Cổ gia Cổ Tiên Luân, một võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ mà kiên trì đến bây giờ đã không dễ. Cổ Tiên Luân cũng chết làm Cổ Vạn Toàn điên cuồng gầm rống.Chợt giọng Cảnh Ngôn truyền đến, bóng dáng hắn từ chân trời bay nhanh đến:- Cổ Vạn Toàn!Nghe giọng Cảnh Ngôn, người Cổ Vạn Toàn rung lên, lão khó khăn từ từ quay đầu nhìn bóng người bay tới gần.Lạnh lẽo từ lòng bàn chân Cổ Vạn Toàn chạy lên đỉnh đầu:- Sao . . . sao ngươi chưa chết? Hết chương 793.



Bạn cần đăng nhập để bình luận