Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1029. Chết Chắc



Chương 1029. Chết Chắc



Ba thuộc hạ của Tất Phương sắc mặt tối sầm.Quản sự đại nhân rõ ràng thiên hướng Nhâm Càn nhưng bọn họ còn cách nào? Trên mảnh dược điền này có thể nói quản sự Đổng Lai Phúc một tay che trời, dù họ không phục thì làm gì được?Chống cự? Kết cục sẽ càng thảm hơn.Tất Phương vào Lạc Cửu Thần Cung không ngắn, tính sơ đã hơn hai vạn năm. Gã nhớ lúc mới phi thăng Thần giới thậm chí chưa phải Hư Thần nhất tinh, vào Thần giới hấp thu hỗn độn chi khí mới thành Hư Thần nhất tinh. Sau đó Tất Phương tham gia tuyển chọn thử thách của Lạc Cửu Thần Cung, khá may mắn thuận lợi vượt qua giai đoạn đào thải làm thành viên chính thức của Lạc Cửu Thần Cung.Tuy đã là thành viên chính thức nhưng đường tu luyện của gã không thuận lợi. Trong Lạc Cửu Thần Cung được nhiều tài nguyên tu luyện nhưng nơi này đầy rẫy hiện tượng đấu đá, thực lực không đủ thì ở đâu cũng tội nghiệp. Tất Phương phí thời gian hơn hai vạn năm khó khăn đến cảnh giới Hư Thần tam tinh, vốn tưởng được đến Bích Ngọc Loan quản lý mười vạn mẫu dược điền là công tác không tệ, nhưng cố tình gặp kẻ ti tiện vô sỉ như Nhâm Càn.Tất Phương biết làm sao được?Trong đầu lướt qua nhiều suy nghĩ, Tất Phương tuyệt vọng, khi nào mới có thể từ Đệ Nhất Cung thăng cấp Đệ Nhị Cung?Mắt Nhâm Càn lấp lóe nhìn hướng Đổng Lai Phúc, lên tiếng: - Quản sự đại nhân!Đổng Lai Phúc nhíu mày hỏi: - Đội trưởng Nhâm Càn còn có chuyện gì?Nhâm Càn lắc đầu nói: - Quản sự đại nhân, tiểu đội Tất Phương phụ trách mười vạn mẫu dược điền này đúng là chất lượng linh thảo rất tốt nhưng giờ có một phần mười dược điền không thu hoạch được một hạt giống nào.Đổng Lai Phúc hỏi: - Vậy ý của ngươi là . . .?Ánh mắt Nhâm Càn âm trầm lạnh lùng nhìn hướng Nhiễm Hậu:- Khoảng một vạn mẫu dược điền này bị hủy hoàn toàn là tại tạp chủng tên Nhiễm Hậu, ta cho rằng không thể dễ dàng bỏ qua cho tạp chủng này!Mới rồi Nhiễm Hậu ngăn cản làm Nhâm Càn cực kỳ khó chịu, không làm chết Nhiễm Hậu thì lửa giận trong lòng gã sẽ không trút ra được.Nhâm Càn không phải người ngu ngốc, mới rồi gã xuống tay với Nhiễm Hậu nhưng không trực tiếp đánh chết không phải vì gã không muốn, chỉ vì Nhiễm Hậu dù gì là dược nông, nếu gã trực tiếp giết sẽ vời đến rắc rối lớn cho mình. Kêu quản sự Đổng Lai Phúc xử lý Nhiễm Hậu thì không thành vấn đề.Tất Phương nghe vậy tim rớt cái bịch:- Nhâm Càn, ngươi đừng khinh người quá đáng!Nhâm Càn làm vậy là muốn lấy mạng Nhiễm Hậu, Tất Phương đã muốn lùi bước không đấu tranh nhưng vì sao Nhâm Càn còn không biết rút tay về?Đổng Lai Phúc tùy ý nói: - Nhiễm Hậu không biết tôn ti, đúng là tội không thể tha. Chờ ta bẩm lên Quản Lý Xử rồi xử tử đi.Đổng Lai Phúc không thèm nhìn Nhiễm Hậu đứng bên cạnh Tất Phương, ở trong mắt gã một dược nông tầm thường chết thì chết. Đương nhiên gã là quản sự không có quyền lực trực tiếp xử tử dược nông, cần đi qua lưu trình là bẩm lên Quản Lý Xử, qua xét duyệt mới có thể lấy mạng Nhiễm Hậu. Tuy cần Quản Lý Xử dược điền xét duyệt nhưng sự thật chỉ cần quản sự như Đổng Lai Phúc đưa ý muốn này lên, tùy tiện chụp một tội danh thì chắc chắn sẽ được duyệt. Tức là Đổng Lai Phúc nói một câu Nhiễm Hậu hầu như chết chắc.Tất Phương không thể trơ mắt nhìn thuộc hạ của mình bị xử tử:- Quản sự đại nhân!