Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 796. Vỡ Tan



Chương 796. Vỡ Tan



Mấy chục đại trận cao cấp cỡ nhỏ hầu như kích phát cùng lúc, cảnh tượng làm mọi người rung động.Nhưng Cổ Lạc Thủy cười khẽ bâng quơ nói một câu, uy năng trận pháp như thủy triều dâng lên quanh người bà như muốn nhấn chìm.Cổ Lạc Thủy giơ hai tay lên, bàn tay đè nhẹ hư không, sóng gợn lan tràn, tốc độ uy năng trận pháp chuyển động giảm nhanh. Mới giây trước còn như sấm chớp bão tố, ngay sau đó là gió mát mưa phùn. Mọi người nhìn chăm chú mấy chục trận pháp cao cấp phát ra uy lực nhanh chóng giảm xuống.Cổ Lạc Thủy khích lệ:- Bài bố trận pháp khá lắm.Cảnh Ngôn nghe khen nhưng không vui chút nào. Trước khi ném trận bàn ra Cảnh Ngôn đã đoán trước sẽ không có ích gì. Trận pháp cao cấp có uy hiếp nhất định với võ giả Đạo Hoàng cảnh, nhưng Cổ Lạc Thủy là võ giả Thánh Đạo cảnh. Hắn ném ra ngoài đều là trận bàn chứ không phải trận pháp thường quy, uy năng trận pháp cỡ nhỏ thấp hơn trận pháp thường quy nhiều, càng không thể tạo thành uy hiếp cho võ giả Thánh Đạo cảnh như Cổ Lạc Thủy.Xoẹt!Cảnh Ngôn không đợi năng lượng trận pháp bị càn quét sạch đã lấy ra linh khí phòng ngự, một lồng chụp năng lượng mờ nhạt hiện ra trên người hắn. Cảnh Ngôn không cố dùng Thiên Không Chi Dực chạy trốn, tiền bối Thiên Thủy đã nói tuy tốc độ của Thiên Không Chi Dực mau nhưng nếu Cổ Lạc Thủy vận dụng lực lượng pháp tắc rất dễ hạn chế tốc độ lại.Cho dù Cảnh Ngôn trốn được thì võ giả Huy Hoàng Đạo Tràng phải làm sao?Bỏ lại đồng bạn trốn một mình?Cảnh Ngôn không làm ra chuyện vô sỉ vậy được.Lấy linh khí phòng ngự ra xong Cảnh Ngôn giơ trường kiếm, vận chuyển nguyên khí đến tột độ.- Thánh Quang kiếm pháp!Thánh Quang kiếm pháp dung hợp kiếm ý đệ tam trọng ngưng tụ kiếm quang màu đen chém hướng Cổ Lạc Thủy.Cổ Lạc Thủy hừ lạnh một tiếng: - Thật cương cường!Cổ Lạc Thủy nhấc chân, áo đỏ lắc nhẹ đã đến trước kiếm quang đen đâm xuyên không gian. Cổ Lạc Thủy vươn tay chộp kiếm quang đen.Kiếm quang đen vùng vẫy trong tay Cổ Lạc Thủy nhưng không thoát khỏi được.Cổ Lạc Thủy đánh giá kiếm quang đen trong tay mình, lẩm bẩm:- Ngộ tính khá lắm, dung nhập kiếm ý vào kiếm pháp. Nếu ngươi có thể vào Thánh Đạo cảnh thì sức chiến đấu sẽ vượt qua võ giả Thánh Đạo cảnh bình thường. Đáng tiếc ngươi không có cơ hội thăng cấp Thánh Đạo cảnh!Cảnh Ngôn thấy cảnh này hơi nản lòng.Võ giả Thánh Đạo cảnh mạnh vượt sức tưởng tượng, võ giả Đạo Hoàng cảnh không thể so sánh. Một ý niệm của võ giả Thánh Đạo cảnh là có thể giết võ giả Đạo Hoàng cảnh, có đông Đạo Hoàng cảnh hơn cũng khó uy hiếp đến Thánh Đạo cảnh.Cổ Lạc Thủy nhẹ co tay lại, kiếm quang đen tan vỡ tán loạn, bà ngước mắt nhìn hướng Cảnh Ngôn, lạnh nhạt nói: - Được rồi, ta không chơi với ngươi nữa, ta không có nhiều thời gian! Cảnh Ngôn, đúng là ta rất thưởng thức ngươi, bất đắc dĩ ngươi là kẻ thù của Cổ gia. Vì gia tộc đành phải giết ngươi, ưm, Càn Khôn Giới càng khiến ta có hứng thú hơn. Ta muốn biết là loại truyền thừa gì khiến ngươi trong bốn mươi năm ngắn ngủi đã có thành tựu hiện nay.Vèo!Tay Cổ Lạc Thủy chộp hư không.Trảo ảnh chụp xuống Cảnh Ngôn.Trảo ảnh tiếp xúc với lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự, lồng năng lượng nhấp nháy ánh sáng.Cảnh Ngôn cảm nhận lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự bị lực lượng đáng sợ đè ép, hắn điên cuồng thúc giục nguyên khí, thả kiếm ý ra hy vọng có thể tiêu trừ lực lượng pháp tắc xung quanh.