Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 578. Nhận Ra Cảnh Ngôn



Chương 578. Nhận Ra Cảnh Ngôn



Nguyên khí dâng lên trên người lão nhân áo trắng, uy năng hùng hồn.Lão nhân áo trắng chưa trực tiếp đánh với Cảnh Ngôn nhưng hắn cảm nhận áp lực rất mạnh. Lão nhân áo trắng tuyệt đối là cường giả Đạo Vương cảnh, e rằng không phải Đạo Vương cảnh bình thường.Cảnh Ngôn nhìn lão nhân áo trắng.Đan sư Lãnh Phong của Bích Ngọc Lâu lấy lại tinh thần từ nỗi kinh hoàng. Lão suýt tưởng mình chết trong tay Cảnh Ngôn.Nhát kiếm vừa rồi kiếm quang màu lam ẩn chứa sát ý đáng sợ thẩm thấu vào thần hồn, Lãnh Phong biết bản thân lão chắc chắn không thể ngăn cản nhát kiếm này.Lão nhặt về một cái mạng.Lãnh Phong thấy lão nhân áo trắng thì vội kêu lên: - Dương Tiêu đại nhân! Dương Tiêu đại nhân!Lãnh Phong nhanh chóng chạy lại gần Dương Tiêu, lão đã bị hù sợ. Nếu sớm biết Cảnh Ngôn mạnh như vậy, còn có gan đánh thủ vệ thì Lãnh Phong đã không lỗ mãng vừa lên liền ô miệt hắn.Lão nhân áo trắng Dương Tiêu nhìn Lãnh Phong, lên tiếng hỏi: - Đan sư Lãnh Phong, chuyện gì đây?Thái độ của Dương Tiêu khá khách sáo với Lãnh Phong.Lãnh Phong là đan sư bát giai, thân phận trong Đan Quốc không thấp. Bình thường Dương Tiêu thấy Lãnh Phong tỏ ra rất khách sáo.Dương Tiêu không phải đan sư nhưng thân phận đặc biệt, xem như đại tổng quản Đan Linh Chi Thành, trợ giúp Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc quản lý Đan Linh Chi Thành, thậm chí nguyên Đan Quốc. Tu vi Võ Đạo của Dương Tiêu rất cao, Cảnh Ngôn không đoán sai, cảnh giới của lão là Đạo Vương cảnh đỉnh, kém một bước đến Đạo Hoàng cảnh giới.Nguyên Thiên Nguyên đại lục sức chiến đấu đỉnh nhất là Đạo Hoàng cảnh, nghe nói trên đại lục số lượng võ giả Đạo Hoàng cảnh đếm bằng hai bàn tay là hết. Mỗi Đạo Hoàng cảnh đều là trụ cột trên đại lục, ít khi lộ mặt trước võ giả bình thường. Bọn họ đến không bóng đi không hình, năng lực nằm ngoài tưởng tượng của võ giả.Tất cả võ giả đều công nhận một điều rằng cường giả Đạo Hoàng cảnh cực kỳ mạnh.Lãnh Phong đã trở lại bình thường, lão đã thấy qua sóng to gió lớn, nay có Dương Tiêu chống lưng nên không e ngại Cảnh Ngôn:- Dương Tiêu đại nhân, người này bày quán bán đan dược trong Đại Hội Đan Linh. Trong đan dược hắn bán có thuốc giả, sau khi bị ta giám định ra thì ỷ vào tu vi Võ Đạo mạnh mẽ ra tay tổn thương người. Dương Tiêu đại nhân nhìn xem, đội trưởng Cao Chiếu cũng bị hắn đánh thương!Cảnh Ngôn nghe Lãnh Phong nói mấy lời này thì lửa giận vốn nguội bớt lại bùng cháy.Đến lúc này rồi lão thất phu Lãnh Phong còn ô miệt hắn!Nguyên khí vận chuyển trong người nhưng Cảnh Ngôn không xông lên, lão nhân áo trắng Dương Tiêu mạnh hơn hắn nhiều, dù bây giờ hắn bước vào Đạo Sư cảnh cũng không đánh lại lão. Nếu cứng rắn đánh nhau rất có thể hắn sẽ gục ngã.Lãnh Phong chỉ vào Cao Chiếu nằm dưới đất, lão nói gã bị Cảnh Ngôn đánh thương nhưng lúc này gã đã tắt thở, chết ngắc.Lúc trước Cao Chiếu bị thương rất nặng, nếu cứu chữa kịp lúc có lẽ còn giữ được mạng sống. Vấn đề là Cao Chiếu cầu cứu Lãnh Phong nhưng lão không quan tâm, trong thời gian ngắn ngủi gã chết tại chỗ.Khi Dương Tiêu đến liền thấy Cao Chiếu. Cao Chiếu là đội trưởng thủ vệ, tất nhiên lão biết mặt gã. Thấy Cao Chiếu bị người giết làm Dương Tiêu tức giận, nhưng trước khi biết rõ sự việc lão không xuống tay với chủ hàng đeo mặt nạ ngay.Dương Tiêu nghe Lãnh Phong kể xong quát hỏi Cảnh Ngôn:- Ngươi là ai? Dám bán đan giả trong Đại Hội Đan Linh? Còn công khai giết đội trưởng thủ vệ Đại Hội Đan Linh, ngươi quá đáng! Tháo mặt nạ xuống!Võ giả xung quanh lấy lại tinh thần, xì xầm nhỏ to:- Người này tàn đời rồi.