Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 382. Vận Dụng Càn Khôn Đan Đạo



Chương 382. Vận Dụng Càn Khôn Đan Đạo



Bạch Tuyết lạnh lùng cười: - Nếu các người không dám bảo đảm thì tại sao ngăn cản Cảnh Ngôn chẩn đoán cho gia gia?Chu Thượng Vân trừng mắt Bạch Tuyết:- Bạch Tuyết, không được vô lễ! Các vị đan sư đều là khách, bọn họ đến hỗ trợ, sao ngươi có thể ăn nói kiểu đó?Bạch Tuyết phớt lờ Chu Thượng Vân, nàng nói với Chu Thiên:- Gia gia, cho Cảnh Ngôn thử xem đi! Cảnh Ngôn mới hai mươi tuổi đã trở thành đan sư nhị giai nói lên hắn có thiên phú khiến người khó với tới trong đan đạo. Lỡ hắn có cách gì thì sao?Chu Thiên mỉm cười nói, mắt nhìn Cảnh Ngôn: - Ha ha, nếu Cảnh Ngôn tiểu huynh đệ là đan sư thì cứ xem đi, không có gì ghê gớm.Cảm giác ánh mắt của Chu Thiên làm tim Cảnh Ngôn giật thót, hắn cứ cảm thấy ánh mắt lão nhìn mình là lạ.Nghe phụ thân nói vậy Chu Thượng Vân khó nói gì thêm.Chu Thượng Vân nhìn Cảnh Ngôn, trầm ngâm hỏi ý Cơ Nguyệt:- Cơ Nguyệt tiên sinh thấy sao?Cơ Nguyệt nói: - Nếu tiểu tử này có tự tin như vậy không ngại cho hắn thử. Lão gia tử lòng dạ rộng lớn, chắc không trách hắn vô cớ sinh sự.Khi Cơ Nguyệt nói chuyện môi nở nụ cười nhưng ai đều nhìn ra lão cực kỳ không vui, trong lời nói ám chỉ Cảnh Ngôn vô cớ sinh sự. Cơ Nguyệt coi thường việc Cảnh Ngôn khám cho Chu Thiên lão gia tử, nhưng lão không thể phản đối lời của lão gia tử.Chu Thượng Vân gật đầu nói: - Được rồi, vậy thì để Cảnh Ngôn nhìn một cái. Ngươi lại đây đi.Cảnh Ngôn nghe lời bước lên trước, hơi khom người hành lễ với Chu Thượng Vân, Chu Thiên.Hứa Đông châm biếm, mắt sáng rực trừng Cảnh Ngôn:- Ta chống mắt xem tiểu tử này muốn làm gì!Lư Như cười khẩy nói: - Đơn giản là muốn biểu hiện hấp dẫn chú ý thôi, người trẻ tuổi bây giờ quá nôn nóng.Ánh mắt Hứa Đông sắc bén nói: - Hừ! Nếu hắn không nói ra lý do gì được thì ta tuyệt đối không tha cho.Cảnh Ngôn lườm Hứa Đông, Lư Như, không khách sáo nói: - Câm mồm đi, lúc ta chẩn đoán cho lão gia tử cần yên lặng, các ngươi muốn tán dóc thì đi ra ngoài nói.Mặt Hứa Đông, Lư Như đen thui, thầm bực mình, chỉ muốn giết Cảnh Ngôn ngay nhưng không thể làm trong phòng này. Muốn giết cũng phải chờ Cảnh Ngôn khám xong.Cảnh Ngôn nói với Chu Thiên:- Lão gia tử, đắc tội.Chu Thiên gật đầu nói: - Ngươi đừng có áp lực, cứ lo làm chuyện của ngươi.Cảnh Ngôn không do dự nữa, hắn vận chuyển một luồng nguyên khí từ từ tiếp xúc thân thể Chu Thiên, nguyên khí thuận lợi chui vào trong.Lòng Cảnh Ngôn rung động thầm nghĩ: - Mạnh quá! Trong kinh mạch Võ Đạo rộng lớn quá, đây là tu vi Võ Đạo gì?Cảnh Ngôn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, chưa thăng cấp Đạo Linh cảnh nhưng sức chiến đấu sánh bằng võ giả Đạo Linh cảnh trung kỳ. Trong kinh mạch Võ Đạo của Cảnh Ngôn rất rộng lớn, nhưng so với kinh mạch Võ Đạo của Chu Thiên thì cách biệt xa tít tắp.Nguyên khí chuyển động nhanh trong kinh mạch Võ Đạo của Chu Thiên.Rất nhanh Cảnh Ngôn bắt được một loại năng