Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1048. Xin Lỗi Nhận Lỗi



Chương 1048. Xin Lỗi Nhận Lỗi



Động tác của Ngọc Thụ bộ lạc nằm trong dự đoán của các thế lực lớn nhỏ.Thiên Nguyên bộ lạc giết trưởng lão của Ngọc Thụ bộ lạc, Ngọc Thụ bộ lạc tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Quả nhiên im lặng một lúc sau Ngọc Thụ bộ lạc ra tay, thoạt trông cường giả nguyên bộ lạc xuất động vì tiêu diệt Thiên Nguyên bộ lạc.- Lần này Thiên Nguyên bộ lạc hoàn toàn tiêu đời.- Thiên Nguyên bộ lạc ra trợ thủ mạnh mẽ như vậy nhưng vẫn không thể so sánh với Ngọc Thụ bộ lạc. Nghe nói Ngọc Thụ bộ lạc có hai, ba Hư Thần thất tinh.- Đúng rồi, nhưng Ngọc Thụ bộ lạc thật xem trọng Thiên Nguyên bộ lạc, xuất động nhiều cường giả như thế.- . . . Vô số cặp mắt theo dõi Thiên Nguyên bộ lạc và Ngọc Thụ bộ lạc.Bên Thiên Nguyên bộ lạc.Một thành viên bộ lạc phụ trách tra xét động tĩnh của Ngọc Thụ bộ lạc chạy nhanh từ bên ngoài về báo cáo cho Hình Không:- Thủ lĩnh đại nhân, Ngọc Thụ bộ lạc hành động!Võ giả báo tin mặt không chút máu nói: - Thủ lĩnh Ngọc Thụ bộ lạc Vương Xuân Lâm và mấy chục vị trưởng lão đều rời khỏi bản bộ Ngọc Thụ bộ lạc bay nhanh hướng Thiên Nguyên bộ lạc!Hình Không hỏi dồn:- Đến chỗ nào rồi?Võ giả cúi đầu trả lời:- Theo tốc độ của họ thì lâu nhất qua một nén nhang sẽ đến đây.Mắt Hình Không đầy lo âu lẩm bẩm:- Nên đến vẫn đến, xem ra Triệu Thoan bị giết chọc giận nguyên Ngọc Thụ bộ lạc.Cảnh Ngôn thản nhiên nói: - Thủ lĩnh Hình Không không cần quá lo, dù Ngọc Thụ bộ lạc dốc hết sức cũng không sao, vừa lúc một lần giải quyết vấn đề.Giọng Hình Không tràn đầy bất đắc dĩ nói: - Cảnh Ngôn huynh đệ, Ngọc Thụ bộ lạc có lẽ có hai, ba Hư Thần thất tinh, số lượng Hư Thần lục tinh càng đông, còn bên chúng ta chỉ có Cảnh Ngôn huynh đệ . . . Bên Thiên Nguyên bộ lạc đúng là chỉ có một mình Cảnh Ngôn chống đỡ, trừ hắn ra dù là thủ lĩnh Hình Không cũng không làm nên chuyện gì. Trưởng lão nào của Ngọc Thụ bộ lạc đều có thể nhẹ nhàng giết võ giả cảnh giới Hư Thần ngũ tinh như gã.Cảnh Ngôn cười nói: - Một mình ta là được, huynh đệ khác chỉ cần đứng đằng sau xem.Hình Không nhìn Cảnh Ngôn:- Cái này . . . Sự bình tĩnh của Cảnh Ngôn làm Hình Không yên tâm nhiều, nhưng gã không hiểu vì sao hắn tự tin đến thế. Cảnh Ngôn tuy có cảnh giới Hư Thần thất tinh nhưng Ngọc Thụ bộ lạc không chỉ có một Hư Thần thất tinh, lỡ họ có ba Hư Thần thất tinh thì hắn làm sao ngăn cản ba người hợp sức?Lúc này nghĩ nhiều vô dụng, đại bộ đội Ngọc Thụ bộ lạc sắp đến.Cảnh Ngôn đứng dậy, nheo mắt nói: - Ra ngoài chờ điHình Không gật đầu nói: - Được rồi.Hình Không ra khỏi phòng nhìn bốn phía, dặn huynh đệ trong bộ lạc chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.Trong sự chờ đợi nôn nóng người của Ngọc Thụ bộ lạc rốt cuộc đến.Nhưng . . . Khiến đám người Hình Không bất ngờ là người Ngọc Thụ bộ lạc kéo đến không nhiều, nhìn thoáng qua chỉ chừng mấy chục người, dẫn đầu là thủ lĩnh Ngọc Thụ bộ lạc Vương Xuân Lâm, đứng đằng sau gã toàn là cấp bậc trưởng lão.Nhìn kỹ không có thành viên nào thấp hơn trưởng lão Ngọc Thụ bộ lạc.Chuyện gì đây?Thấy cảnh này không chỉ mình Hình Không xoe tròn mắt, người Thiên Nguyên bộ lạc đều hoang mang.Trong khi Hình Không do dự, Vương Xuân Lâm cười lên tiếng trước:- Thủ lĩnh Hình Không có đây không?Vương Xuân Lâm cười tươi, ngữ điệu rất khách khí, không có hơi hướm bề trên.Hình Không không biết Vương Xuân Lâm có tính toán gì nhưng người ta đã hỏi thì gã phải đứng ra đáp.Hình Không cứng da đầu chắp tay hướng Vương Xuân Lâm:- Ta là thủ lĩnh Thiên Nguyên bộ lạc Hình Không, xin chào thủ lĩnh Vương Xuân Lâm.Vương Xuân Lâm nhìn Hình Không, cười tươi như hoa:- Thủ lĩnh Hình Không quá khách khí.Vương Xuân Lâm tiếp tục bảo: - Sớm nghe tiếng tăm của thủ lĩnh Hình Không, vốn nên đến gặp, kéo dài lâu như vậy xin thủ lĩnh Hình Không đừng chê trách.