Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 614. Thần Tinh



Chương 614. Thần Tinh



Căn phòng bị ánh sáng nhiều màu bao phủ.Đối với Cảnh Ngôn thì cảnh tượng này không quá xa lạ, khi luyện chế ra đan dược phẩm chất hoàn mỹ có thể dẫn động thiên địa pháp tắc, vầng sáng bảy sắc hiện ra rút vào trong đan dược.Cảnh Ngôn sững sờ thì thào: - Đây là lực lượng pháp tắc hiển hóa?Cảnh Ngôn nhìn vật phẩm đặt trong hòm vàng.Thứ đặt trong hòm là từng tinh thạch to cỡ nắm tay chất đầy rương, sặc sỡ nhiều màu trông rất đẹp.Cảnh Ngôn trợn to mắt nói: - Đây là thứ gì?Cảnh Ngôn chưa từng thấy những tinh thạch ngũ sắc này, thoạt trông giống linh thạch cực phẩm nhưng màu thì khác, dao động năng lượng bề mặt hơn xa linh thạch cực phẩm.Tuy không biết những tinh thạch này là vật nhưng Cảnh Ngôn biết một điều, tinh thạch ngũ sắc này tuyệt đối không phải vật bình thường.Trong khi Cảnh Ngôn định cất tinh thạch ngũ sắc vào Càn Khôn không gian thì giọng Thiên Thủy vang trong đầu hắn:- Thần tinh! Đây là thần tinh!Giọng Thiên Thủy tràn đầy kinh nghi:- Sao lại có nhiều . . . thần tinh vậy? Võ giả đào tạo ra không gian động phủ này là ai?Cảnh Ngôn há hốc mồm:- Thần tinh? Tiền bối nói mấy thứ này là thần tinh?Cảnh Ngôn từng đọc trong điển tịch thượng cổ về thần tinh, nhưng hắn không bao giờ ngờ mấy thứ này là thần tinh ghi trong điển tịch. Cảnh Ngôn đọc được rất ít miêu tả về thần tinh, trong điển tịch chỉ có vài hàng hình dung.Thiên Thủy cảm khái nói: - Đúng vậy, chúng nó chính là thần tinh. Tiểu tử, ngươi may mắn lớn! Những thần tinh này dù ở ngàn năm trước cũng rất hiếm thấy. Nói thật cho ngươi biết, ta ngày xưa cả đời chưa từng thấy nhiều thần tinh như vậy, còn bây giờ thì hầu như không thể tìm được.Cái gì? Ngay cả Thiên Thủy mà suốt đời chưa từng thấy nhiều thần tinh như vậy? Thế thì chủ nhân của động phủ là ai mà đặt nhiều thần tinh tại đây?Cảnh Ngôn đè nén lòng rung động, hỏi: - Tiền bối, tác dụng của những thần tinh này giống linh thạch cực phẩm sao?Giọng Thiên Thủy thổn thức nói: - Nói ra thì giống, nhưng linh thạch cực phẩm so với thần tinh như rác rưởi. Ngươi biết tại sao mấy ngàn năm nay trên đại lục hầu như không xuất hiện võ giả Thánh Đạo cảnh không? Là vì thần tinh! Trong thần tinh ẩn chứa thiên địa pháp tắc, dùng thần tinh tu luyện chẳng những tăng nguyên khí của võ giả còn trợ giúp võ giả tham ngộ thiên địa pháp tắc. Nếu có thần tinh phụ trợ thì võ giả Đạo Hoàng cảnh dễ đột phá đến Thánh Đạo cảnh rất nhiều. Thiên Thủy nghiêm túc nói: - Tiểu tử, tuyệt đối không được khoe những thần tinh này trước mặt người khác, nếu không với tu vi hiện tại của ngươi tuyệt đối không giữ được chúng.Cảnh Ngôn gật đầu, không cần Thiên Thủy nhắc nhở hắn cũng hiểu đạo lý đó.Cảnh Ngôn nhớ lại lời Thiên Thủy vừa nói, chợt hỏi: - Ý của tiền bối là thời tiền bối tuy thần tinh ít nhưng có thể tìm được, nhưng tại sao đến thời nay không có