Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 944. Năng Lực Hư Thần



Chương 944. Năng Lực Hư Thần



Uy năng cuồn cuộn.Mặc dù chưa phóng thần lực trong tử phủ ra nhưng Cảnh Ngôn cũng có thể cảm nhận được năng lượng đáng sợ ẩn chứa trong nó.Pháp tắc dung hợp với nguyên khí, pháp tắc dung hợp với tử phủ.Nguyên khí chuyển hóa thành thần lực là một quá trình tương đối bình tĩnh.Sau khi số lượng pháp tắc võ giả lĩnh ngộ đạt trên một vạn đạo, tấn chức Hư Thần chẳng khác nào chuyện hết sức tự nhiên, mọi thứ đều theo lý thường phải làm. Nhưng quá trình chuyển biến này cũng tương đối dài.Tuy Cảnh Ngôn lo lắng nhưng hắn cũng biết bây không nóng vội được. Lỡ như thần hồn không xong, hắn rất có thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ.Trong phạm vi Ma La Thì Quang Tháp bao phủ, thời gian đã qua nửa năm.Ngày hôm nay, Cảnh Ngôn thở ra một hơi dài. Trong tử phủ, nguyên khí cuối cùng cũng chuyển hóa thành thần lực. Điều này cũng chứng tỏ Cảnh Ngôn thành công tấn chức thành Hư Thần, Hư Thần nhất tinh.Cảnh Ngôn nhìn một đoàn thần lực trong tử phủ, trong lòng cũng không ngừng thổn thức.Thật sự quá không dễ dàng.Nhưng Cảnh Ngôn hiện tại cũng không có thời gian để đi cảm thụ cẩn thận cảm giác đột phá. Thế giới bên ngoài không biết đã biến thành dạng gì, Cảnh Ngôn phải nhanh chóng ra ngoài, diệt trừ phân thân của Chung tiên sinh ở thế giới này đi.Tiếp đó, Cảnh Ngôn lại mất chừng một tháng mới củng cố xong cảnh giới. Hắn dùng thần lực cũng có thể thuận lợi rồi.Cảnh Ngôn tấn chức Hư Thần khiến võ học, thần thông, thậm chí cả cách dùng thần khí Hồng Hà Kiếm của hắn cũng đều tiến bộ nhảy vọt.- Nên đi ra ngoài!Trong mắt Cảnh Ngôn lóe sáng.Trong phạm vi Ma La Thì Quang Tháp bao phủ, Cảnh Ngôn tu luyện hơn bảy tháng, bên ngoài cũng đã hơn một tháng trôi qua. Cảnh Ngôn nhìn số lượng linh thạch cực phẩm bị tiêu hao cũng chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.Hơn bảy tháng này, Cảnh Ngôn sử dụng chừng hơn hai ngàn vạn linh thạch cực phẩm. Số lượng này dù là Cảnh Ngôn cũng hơi đau lòng. Hơn hai ngàn vạn linh thạch cực phẩm đó, cũng không phải linh thạch bình thường.- Vèo!Cảnh Ngôn lắc mình ra khỏi Càn Khôn tiểu thế giới, rồi lại sử dụng hư vô thần thông hướng về phía mặt đất.Cảnh Ngôn nhớ lúc từ mặt đất chui xuống đây, ban đầu một lần thi triển hư vô thần thông có thể xâm nhập xuống chừng một trăm thước. Sau đó, khi lực ép chung quanh càng mạnh lên, một lần Cảnh Ngôn chỉ có thể xuống được cỡ hai mươi thước.Nhưng bây giờ, Cảnh Ngôn tùy ý thi triển một lần hư vô thần thông thôi đã dễ dàng di chuyển về trước vài trăm thước. Bởi vậy có thể thấy được, thực lực Cảnh Ngôn đã có thay đổi lớn thế nào.Hư vô thần thông của Cảnh Ngôn không có gì biến hóa, chính là cảnh giới tăng tới trình tự Hư Thần, nguyên khí chuyển hóa thành thần lực khiến uy năng hư vô thần thông tăng lên tới mức này.Sau khi thi triển vài lần hư vô thần thông, Cảnh Ngôn liền đã tới nơi cách mặt đất chừng hơn một ngàn thước.Sau khi lại thi triển thần thông lần nữa, lúc này cơ thể Cảnh Ngôn liền tiến về trước hơn một ngàn thước. Cảnh tượng trước mặt chợt thay đổi, đã đến trên mặt đất.Cảnh Ngôn nhìn chung quanh một vòng, hơi dừng lại liền tăng tốc rời đi.Hỏa Diễm Chi Địa đã biến mất.Cảnh Ngôn thi triển Thiên Không Chi Dực đệ thất trọng, chỉ mất thời gian một nén nhang, Cảnh Ngôn liền rời khỏi cái động, đến Hỗn Loạn Chi Địa.- Ong ong!Cùng lúc đó, thủy tinh truyền tin của Cảnh Ngôn lại truyền tới từng tin tức.- Cảnh Ngôn, con không sao chứ?