Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 883. Cầu Xin Hỗ Trợ



Chương 883. Cầu Xin Hỗ Trợ



Yên tĩnh.Trong sân yên lặng không tiếng động, dường như có thể nghe thấy tiếng tim đập của mọi người.Ánh mắt Sở Tiên Liệt nhìn Lão Nhị mang theo sự hoảng sợ.Thực lực của thuộc hạ Cảnh Ngôn rốt cuộc mạnh cỡ nào? Sở Tiên Liệt có cảm giác dù là chính mình có lẽ không đánh lại Lão Nhị.Không lẽ là cường giả Thánh Đạo tam cảnh?Sở Tiên Liệt thầm nghĩ, sau đó nhẹ lắc đầu. Khả năng Lão Nhị là Thánh Đạo tam cảnh? Khả năng không lớn, trong Vô Vọng Thâm Uyên có cường giả Thánh Đạo tam cảnh nào không tiếng tăm lừng lẫy? Hơn nữa cường giả Thánh Đạo tam cảnh sao chịu làm thuộc hạ của người khác?Nhưng tóm lại thực lực của Lão Nhị tuyệt đối cực mạnh, đây là điều không thể nghi ngờ.Phương Nhược Vũ giật mình qua đi lộ vẻ mừng rỡ, nàng biết Lão Nhị có thực lực mạnh nhất trong sáu khôi lỗi nhưng không ngờ mạnh đến mức này, xem ra hôm đó nhóm Lão Nhị nói dù là cường giả Thánh Đạo tam cảnh cũng không làm gì được chúng nó là thật, không hề khoác lác.Sở Liên Tinh thầm nghĩ: -Nhi tử Cảnh Ngôn của ta thật sự là võ giả Thánh Đạo tam cảnh sao? Nếu không phải Thánh Đạo tam cảnh thì sao được người đi theo mạnh vậy?Lúc trước Cảnh Ngôn nói mình là Thánh Đạo tam cảnh, không phải Sở Liên Tinh không muốn tin mà rất khó tin.Thánh Đạo tam cảnh, chuyện này quá ly kỳ, nhưng nay xem ra nhi tử Cảnh Ngôn của nàng có lẽ đúng là cường giả Thánh Đạo tam cảnh.Sở Tiên Liệt mở miệng nói: -Người đâu!Mấy hộ vệ nhanh chóng tiến lên:-Có!Sở Tiên Liệt vung tay lên:-Nâng Sở Đông Hùng xuống chữa thương.Sở Đông Hùng bị thương không nhẹ, vẫn nằm liệt dưới đất, nếu không chữa trị kịp lúc lỡ gã chết thì rắc rối.Sở Đông Hùng đến gần Sở Đông Hùng, nâng gã rời khỏi hiện trường:-Tuân lệnh! Sở Tiên Liệt nhìn quanh đám người, nói: -Các vị, chúng ta về nghị sự đường tiếp tục bàn chuyện lúc trước thảo luận.Sở Chấn trầm giọng nói: -Thống lĩnh đại nhân, chẳng lẽ bỏ qua vậy sao?Sở Tiên Liệt cau mày nhìn Sở Chấn:-Ngươi muốn nói cái gì?Sở Chấn nhìn Cảnh Ngôn:-Người của Cảnh Ngôn đánh bị thương Đông Hùng, chẳng lẽ không truy cứu trách nhiệm Cảnh Ngôn tổn thương người? Đông Hùng bị thương uổng công sao?Sở Tiên Liệt hơi tức giận, khi thốt lời ngữ điệu hơi không khách khí:-Sở Chấn phó thống lĩnh! Chuyện này ngay từ đầu là Sở Đông Hùng gợi lên, liên quan gì đến Cảnh Ngôn?Sở Chấn nói thêm:-Nhưng Đông Hùng là nhân tuyển đại biểu Sở gia xuất chiến, bây giờ hắn bị thương thì chúng ta nên phái ai thay thế? Đông Hùng rõ ràng bị thương không nhẹ, không thể tham gia văn đấu với Ngọc Thư Môn ba ngày sau.Sở Tiên Liệt trực tiếp ra lệnh: -Nên chúng ta mới cần tiếp tục bàn bạc chuyện này. Sở Chấn, đừng nói nhiều lời vô ích nữa.Sở Chấn cau mày nhưng không dám kèo nài thêm.Mọi người trở lại nghị sự đường tiếp tục bàn về văn đấu.Trong khi mọi người nói chuyện Sở Tiên Liệt bỗng hỏi Cảnh Ngôn:-Cảnh Ngôn, ngươi có đồng ý hỗ trợ chuyện này không?Mọi người khép miệng, mắt nhìn hướng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi: -Ý của thống lĩnh đại nhân là sao?