- Chết tiệt! Lực lượng quá đáng sợ!Nhưng Cảnh Ngôn dù sao không phải Thánh Đạo cảnh.Xoẹt!Phụp!Lồng chụp năng lượng linh khí phòng ngự tan vỡ.Uy áp vô cùng vô tận bao la khoảnh khắc đổ ập xuống.Cảnh Ngôn trợn to mắt lòng thầm rít gào:- Kiếm ý!Máu tuôn ra ồ ạt từ mắt miệng tai mũi Cảnh Ngôn, nguyên khí trong vụ tuyền tiêu hao kinh người, một giây đã hao hết một phần mười. Theo tốc độ này nhiều nhất mười giây nữa Cảnh Ngôn sẽ hao hết nguyên khí.Cảnh Ngôn cảm giác kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền cùng vỡ ra. Nếu lúc này nội thị thân thể sẽ thấy kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền lan tràn vết nứt.- Làm sao đây? Chết tiệt! Trốn vào Càn Khôn tiểu thế giới? Không được!Cổ Lạc Thủy biết Cảnh Ngôn có Càn Khôn Giới, nếu hắn đột nhiên biến mất chắc chắn bà biết ngay hắn là núp vào Càn Khôn không gian. Với năng lực võ giả Thánh Đạo cảnh không khó tìm ra Càn Khôn tiểu thế giới.Càn Khôn Giới rơi vào tay Cổ Lạc Thủy rất có thể sẽ bị luyện hóa giành quyền khống chế, thần hồn của Cảnh Ngôn mạnh hơn võ giả Đạo Hoàng cảnh bình thường nhiều nhưng chắc chắn không thể so sánh với Thánh Đạo cảnh thật sự.Càn Khôn Giới bị Cổ Lạc Thủy nắm giữ thì Cảnh Ngôn trốn trong đó càng chỉ có đường chết.Võ giả Liên Minh Huy Hoàng nóng nảy nhìn Cảnh Ngôn, bọn họ thấy từng luồng sáng bảy sắc bao quanh người hắn, họ biết hắn đang đối kháng lực lượng pháp tắc do Cổ Lạc Thủy khống chế.Võ giả dưới Thánh Đạo cảnh trên toàn Thiên Nguyên đại lục chỉ có một mình Cảnh Ngôn làm được bước này.Đổi lại võ giả khác dù là võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh sức chiến đấu hàng đầu cũng đừng mơ chống chọi một giây dưới áp lực của lực lượng pháp tắc.Mọi người nóng ruột nóng gan nhưng đành bất lực. Họ thậm chí không cách nào vận chuyển nguyên khí, không gian xung quanh tràn ngập uy áp đáng sợ vô hình hạn chế Đạo Hoàng cảnh, Đạo Vương cảnh ở yên tại chỗ. Thân thể của họ không nhúc nhích được, nguyên khí cũng không cách nào vận chuyển.Võ giả liên minh trơ mắt nhìn.Dù họ có thể ra tay cũng không giúp gì cho Cảnh Ngôn được, hắn phát ra kiếm quang đen ở trong tay Cổ Lạc Thủy như món đồ chơi, công kích của bọn họ càng vô dụng.Cổ Lạc Thủy hờ hững nhìn Cảnh Ngôn:- Đừng vùng vẫy nữa, tiểu tử, dù ngươi cố kiên trì đến đâu cũng vô ích.Trong mắt Cổ Lạc Thủy thì võ giả dưới Thánh Đạo cảnh đều là con kiến, Cảnh Ngôn cùng lắm là con kiến to chút. Nhưng kiến to đến mấy vẫn chỉ là con kiến, bà nhấc chân lên đạp một phát là chết tươi.Người Cảnh Ngôn đã đẫm máu, quần áo ướt sũng màu đỏ, không chỉ miệng mũi chảy máu, da toàn thân hắn rách toạc. Hết chương 796.



Bạn cần đăng nhập để bình luận