- Tất Phương, chuyện của ngươi còn chưa xong, ta khuyên ngươi đừng sinh sự thêm, nếu không thì mạng nhỏ của ngươi cũng sẽ dính vào!Ý Đổng Lai Phúc là Tất Phương câm miệng đi.Tất Phương cười phá lên:- Ha ha ha! Ánh mắt Nhâm Càn âm trầm nhìn hướng Tất Phương:- Tất Phương, ngươi cười cái gì?Tất Phương phớt lờ Nhâm Càn, gã đã bất chấp:- Đổng Lai Phúc, ngươi dù gì là một quản sự, ta không hiểu loại người không phân tốt xấu như ngươi làm thế nào trở thành quản sự dược điền?Thần lực của Đổng Lai Phúc nhanh chóng ngưng tụ, gã quát:- To gan!Tất Phương tức giận quát lớn: - To gan? Gan của ta không to! Đổng Lai Phúc, ta thật tình không hiểu, ngươi là quản sự mà sao biến thành chó săn của Nhâm Càn? Nhâm Càn nói hướng đông ngươi không dám đi tây, hai ngươi rốt cuộc ai mới là quản sự?Tất Phương định gây lớn chuyện, gã cũng khá thông minh, biết nếu lúc này không đứng ra thì Nhiễm Hậu chết chắc, nhưng dù gã phản đối cũng không thể lay chuyển quản sự Đổng Lai Phúc được. Cách duy nhất là gây lớn chuyện, lớn đến nỗi Đổng Lai Phúc không thể che đậy thì có lẽ còn một tia hy vọng.Đổng Lai Phúc sắc mặt âm trầm, mắt bắn ra tia sáng lạnh:- Tất Phương, ngươi chết chắc! Ta nói cho ngươi biết, ngươi chết mười mươi!Bị Tất Phương nhục nhã trước công chúng, Đổng Lai Phúc sẽ không tha cho Tất Phương, gã muốn Tất Phương chết.*** Hạ Ngọc và Cảnh Ngôn cùng nhau bay đến, chỉ tay đằng trước nói: - Cảnh Ngôn đại nhân, phía trước là dược điền của võ giả Tất Phương.Sau khi Hạ Ngọc, Cảnh Ngôn đến Bích Ngọc Loan có đến Quản Lý Xử dược điền trước, thẩm tra tên Tất Phương, xác định vị trí của gã.Bích Ngọc Loan là dược điền cấp thấp, nhưng cũng vì cấp thấp nên quy mô vô cùng khổng lồ. Nguyên Bích Ngọc Loan có ức vạn mẫu dược điền, nếu không qua Quản Lý Xử tra tìm chỗ ở của Tất Phương thì Hạ Ngọc, Cảnh Ngôn rất khó tìm người.Giờ có Quản Lý Xử dược điền nên họ dễ dàng tìm đến chỗ của Tất Phương.Lúc này Cảnh Ngôn, Hạ Ngọc đã đến gần một trăm vạn mẫu dược điền do Đổng Lai Phúc phụ trách.Cảnh Ngôn hơi híp mắt nói: - Hình như phía trước vây quanh nhiều người.Hai người chậm rãi đến gần.Lúc này Tất Phương đang định gây lớn chuyện, hoàn toàn trở mặt với quản sự Đổng Lai Phúc. Cảnh Ngôn, Hạ Ngọc nghe được Tất Phương lớn tiếng quát mắng.Khuôn mặt Cảnh Ngôn không có nhiều thay đổi nhưng nét mặt Hạ Ngọc đã lộ vẻ giận.Hạ Ngọc sẽ không để bụng Tất Phương, lúc bình thường gặp tình huống tương tự gã tuyệt đối không hỏi nhiều. Đây là chuyện nội bộ trong dược điền Bích Ngọc Loan, gã là chấp sự Thanh Mộc Ti không tiện nhúng tay. Vấn đề ở chỗ Tất Phương là đồng hương của Cảnh Ngôn.Hạ Ngọc nhìn Cảnh Ngôn một cái rồi dời tầm mắt, trầm giọng quát hỏi:- Chuyện gì xảy ra? Hạ Ngọc lên tiếng, đám người trong dược điền mới phát hiện hai người lạ đến gần.Đổng Lai Phúc cũng thấy Cảnh Ngôn, Hạ Ngọc, nhìn mặt hai người xa lạ gã sắc mặt âm trầm bản năng chất vấn:- Các ngươi là ai?Nơi này là dược điền do gã phụ trách, người ngoài không được cho phép không thể đến gần.Cảnh Ngôn nhìn Đổng Lai Phúc. Hết chương 1029.



Bạn cần đăng nhập để bình luận