-Cảnh Ngôn, ngươi cũng biết nguyên sự kiện rồi, Sở gia chúng ta và Ngọc Thư Môn sẽ đấu một trận văn đấu vào ba ngày sau để giành quyền khai thác một khoáng nguyên mới, hai bên cử ra ba nhân tuyển. Tình huống bây giờ là Sở gia ta có Sở Thanh Dao, Hoàng Nhất Sơn xuất chiến nhưng còn thiếu một người.Sở Tiên Liệt nhìn Cảnh Ngôn:-Thuộc hạ của ngươi đều rất mạnh, khi Sở Đông Hùng và Lão Thất đấu với nhau ta nhìn thấy Lão Thất ước chừng là võ giả luyện thể Đạo Hoàng cảnh, sức chiến đấu rất mạnh. Ta hy vọng ngươi để Lão Thất đại biểu Sở gia xuất chiến, hắn cũng phù hợp điều kiện tham chiến. Lúc Lão Thất đánh bại Sở Đông Hùng thì Sở Tiên Liệt đã có ý định nhờ Sở Liên Tinh ra mặt khuyên bảo Cảnh Ngôn, sau khi chứng kiến thực lực khủng bố của Lão Nhị, Sở Tiên Liệt cảm thấy tự mình nói ra chuyện này tốt hơn, cũng vì thể hiện sự tôn trọng Cảnh Ngôn. Dù hắn không muốn giúp nhưng nể mặt mẫu thân Sở Liên Tinh có lẽ hắn sẽ đồng ý.Sở Liên Tinh tiếp lời:-Cảnh Ngôn, tình huống trước mắt thật sự khẩn cấp, nếu tiện thì ngươi hãy giúp việc này đi.Cảnh Ngôn cười nói: -Mẫu thân đã nói vậy thì sao nhi từ chối được.Một phó thống lĩnh nói: -Cảnh Ngôn, ngươi giúp đỡ việc này không phải làm công không, gia tộc sau này sẽ cho ngươi phần thưởng phong phú.Cảnh Ngôn cười khẩy nói: -Ha ha, nói thật thì ta không hứng thú với phần thưởng của Sở gia, cho nên Sở gia hãy giữ lại phần thưởng đó đi.Phó thống lĩnh kia mặt trắng bệch, hơi lúng túng nhưng không nói gì thêm.Xem tình huống trước mắt Cảnh Ngôn đến chiến doanh Sở gia hiển nhiên không phải vì kiếm chút tài nguyên tu luyện. Hắn có thuộc hạ là võ giả Lão Nhị mạnh như vậy thì sao vừa mắt chút tài nguyên Sở gia đưa cho? Lúc này mọi người đã thầm hiểu rõ điều đó.Sở Tiên Liệt đứng dậy chân thành nói: -Cảnh Ngôn, ngươi đồng ý hỗ trợ thì quá tốt, ta đại biểu chiến doanh Sở gia đa tạ ngươi.Không thể dùng thái độ với hậu bối đặt trên người Cảnh Ngôn, ai chẳng biết hắn không nợ Sở gia cái gì. Tuy Cảnh Ngôn là nhi tử của Sở Liên Tinh nhưng hắn luôn sinh hoạt trên Thiên Nguyên đại lục chứ không phải lớn lên trong Sở gia, hắn tu luyện chưa từng dùng tài nguyên của Sở gia. Dù Cảnh Ngôn không chịu hỗ trợ, dù hắn từ chối thì bọn họ tìm được lý do gì nói hắn làm không đúng?Cảnh Ngôn thản nhiên nói: -Không cần khách khí.Sở Tiên Liệt lại nhìn hướng mọi người:-Chắc tất cả không có ý kiến gì về tuyển người nữa đi?Lần này Sở Chấn cũng ngậm miệng lại. Lão Thất đánh bại Sở Đông Hùng là sự thật, để Lão Thất đại biểu Sở gia xuất chiến tốt hơn cử Sở Đông Hùng. Hơn nữa Sở Đông Hùng bị thương, hoàn toàn bị bài trừ khỏi tuyển người xuất chiến.Sở Tiên Liệt chốt câu cuối:-Cứ như vậy đi, ngày mai chúng ta xuất phát đi chiến doanh U Minh tông.Sau đó mọi người giải tán.Cảnh Ngôn cùn mẫu thân Sở Liên Tinh về phòng nàng tiếp tục nói chuyện, hắn kể ra thân phận thật của nhóm Lão Nhị.Sở Liên Tinh nghe Cảnh Ngôn nói hai lần vào Tử Vong Thần Điện, vượt qua thử thách của vệ sĩ lấy được truyền thừa hoàn chỉnh thì hơi thổn thức, không ngờ hắn giải mở được phong ấn Càn Khôn giới chỉ.Hôm sau Cảnh Ngôn và đám người Sở gia leo lên một chiếc chiến thuyền bay đi chiến doanh u Minh tông.Chiến thuyền treo cờ đại biểu Sở gia nên có thể bay ở nơi tụ tập.Sở gia là thế lực nhị phẩm của Lưu Sa thần vực, xem như thế lực lớn trong chỗ tụ tập này, bình thường không ai dám khiêu khích chiến thuyền cúa Sở gia, từ xa thấy chiến thuyền sẽ tránh đường ngay.Nhưng tốc độ của chiến thuyền thật là không lời nào để nói, chậm hơn Cảnh Ngôn tự bay nhiều. Nếu để Cảnh Ngôn bay đi phỏng chừng một, hai canh giờ là đến chiến doanh u Minh tông, còn chiếc chiến thuyền này bay chậm rfi mất hơn một ngày. Hết chương 883.



Bạn cần đăng nhập để bình luận