- Cảnh Ngôn, con ở đâu?- Cảnh Ngôn, nếu con còn sống thì nhất định phải trốn, ngàn vạn không cần lộ mặt!Giọng nói đầy lo lắng của Sở Liên Tinh không ngừng vang lên trong đầu Cảnh Ngôn.- Mẫu thân!Ánh mắt Cảnh Ngôn trầm xuống, dần nhuộm lãnh ý.Sở gia chắc chắn đã xảy ra chuyện. Chung tiên sinh biết quan hệ của mình và Sở gia, cũng biết Sở Liên Tinh là mẫu thân của mình, vậy Chung tiên sinh sẽ làm cái gì?- Tướng công, Thiên Nguyên đại lục đã xảy ra chuyện, Đông Lâm thành thất thủ rồi…- Tướng công, dường như bọn chúng đang tìm chàng, muốn bắt chàng xuất hiện, chàng không được quay về!- Tộc trưởng bị giết, thiếp không sao, chàng không cần lo lắng!Đây là tin Cao Phượng gửi.- Đáng chết! Đáng chết! Chung tiên sinh, ngươi đáng chết!Mắt Cảnh Ngôn đỏ lên, sự phẫn nộ trong lòng đã tới mức không thể khống chế.Trừ tin của Sở Liên Tinh và Cao Phượng ra còn có rất nhiều người khác đều truyền tin cho Cảnh Ngôn. Tuy thời gian mới qua hơn một tháng nhưng cả thế giới đều loạn rồi.Bảy mảnh đại lục cương vực nhân loại, ngũ đại thần vực đều hỗn loạn. Từ những tin đó có thể nhận ra, khắp nơi trên thế giới đều có chém giết xảy ra.Một bên là phe ủng hộ Chung tiên sinh, một bên là quân phản kháng.Thế giới này vẫn còn một số võ giả cũng không chịu bị nô dịch cho nên bọn họ đang cố gắng đấu tranh. Nhưng mà lực lượng phản kháng vẫn quá nhỏ bé. Cảnh Ngôn có thể tưởng tượng được kết cục của võ giả phản kháng Chung tiên sinh là như thế nào.Cảnh Ngôn hơi suy nghĩ liền quyết định đi Lưu Sa Thần Vực, xem Sở gia trước. Lòng Cảnh Ngôn thầm cầu nguyện mẫu thân hắn nhất định đừng có chuyện không may.Lí do Cảnh Ngôn đi Lưu Sa Thần Vực trước cũng bởi vì Lưu Sa Thần Vực cách Hỗn Loạn Chi Địa tương đối gần.Sau khi tấn chức thành Hư Thần, tốc độ Cảnh Ngôn nhanh đến mức như thuấn di. Cơ thể nhoáng một cái đã ở ngoài mấy trăm dặm, thời gian trong đó còn chưa tới một hô hấp.Qua gần một ngày, Cảnh Ngôn liền từ Hỗn Loạn Chi Địa tiến vào Lưu Sa Thần Vực.Lúc này, Phi Vũ thành Sở gia.Toàn bộ kiến trúc Sở gia đã bị tổn hại đến mức không còn hình dạng ban đầu, xem qua như một đống phế tích.Đa số thành viên Sở gia còn sống đều bị cầm tù trên quảng trường khổng lồ. Trong trạch viện nơi nơi đều là xác chết. Có một số thi thể nữ tính quần áo cũng không có. Thi thể bọn họ bị phơi dưới trời nắng chói chang. Trên mặt đất đâu đâu cũng là vết máu đã khô. Thoạt nhìn trận đại chiến đã chấm dứt từ lâu nhưng mùi máu tươi trong không khí vẫn rất nặng.Trên quảng trường khổng lồ trong trạch viện Sở gia, ngoại trừ đám đông các thành viên Sở gia bị cầm tù còn có một đám người khác. Đám người kia trung với Chung tiên sinh. Bọn họ tự xem mình là tôi tớ của gã.- Ha ha!- Lại đến lúc trò chơi săn giết rồi!- Hôm nay nên giết những kẻ nào nhỉ?Trong đám tôi tớ Chung tiên sinh, một võ giả Thánh Đạo tam cảnh uống một ngụm rượu xong liền híp mắt lầm bầm.- Sảng khoái quá! Đây mới là cuộc sống ta muốn! Đi theo Chung tiên sinh mới sung sướng. Muốn giết liền giết, không phục liền giết, gai mắt kẻ nào liền giết!Khuôn mặt âm lãnh của gã đã vặn vẹo. Gã nheo mắt, nhìn về một cái cũi đặt cách đó không xa, hỏi:- Sở Hồng Nam, sao ngươi không nói cái gì?Người bị giam trong cũi này đúng là tộc trưởng Sở gia, Sở Hồng Nam.Võ giả Thánh Đạo cảnh này cười to nói:- Sở gia các ngươi không phải lợi hại lắm sao? Không phải có tên Cảnh Ngôn kia giúp Sở gia các ngươi sao? Giờ thế nào? Sao ngươi không gọi Cảnh Ngôn tới? Ha ha ha… Thằng súc sinh ấy trốn đâu rồi? sao không dám lộ mặt? Hết chương 944.



Bạn cần đăng nhập để bình luận