thần tinh?Thiên Thủy không trả lời ngay mà hỏi lại:- Chắc ngươi biết đại chiến nhân thần?Cảnh Ngôn gật đầu sau đó lắc đầu nói: - Biết, trong một số điển tịch có ghi chép về đại chiến nhân thần nhưng không tỉ mỉ.Thiên Thủy nói một tràng:- Thần tinh hoàn toàn biến mất liên quan đến đại chiến nhân thần. Nhưng ta không thấy tận mắt trận chiến diệt thế đó, đại chiến xảy ra trước thời ta sinh ra. Ta chỉ nghe nói đó là cuộc chiến kịch liệt tột độ, cường giả nhân tộc tử thương vô số, võ giả Thánh Đạo cảnh hầu như chết hết. Thần tộc cũng bị thương nặng nguyên khí, lão tổ thần tộc chết trong trận đại chiến.- Thế giới của chúng ta vỡ nát trong đại chiến, theo ta được biết Thiên Nguyên đại lục chỉ là một khối trong nhiều mảnh của thế giới này. Trước đại chiến nhân thần thế giới này có thể dựng dục ra thần tinh, sau đại chiến thì không có thần tinh mới sinh nữa. Ta không rõ nguyên nhân cụ thể nhưng ta suy đoán có lẽ liên quan đến thế giới bị tổn hại trong đại chiến, thế giới hiện giờ không thể thỏa mãn điều kiện hình thành thần tinh.Mắt Cảnh Ngôn sáng rực hỏi: - Thần tộc? Tiền bối Thiên Thủy nói thần tộc là như thế nào?Thiên Thủy không muốn nói nhiều:- Ta chỉ biết sau đại chiến nhân thần thì nhân tộc và thần tộc ký khế ước, thần tộc mãi mãi cư ngụ ở Vô Vọng Thâm Uyên không thể bước vào nơi nhân tộc sinh sống một bước. Nhân tộc cũng không thể vào Vô Vọng Thâm Uyên nơi thần tộc cư ngụ, nếu bị phát hiện sẽ bị thần tộc chém giết. Cảnh Ngôn, chờ ngươi có đủ năng lực tự nhiên sẽ biết càng nhiều tin tức.Cảnh Ngôn bất đắc dĩ gật đầu:- À.Cảnh Ngôn ngước mắt nhìn khôi lỗi màu đen, sau đó giật nảy mình:- A? Khôi lỗi màu đen không tấn công Cảnh Ngôn nữa, nhưng hắn phát hiện vết kiếm để lại trên thân hình khôi lỗi đã biến mất. nghĩa là khôi lỗi này có năng lực tự chữa lành. Hơn nữa năng lượng của khôi lỗi không tiêu hao hết, không thì tại sao có thể chữa lành thân thể?- Không thể ở đây lâu, ra ngoài trước rồi tính!Cảnh Ngôn cố nén giật mình thu hết thần tinh vào Càn Khôn tiểu thế giới, hắn lắc người ra phòng chứa kho báu.Ngoài cung điện.- Chiến đấu kết thúc!- Ừm, không biết tiểu tử đó có trốn ra không.Ân Lão cười nhạt:- Không thể nào! Chắc hắn chết ở bên trong rồi, thực lực của khôi lỗi đó không thua gì võ giả Đạo Vương cảnh, không thể giết chết. Dù là võ giả Đạo Vương cảnh chắc chắc trốn ra được.Mắt Cổ Ngân Hà sáng rực:- Vậy . . . chúng ta vào xem đi Ân Lão? Hy vọng thứ đó ở trên người tiểu tử kia, nếu ta có được thì . . . Nghĩ đến có hy vọng lấy được báu vật làm Cổ Ngân Hà nôn nóng.Ân Lão cười âm hiểm nói: - Thiếu gia, tiểu tử đó chắc chắn có bí mật, dù thứ kia không nằm trên người hắn thì chúng ta cũng sẽ không tay trắng trở về.Cổ Ngân Hà cười gật đầu nói: - Ân Lão nói đúng, tiểu tử kia hai mươi mấy tuổi mà có thành tựu như vậy trong đan đạo, Võ Đạo thì chắc chắn có gặp gỡ phi phàm. Hết chương 614.



Bạn cần đăng nhập để bình luận