lượng quái dị trong những kinh mạch Võ Đạo, nhìn sơ rất giống nguyên khí của võ giả.Nếu là đan sư bình thường rất khó bắt giữ được năng lượng này. Đám đan sư Cơ Nguyệt có thể phát hiện ra vì họ là đan sư cực kỳ mạnh, hơn xa đan sư bình thường.Cảnh Ngôn cũng phát hiện năng lượng đó, hắn thử dùng nguyên khí tiếp xúc.Bùm! Khi nguyên khí của Cảnh Ngôn đụng vào năng lượng đó liền bị đánh tan.Cảnh Ngôn rung động:- Năng lượng thật bá đạo!Cảnh Ngôn chau mày:- Đây rốt cuộc là cái gì?Đám đan sư Cơ Nguyệt không cách nào nhận ra năng lượng quỷ dị trong kinh mạch Võ Đạo của Chu Thiên là gì cũng có lý. Năng lượng rất kỳ lạ, bản thân nó không bài xích với nguyên khí của lão gia tử, nhưng nguyên khí của Chu Thiên không cách nào dung hợp với năng lượng.Năng lượng này không ngừng lớn mạnh trong kinh mạch Võ Đạo, dần làm tắc nghẽn kinh mạch Võ Đạo rộng lớn.Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu:- Trông không giống năng lượng từ bên ngoài, hình như nó sinh ra từ kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử. Nhưng nó dựng dục thế nào?Đúng là rất hóc búa, nếu không tìm hiểu rõ lai lịch năng lượng thì không ai dám chắc chắn có thể trừ tận gốc.Năng lượng này sinh ra như thế nào?Cảnh Ngôn bình tĩnh không ngừng thăm dò năng lượng.Thời gian không ngửng trôi, rất nhanh qua gần một nén nhang.Lúc trước đan sư chẩn đoán đều mất khoảng thời gian một tách trà, có khi chỉ cần nửa tách trà, Cảnh Ngôn tốn thời gian lâu nhất.Hứa Đông sắc mặt âm trầm mở miệng hỏi: - Tiểu tử có phát hiện gì không? Đừng đứng đó làm bộ làm tịch, chậm trễ thời gian hay lắm sao?Hứa Đông mất kiên nhẫn, những đan sư khác cũng cau mày. Cảnh Ngôn khám quá lâu, nếu hắn cứ kéo dài chẳng lẽ họ phải chờ mãi sao? Thời gian của họ rất quý giá.Cơ Nguyệt nói với Chu Thượng Vân:- Quận Vương đại nhân, vấn đề trong kinh mạch Võ Đạo của lão gia tử càng ứng đối sớm càng tốt, kéo dài lâu sẽ càng nghiêm trọng. Theo ta thấy hãy chuẩn bị bắt tay vào luyện chế Nguyệt Liên Đan ngay đi.Chu Thượng Vân nhìn Cảnh Ngôn vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ lắc đầu.Chu Thượng Vân cảm thấy Cảnh Ngôn làm bộ làm tịch, có lẽ ban đầu hắn tự tin vào bản thân nhưng khi bắt đầu khám cho lão gia tử thì phát hiện mình không biết gì, lại sĩ diện nên cố câu giờ.Đan sư Cơ Nguyệt nói có lý.Chu Thượng Vân ngừng một lúc rồi nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, nếu ngươi không phát hiện gì thì thôi đi.Cảnh Ngôn hít sâu, hắn nhìn Chu Thượng Vân, bình tĩnh nói: - Xin Quận Vương đại nhân chờ một chút, ta lại xem thử.Cảnh Ngôn lại vận chuyển nguyên khí trong người, hắn âm thầm điều động tin tức Càn Khôn Đan Đạo. Càn Khôn Đan Đạo bao gồm mọi mặt, Cảnh Ngôn mới chỉ giải mở nhập môn thiên nhưng đủ cho hắn ngạo thị vô số đan sư.Nếu vận chuyển Càn Khôn Đan Đạo cũng không phát hiện được gì thì đành lùi một bước sử dụng đan dược tam giai có hiệu quả tu sửa kinh mạch Võ Đạo vậy. Hết chương 382.



Bạn cần đăng nhập để bình luận