Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 346. Phản Đồ Của Cảnh Gia



Chương 346. Phản Đồ Của Cảnh Gia



Người trong đại sảnh tầng một cùng nhìn Cảnh Ngôn.Trước khi Cảnh Ngôn trở về bọn họ lấy Cảnh Thần Tinh dẫn đầu, nay hắn quay về tất nhiên phải để chủ nhân đan lâu quyết định, nếu Cảnh Ngôn đồng ý di chuyển đan lâu thì họ sẽ chuẩn bị ngay, tốt nhất đêm nay âm thầm phân tán lẻn ra Đông Lâm thành.Cảnh Ngôn từ từ quét mắt nhìn mọi người, lên tiếng: - Các vị! Đến lúc này, hoàn cảnh này các vị còn ở lại Huy Hoàng đan lâu làm Cảnh Ngôn này rất cảm kích. Ta thật sự rất cảm động sự trung thành của các người, các người không cô phụ Cảnh Ngôn thì ta cũng tuyệt đối không phụ các người!Cảnh Ngôn nói những lời này từ tận đáy lòng.Đến lúc này bọn họ không rời khỏi Huy Hoàng đan lâu, sự trung thành của họ đã không cần nói nhiều.Dược tề sư tham gia Huy Hoàng đan lâu đều ký tên vào hiệp nghị, nhưng Đông Lâm thành đang loạn, ai quan tâm hiệp nghị trói buộc? Bọn họ có phản ra Huy Hoàng đan lâu, chợ dược tề của Triệu gia, Thái gia chắc chắn hoan nghênh họ tham gia. Trình độ phối dược của dược tề sư Huy Hoàng đan lâu cấp bậc hàng đầu nguyên Đông Lâm thành, nhưng những dược tề sư này không vứt bỏ Huy Hoàng đan lâu.Cảnh Ngôn định bụng bồi dưỡng đám người này, miễn có đủ thiên phú hắn sẽ bồi dưỡng họ thành đan sư.Còn những dược tề sư phản bội Huy Hoàng đan lâu, Cảnh Ngôn sẽ lần lượt tìm ra họ, từ từ tính sổ.Cảnh Ngôn mỉm cười nói ra quyết định:- Huy Hoàng đan lâu sẽ không dời đi, ít nhất là bây giờ. Tương lai Huy Hoàng đan lâu có lẽ sẽ dời tổng bộ đến Lam Khúc quận thành, nhưng không phải bây giờ, sẽ không vì bị Triệu gia hiếp bức.Đám người Cảnh Thần Tinh khó hiểu nhìn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn . . .?Cảnh Ngôn xua tay với mấy người Cảnh Thần Tinh:- Ta đã quyết định rồi Thần Tinh thúc thúc. Cảnh Ngôn ta sẽ cùng các vị, cùng Huy Hoàng đan lâu sống còn! Ta sẽ không rời khỏi Đông Lâm thành trước khi giải quyết vấn đề Triệu gia!Rầm! Cửa đan lâu bỗng vang tiếng nổ điếc tai.Răng rắc! Cửa phòng vỡ nát, dao động nguyên khí từ bên ngoài lan vào.Đám người Cảnh Thần Tinh biến sắc mặt.Cảnh Ngôn sầm mặt xuống, hắn lại đội mũ, vì hắn không muốn bị người Triệu gia biết hắn đã quay về Đông Lâm thành.Mấy người từ bên ngoài bước vào.Một giọng không kiên nhẫn nói: - Cảnh Thần Tinh, rốt cuộc ngươi đã suy xét kỹ chưa?Cảnh Thần Tinh tức giận ngứa răng:- Cảnh Xuân Vũ!Đám người tiến vào không phải người Triệu gia mà là Cảnh Xuân Vũ Cảnh gia. Cảnh Xuân Vũ vốn là đại trưởng lão của Cảnh gia, sau này vì Cảnh Ngôn nên bị gia tộc trừ đi chức vụ đại trưởng lão.Cảnh Xuân Vũ cười âm hiểm:- Cảnh Thần Tinh, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội. Ta khuyên ngươi ngoan ngoãn nhận điều kiện Triệu gia đưa ra đi, nếu không chẳng những không thể giữ gìn Huy Hoàng đan lâu, mạng nhỏ của ngươi cũng khó giữ.Cảnh Thần Tinh mắng chửi:- Phản đồ!Cảnh Xuân Vũ mắt lóe tia sáng lạnh:- Cảnh Thần Tinh, đừng không biết điều! Hừ, nếu không phải ta từ giữa hòa giải thì mạng nhỏ của ngươi sớm mất, còn có nhi tử của ngươi cũng đã chết. Ngươi không biết cảm ơn còn dám mắng ta? Ngươi nghĩ nếu không có ta nói giúp cho thì người Triệu gia sẽ cho ngươi nhiều thời gian vậy sao?Giọng Cảnh Xuân Vũ âm lạnh quanh quẩn trong đại sảnh:- Được rồi, không nói nhiều nữa, hôm nay ta đến là cho các ngươi cơ hội cuối cùng. Bây giờ hãy trả lời ta, rốt cuộc ngươi tính làm sao? Ta nói thẳng, nếu hôm nay ngươi quy thuận Triệu gia thì sống, không quy thuận chỉ có đường chết, mỗi người đều phải chết!