Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 873. Phương Nhược Vũ Rung Động



Chương 873. Phương Nhược Vũ Rung Động



Sáu khôi lỗi Lão Nhị ở chung với Bạch Tuyết lâu, khá thích nàng. Nên Bạch Tuyết đi trở về Thiên Nguyên đại lục làm chúng nó hơi nhớ nàng.Thấy có nữ nhân mới vào Càn Khôn tiểu thế giới, chúng nó xúm lại gần không có ác ý gì. Phương Nhược Vũ đột nhiên gặp phải sáu người lạ càng khó bình tĩnh.Lão Thất cười nham nhở hỏi Phương Nhược Vũ:- Nữ oa này tên gì? Nói cho lão phu biết tên của ngươi, ngươi và Cảnh Ngôn có quan hệ gì? Hay ngươi cũng là nữ nhân của Cảnh Ngôn?Lão Thất sờ gò má, vốn muốn vuốt râu nhưng nó không có râu. Lão Thất tự xưng lão phu là bắt chước nhân loại. Đám khôi lỗi tuy ở Tử Vong Thần Điện mấy vạn năm, chưa từng ra ngoài nhưng có nhiều võ giả đi vào Tử Vong Thần Điện. Đám khôi lỗi nghe võ giả nói chuyện, không xa lạ gì cách xưng hô của nhân loại.Mặt Phương Nhược Vũ lạnh băng.Nếu Lão Thất chỉ hỏi tên thì nàng không giận, nhưng Lão Thất nói nàng là nữ nhân của Cảnh Ngôn khiến nàng tức điên.Phương Nhược Vũ rút ra vũ khí trường kiếm màu bạc tấn công Lão Thất.Lão Thất cười toe, không né tránh:- Nữ oa oa này tính cách nóng nảy thật.Khôi lỗi khác đứng yên một bên xem kịch.Trường kiếm màu bạc quét ra kiếm quang chém hướng Lão Thất.Đường kiếm này Phương Nhược Vũ chỉ dùng chút thực lực, nàng muốn dạy Lão Thất bài học chứ không muốn giết nó. Dù sao nhóm Lão Thất ở trong không gian của Cảnh Ngôn thì chắc quen hắn, có lẽ là bằng hữu của hắn.Hơn nữa Phương Nhược Vũ không quen thói giết chóc, sẽ không vì một câu mà hở chút giết người. Vì vậy đòn công kích của Phương Nhược Vũ uy năng không mạnh.- Ngươi . . .!Nhưng khi kiếm quang màu bạc đến trước mặt mà Lão Thất không làm ra động tác ngăn cản, làm Phương Nhược Vũ hoảng hốt. Phương Nhược Vũ cứ nghĩ Lão Thất sẽ đỡ đòn, ai ngờ nó không phản ứng gì.Kiếm quang sắp chém vào Lão Thất.Phương Nhược Vũ vội vàng thu lại kiếm quang nhưng bất lực, nàng đã cố gắng kiểm soát vẫn có một phần kiếm quang quét trúng Lão Thất.Bùm! Kiếm quang đánh trúng phát ra tiếng nổ.Sau đó Lão Thất bay ra.Mặt Phương Nhược Vũ trắng bệch, mắt đẹp tràn ngập hối hận. Phương Nhược Vũ chạy lại muốn xem xét Lão Thất thế nào.Nhưng Phương Nhược Vũ chưa đi được vài bước thì Lão Thất bị kiếm quang bạc quét bay lại bay vèo trở về.Lão Thất nhìn quần áo bị rách, la lên: - Ui cha! Đau quá, đau quá! Bị rách áo rồi! Các ngươi xem, áo của ta bị rách! Đây là bộ đồ Cảnh Ngôn tặng cho ta!Phương Nhược Vũ xoe tròn mắt.Đường kiếm của nàng tuy bị kịp lúc khống chế phần lớn uy năng nhưng còn một phần đánh trúng Lão Thất, nhìn kỹ trên người nó không có vết thương.Chuyện gì đây?Phương Nhược Vũ chắc chắn Lão Thất không dùng báu vật phòng ngự gì ngăn cản, cũng không vận chuyển nguyên khí đỡ đòn. Nhưng tại sao Lão Thất không bị thương?Phương Nhược Vũ xoe tròn mắt khó tin nhìn Lão Thất, đây là quái vật gì?Phương Nhược Vũ đâu biết đừng nói nàng chỉ dùng chút lực lượng, dù nàng dốc hết sức cũng đừng mơ tổn thương Lão Thất một li. Dù là võ giả Thánh Đạo cảnh cũng không thể tổn thương đến Lão Thất.Cảnh Ngôn có tự mình ra tay thì cùng lắm là để lại chút vết thương trên người Lão Thất, nhưng rất nhanh sẽ khép lại, Cảnh Ngôn không cách nào hoàn toàn phá hủy Lão Thất.