Đầu óc Hình Không ù đặc không hiểu ra sao, nhưng Vương Xuân Lâm thái độ khách khí như thế thì gã đành đáp:- Không có gì . . . Trong lòng Hình Không suy đoán Vương Xuân Lâm muốn làm gì, nếu muốn diệt Thiên Nguyên bộ lạc thì cần gì làm điều thừa nói mấy câu như vậy với gã?Vương Xuân Lâm lấy ra một tu di giới chỉ:- Ta cùng các vị trưởng lão Ngọc Thụ bộ lạc đến đây trừ muốn gặp mặt thủ lĩnh Hình Không ra còn có mục đích khác là xin lỗi. Trưởng lão Triệu Thoan của Ngọc Thụ bộ lạc đúng là tội ác tày trời, nếu sớm biết người này đáng giận như vậy thì ta đã đuổi ra khỏi bộ lạc từ lâu. Nay trưởng lão Triệu Thoan đã chết rồi, ta không truy cứu nữa. Nhưng người này hại Thiên Nguyên bộ lạc khi không bị tổn thất, ta không thể bỏ qua được. Đây là hai mươi vạn thần tinh mà Ngọc Thụ bộ lạc chúng ta chuẩn bị, mong thủ lĩnh Hình Không nhận lấy. Tuy tài nguyên không nhiều nhưng đây là tấm lòng thành.Hình Không trợn to mắt suýt rớt tròng.Thiên Nguyên bộ lạc giết trưởng lão của người ta, chẳng những không đến khởi binh hỏi tội ngược lại Vương Xuân Lâm xin lỗi, đưa lên hai mươi vạn thần tinh. Còn về Thiên Nguyên bộ lạc bị tổn thất thì không có, Thiên Nguyên bộ lạc kiếm được tài nguyên giá trị hơn trăm vạn thần tinh từ người Triệu Thoan, nên nói là lời to mới đúng.Mọi chuyện sao thấy ảo quá.Cảnh Ngôn cười khẽ:- Ha ha, thủ lĩnh Vương Xuân Lâm đúng là rất biết đại nghĩa.Cảnh Ngôn nhìn hướng Hình Không:- Đây là ý tốt của thủ lĩnh Vương Xuân Lâm, thủ lĩnh Hình Không hãy nhận lấy thần tinh đi.Hình Không gật đầu với một võ giả bên cạnh mình, võ giả nhanh chóng tiến lên cẩn thận nhận lấy tu di giới chỉ trong tay Vương Xuân Lâm.Vương Xuân Lâm đánh giá Cảnh Ngôn:- Vị này chắc là Cảnh Ngôn tiên sinh?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ta là Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nhìn ra Vương Xuân Lâm không định xuống tay với Thiên Nguyên bộ lạc, tuy không chắc lý do là gì nhưng hắn có thể đoán ra đại khái. Có lẽ Vương Xuân Lâm tìm hiểu tin tức từ Lạc Cửu Thần Cung biết chút ít về hắn.Giọng Vương Xuân Lâm bình tĩnh mang chút khách khí:- Cảnh Ngôn tiên sinh, lúc trước trưởng lão Triệu Thoan của Ngọc Thụ bộ lạc ta đắc tội nhiều, xin thứ lỗi.Cảnh Ngôn phất tay:- Thủ lĩnh Vương nói quá lời, Triệu Thoan đã bị ta giết, người chết rồi ta không để bụng chuyện này nữa.Vương Xuân Lâm híp mắt hỏi Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn tiên sinh nói đúng. Phải rồi, nghe nói Cảnh Ngôn tiên sinh và nhóm thủ lĩnh Hình Không là đồng hương đến từ cùng một thế giới hạ cấp?Cảnh Ngôn cười lạnh:- Chuyện này không liên quan đến thủ lĩnh.Cảnh Ngôn biết Vương Xuân Lâm muốn lôi kéo quan hệ với mình, hoặc nên nói là nịnh bợ, nhưng hắn không muốn thân gần với người này. Không phải Cảnh Ngôn cao ngạo gì mà vì Vương Xuân Lâm không có tư cách đó, gã đúng là Hư Thần thất tinh nhưng đã tu luyện bao lâu? Ít nhất mấy vạn tuổi. Hết chương 1048.



Bạn cần đăng nhập để bình luận