Đám người Cảnh Thần Tinh tức giận trắng mặt.Cảnh Ngôn đội mũ biểu tình cực kỳ khó xem, hắn nhìn ra Cảnh Xuân Vũ đã phản bội Cảnh gia, giờ lão là con chó của Triệu gia, một con chó giúp chủ nhân đến đây cắn người.Cảnh Ngôn lạnh lùng cười: - Lão thất phu, không ngờ một thời gian không thấy ngươi đã thành con chó của Triệu gia. Nói đi, ngươi giúp Triệu gia cắn bao nhiêu người rồi?Con ngươi Cảnh Xuân Vũ co rút tìm ra ngay Cảnh Ngôn lẩn trong đám người, quát to: - A? Ngươi là ai?Cảnh Ngôn khịt mũi cười khẩy nói: - Ta là ai chẳng quan trọng, vấn đề là Cảnh Xuân Vũ nhà ngươi là ai? A, có lẽ không nên gọi ngươi là Cảnh Xuân Vũ, bây giờ ngươi tên Triệu Xuân Vũ nhỉ? Triệu gia cho khúc xương có phải ngọt hơn không?Cảnh Xuân Vũ rống to tính đánh chết Cảnh Ngôn: - Đáng giận, ngươi tìm cái chết!Cảnh Xuân Vũ chợt khựng lại, xoe tròn mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Ngươi là Cảnh Ngôn?Không ngờ Cảnh Xuân Vũ nghe ra giọng Cảnh Ngôn, lão không thấy mặt hắn nhưng rất quen thuộc tiếng nói của hắn. Mới rồi Cảnh Xuân Vũ không kịp phản ứng lại, giờ đã nhận biết giọng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười nói: - Lão thất phu nghe ra giọng của ta làm ta hơi ngạc nhiên.Cảnh Xuân Vũ điên cuồng rít gào:- Tiểu súc sinh, không ngờ ngươi còn dám trở về! Ha ha, thật là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa cứ xông vào. Ngươi đã trở lại thì đừng hòng đi nữa, Đông Lâm thành là nơi chôn xương của ngươi!Cảnh Xuân Vũ hận Cảnh Ngôn thấu xương, hắn chẳng những phế Cảnh Thiên Long tôn tử của lão, còn hại lão mất chức vụ đại trưởng lão Cảnh gia. Không ngày nào Cảnh Xuân Vũ quên mối hận này.Nếu không phải bị phế chức vụ đại trưởng lão có lẽ Cảnh Xuân Vũ không dễ dàng phản bội Cảnh gia. Tất cả đều tại Cảnh Ngôn, lão từng giây từng phút muốn giết hắn. Đáng tiếc khi Cảnh Ngôn còn ở Đông Lâm thành thì Cảnh Xuân Vũ không có cơ hội xuống tay, sau này hắn đi Lam Khúc quận thành làm lão càng không có cơ hội. Không thấy mặt thì nói gì đến giết Cảnh Ngôn?Bây giờ Cảnh Ngôn chủ động xuất hiện trước mặt lão, đây là cơ hội trời ban.Mặt Cảnh Xuân Vũ dữ tợn, mắt lóe tia sáng đỏ.Cảnh Xuân Vũ vung tay quát với năm, sáu cường giả hộ vệ Triệu gia sau lưng mình: - Giết! Giết sạch bọn họ! Không chừa một tên!Đám cường giả hộ vệ Triệu gia đều là hộ vệ tinh anh, tu vi Võ Đạo cửu trọng thiên, tuy không phải Tiên Thiên nhưng cũng là cường giả đỉnh cao dưới cảnh giới Tiên Thiên.Cảnh Ngôn xuất hiện khiến Cảnh Xuân Vũ không muốn cho đám người Cảnh Thần Tinh cơ hội nữa, lão muốn giết hết người Huy Hoàng đan lâu.Cảnh Ngôn vừa nói chuyện vừa ra tay:- Phản đồ chỉ có một con đường có thể đi, đó là đường chết! Cảnh Xuân Vũ, từ giây phút ngươi phản bội gia tộc thì số phận của ngươi đã định trước. Hôm nay ta tự tay giết phản đồ nhà ngươi! Hết chương 346.



Bạn cần đăng nhập để bình luận