- Thì đó, dù hắn mạnh đến đâu hôm nay sợ là khó thoát chết. Hắn có mạnh hơn nữa cũng không thể đánh lại Dương Tiêu đại nhân.- Không ngờ Dương Tiêu đại nhân cũng đích thân ra mặt.- . . . Bọn họ cho rằng Cảnh Ngôn chạy trời không khỏi nắng, tình nghi bán thuốc giả không là gì, vấn đề là hắn giết thủ vệ, đây là tội nặng.Đại Hội Đan Linh trước kia ít khi có tình huống này, dù ngẫu nhiên xuất hiện người đánh thủ vệ đều khó thoát khỏi bị Đan Linh Chi Thành định tội, trực tiếp xử tử. Dù là thành viên những gia tộc lớn cũng không dám gây sự trong Đan Quốc.Vì vậy bọn họ đinh ninh hôm nay Cảnh Ngôn chết chắc.Cảnh Ngôn cố nén tức giận, chắp tay với Dương Tiêu giải thích rằng:- Dương Tiêu đại nhân! Ta không cố ý gây sự, hơn nữa ta không hề bán đan giả. Đan sư tên Lãnh Phong và thủ vệ tên Cao Chiếu cấu kết nhau vu hãm ta bán ra thuốc giả, bọn họ muốn chiếm đan dược của ta làm của riêng.Cảnh Ngôn không hiểu rõ con người Dương Tiêu, nhưng lão cho hắn cảm giác là người công chính, có lẽ sẽ không vì lời nói một phía của Lãnh Phong mà định tội hắn.Lãnh Phong tức giận quát: - Ngươi ngậm máu phun người! Ngươi còn ngược lại ô miệt ta!Cảnh Ngôn nhìn thẳng Dương Tiêu:- Đan dược trên quầy hàng của ta có phải là đan giả hay không rất dễ giám định. Không biết Dương Tiêu đại nhân có phải là đan sư không?Dương Tiêu trả lời:- Ta không phải đan sư.Cảnh Ngôn thản nhiên nói: - Cũng không sao, Dương Tiêu đại nhân có thể tìm đan sư năng lực mạnh đến giám định đan dược trên quầy hàng của ta. Những đan dược này đều là trung giai, không khó giám định thật giả.Lãnh Phong biến sắc mặt, lão biết đan dược trên quầy hàng của Cảnh Ngôn là đồ thật. Nếu Dương Tiêu kêu đan sư cao cấp khác đến giám định thì lời nói dối của Lãnh Phong sẽ bị vạch ra.Không được, không thể để chuyện đó xảy ra!Lãnh Phong sốt ruột suy nghĩ tìm cách nào ngăn cản Dương Tiêu kêu đan sư khác đến giám định đan dược.Dương Tiêu nghe Cảnh Ngôn nói thì xua tay:- Không cần!Lãnh Phong mừng rỡ, không ngờ Dương Tiêu không tin lời Cảnh Ngôn, thậm chí không kêu đan sư đến giám định số đan dược này. Lãnh Phong lại cười toe.Dương Tiêu tiếp tục bảo: - Ta tin tưởng những đan dược này là thật.Lãnh Phong mắt tròn mắt dẹt.Tình huống gì?Dương Tiêu nói vậy là sao? Không lẽ Dương Tiêu biết cái tên đeo mặt nạ này?Cảnh Ngôn cũng ngây người, hắn nhìn Dương Tiêu.Dương Tiêu cười với Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn hiểu ngay Dương Tiêu nhận ra hắn, biết hắn là Cảnh Ngôn giành hạng nhất đại điển luyện đan mùa này.Cũng đúng, Dương Tiêu không khó khăn gì nhận ra Cảnh Ngôn, tuy hắn đeo mặt nạ nhưng cường giả như lão dựa vào hơi thở là nhận biết ngay, Hơn nữa Cảnh Ngôn không cố ý đổi giọng.Lúc Dương Tiêu mới xuất hiện có lẽ không nhận ra Cảnh Ngôn ngay, nhưng bây giờ chắc chắn đã biết.Cảnh Ngôn chắp tay nói: - Đa tạ Dương Tiêu đại nhân! Hết chương 578.



Bạn cần đăng nhập để bình luận