Đám khôi lỗi Lão Nhị trừng Lão Thất:- Xứng đáng!- Đúng rồi, ai kêu ngươi nói năng lỗ mãng với nữ oa oa:- Ta thấy ngươi đáng đánh!Lão Thất trợn trắng mắt hậm hực nói: - Các ngươi . . .! Các ngươi có phải là ca ca của ta không? Các ngươi cùng nữ oa oa này ăn hiếp ta? Tốt, tốt lắm! Chúng ta chờ xem, lát nữa gặp Cảnh Ngôn coi chừng ta tố cáo các ngươi!Phương Nhược Vũ rung động đứng yên tại chỗ, nỗi lòng phức tạp nhìn sáu người, không dám nói chen vào. Phương Nhược Vũ thầm nghĩ Cảnh Ngôn tìm đâu ra đám quái vật này?Lão Nhị nhìn Phương Nhược Vũ, cố gắng nặn nụ cười nói: - Nữ oa oa đừng sợ, Cảnh Ngôn cho ngươi vào thì ngươi và hắn chắc có quan hệ không tầm thường. Chúng ta xem như thuộc hạ của Cảnh Ngôn, nên ngươi không cần đề phòng chúng ta.Phương Nhược Vũ nhìn sáu khôi lỗi, hỏi: - Các ngươi là thuộc hạ của Cảnh Ngôn?Lão Nhị gật đầu nói: - Đúng vậy! Chúng ta đi theo bên cạnh Cảnh Ngôn, bảo vệ an toàn của hắn, nghe theo mệnh lệnh, nên nói là thuộc hạ của hắn cũng đúng.Phương Nhược Vũ chỉ hướng Lão Thất, hỏi: - Vậy . . . Hắn bị ta đánh trúng mà sao không bị thương?Lão Nhị phất tay:- Bị thương? Ngươi chỉ có tu vi Đạo Hoàng cảnh bình thường sao có thể làm Lão Thất bị thương? Dù là võ giả Thánh Đạo cảnh các ngươi đến cũng không thể tổn thương Lão Thất chút nào.Phương Nhược Vũ không tin, nàng cảm thấy Lão Nhị khoác lác:- Không thể nào! Đương nhiên không thể phủ nhận đám người này thực lực rất mạnh, có thủ đoạn nàng không biết. Xem ra Cảnh Ngôn gặp kỳ ngộ, tìm được những trợ thủ mạnh.Lòng Phương Nhược Vũ nóng bỏng, lúc trước nàng còn lo đến Hỗn Loạn Chi Địa làm cách nào giúp tiểu thư, nay xem ra có Cảnh Ngôn và sáu người này thì hơi tự tin rồi.Lão Thất đảo tròng mắt nói: - Nhị ca nói khoác!Lão Nhị lườm Lão Thất:- Ta khoác lác cái gì?Lão Thất cãi lại:- Còn bảo không? Nhị ca nói võ giả Thánh Đạo cảnh không thể bị thương chúng ta, nhưng Cảnh Ngôn thì sao? Cảnh Ngôn chẳng phải là võ giả Thánh Đạo cảnh? Nếu Cảnh Ngôn dùng hết sức thì nhị ca cũng không chịu nổi đi?Lão Nhị nghe vậy trợn trắng mắt, trầm giọng nói: - Ngươi đang cãi chày cãi cối! Cảnh Ngôn có thể giống Thánh Đạo bình thường sao? Thế giới này có thể tìm ra Thánh Đạo cảnh thứ hai giống như Cảnh Ngôn không?Phương Nhược Vũ nghe đoạn đối thoại chợt nhận ra hơi kỳ kỳ:- Chờ chút!Bọn họ nói gì vậy?Hình như nói võ giả Thánh Đạo cảnh trên thế giới này không bị thương được họ, nhưng Cảnh Ngôn có thể. Còn nói Cảnh Ngôn không phải Thánh Đạo bình thường, không lẽ hắn cũng là võ giả Thánh Đạo cảnh?Phương Nhược Vũ giật mình còn hơn vừa rồi.Cảnh Ngôn là Thánh Đạo cảnh? Không thể nào! Mới qua bao lâu?Lúc Phương Nhược Vũ còn ở Thiên Nguyên đại lục phụ trách bảo vệ Cảnh Ngôn, nhìn hắn từ cảnh giới hậu thiên tu luyện đến Đạo Linh cảnh, tốc độ nhanh thật, nhưng nói hắn đã thăng cấp Thánh Đạo thật khiến người khó chấp nhận. Hết chương 873.



Bạn cần đăng nhập để bình luận