Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 429. Ngạo Thị Toàn Trường



Chương 429. Ngạo Thị Toàn Trường



Tống Trung Sơn ngước đầu đánh giá Cảnh Ngôn, hắn cũng tỏa định gã.Tống Trung Sơn là võ giả Đạo Linh cảnh, khí thế hùng hậu, với tu vi của Cảnh Ngôn không khó cảm ứng khí thế dâng trào hơn xa mọi người.Tống Trung Sơn hừ lạnh một tiếng: - Hừ! Vèo!Tống Trung Sơn vọt lên cao đứng đối diện Cảnh Ngôn.- Trời ạ!- Bảo khố của Tống gia ta làm sao vậy? Là ai phá hỏng bảo khố?- Mau nhìn lên trời, có người ở đó!Ban đầu đa số tử đệ Tống gia không phát hiện Cảnh Ngôn lơ lửng trên bầu trời, bọn họ nghe tiếng hét mới giương mắt lên nhìn, thấy hắn.Ngự không bay là dấu hiệu của võ giả Đạo Linh cảnh.Đám tử đệ Tống gia hiểu ngay người hủy bảo khố của gia tộc họ là cường giả Đạo Linh cảnh trên trời. Mọi người lộ vẻ mặt kinh hoàng. Tống gia tuy mạnh nhưng khi có một cường giả Đạo Linh cảnh lơ lửng bên trên trạch viện, đám tử đệ Tống gia không kiềm được sinh ra khủng hoảng.Cảm xúc kinh hoàng lan tràn trong trạch viện.- Tộc trưởng đến!- Là tộc trưởng của Tống gia chúng ta!Khi tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn bay lên, đám người Tống gia thấy gã thì lên tinh thần. Nhìn Tống Trung Sơn xuất hiện họ mới yên lòng, ai đều biết tộc trưởng của họ cũng là võ giả Đạo Linh cảnh.Trên bầu trời.Tống Trung Sơn mắt lóe tia sáng âm trầm nhìn Cảnh Ngôn, lạnh lùng hỏi: - Các hạ là ai? Tại sao đến phá rối Tống gia ta?Nếu Cảnh Ngôn là võ giả bình thường thì Tống Trung Sơn đã không nói nhảm nhiều, dám tới phá hoại Tống gia cứ đập một phát chết tươi. Nhưng Cảnh Ngôn là cường giả Đạo Linh cảnh, trước khi chưa rõ ràng lý do đối phương tìm đến Tống Trung Sơn cố nén tức giận trong lòng.Cảnh Ngôn nhếch mép hỏi ngược lại Tống Trung Sơn:- Ngươi là tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn?Tống Trung Sơn trầm giọng hỏi: - Đúng vậy! Ta chính là Tống Trung Sơn, các hạ rốt cuộc là ai? Các hạ đến Tống gia ta có mục đích gì? Không lẽ Tống gia có thù hận với các vị?Nghe câu hỏi của Cảnh Ngôn là Tống Trung Sơn đoán ra mục tiêu của hắn đúng là Tống gia, đối phương đến có mục đích.Cảnh Ngôn nhìn thẳng Tống Trung Sơn, chậm rãi nói: - Ta tên Cảnh Ngôn, đến Tống gia ngươi vì cho ngươi một tin tức. Ngươi có một nhi tử tên Tống Minh đúng không? Hắn đã chết, bị ta giết chết. Còn có mấy trưởng lão Tống gia có một người tên Tống Lập, tất cả đã bị ta giết.Khí thế Tống Trung Sơn trầm xuống, đôi mắt giật mình mắt lóe tia sáng.Tống Trung Sơn còn đang chờ Tống Lập mang Tống Minh về gia tộc, lúc này một võ giả Đạo Linh cảnh chạy đến nói cho gã biết nhi tử và đám trưởng lão Tống Lập đều bị giết.Trước đó Tống Trung Sơn có nghe Tống Lục nói về Cảnh Ngôn, nhưng gã không ngờ Cảnh Ngôn trong lời kể sẽ là võ giả Đạo Linh cảnh.Sát ý ngập trời dâng lên trong ngực Tống Trung Sơn, gã biết võ giả tên Cảnh Ngôn nói thật. Tống Trung Sơn không quen người này nhưng hắn một hơi nói ra tên Tống Minh và Tống Lập, hiển nhiên đã tiếp xúc với đám người Tống Lập.Tống Trung Sơn tức giận liên tưởng đến một việc:- Ngươi đứng ra vì đội mạo hiểm Liệt Diễm?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng, đội mạo hiểm Liệt Diễm là bằng hữu của ta. Nhi tử của ngươi Tống Minh khinh người quá đáng, ta nhiều lần cho hắn cơ hội nhưng hắn không biết quý trọng, còn muốn diệt vong đội mạo hiểm Liệt Diễm, ta đành ra tay giết hắn.Cảnh Ngôn chậm rãi nói: - Ta tìm ngươi một là cho ngươi biết tin này, thứ hai là hy vọng chuyện này kết thúc tại đây. Sau này Tống gia các ngươi đừng gây sự với đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa. Tống Trung Sơn, chuyện cho đến bây giờ Tống gia chưa mất mác gì lớn, nhưng nếu ngươi không nghe ta khuyến cáo, sau này gia tộc hạng nhất Hạo Phong thành không có pháp tắc của Tống gia.Cảnh Ngôn nói sự thật chứ không phải hăm dọa gì, nhưng nghe trong tai Tống Trung Sơn đang tức run người thì đặc biệt chói tai.Tống Trung Sơn dẫn dắt Tống gia nhiều năm qua chưa từng có ai dám ngông như vậy trước mặt gã. Giết nhi tử của gã, trưởng lão Tống gia trước, rồi còn dám tới Tống gia chính miệng nói với gã, yêu cầu gã không được trả thù.Tống Trung Sơn cười như điên, nguyên khí dao động như sóng dữ bão biển:- Ha ha ha ha ha ha! Giọng Tống Trung Sơn lạnh như băng vạn năm:- Hay cho một tin tức huênh hoang!Bên dưới, đám đông tử đệ Tống gia căng thẳng nhìn hai bóng người trên bầu trời. Đám trưởng lão Tống gia cũng tụ tập lại.Tống Lục có mặt trong đám người, giật mình nhìn Cảnh Ngôn:- Đó . . . đó là Cảnh Ngôn?Trong đội mạo hiểm Liệt Diễm, Tống Lục bị Cảnh Ngôn một bàn tay đánh bay nên biết thực lực của hắn đáng sợ, dù vậy lão không ngờ hắn là một cường giả Đạo Linh cảnh.Tống Lục thấy người lạnh lẽo, đặc biệt khi nghe đám người Tống Minh, Tống Lập đều chết, lão thầm mừng. Lão có thể sống ra khỏi đội mạo hiểm Liệt Diễm trở về nhà đúng là may mắn.Trong khi Cảnh Ngôn và Tống Trung Sơn giằng co, chân trời xa xuất hiện hai bóng người.Hai người này là tộc trưởng hai gia tộc hạng nhất Hạo Phong thành, có một người là tộc trưởng Lưu gia.Những gia tộc lớn đều nhận được tin, kinh ngạc qua đi liền chạy tới thấy tận mắt, xem chuyện này phát triển đến bước nào.Hai tộc trưởng gia tộc hạng nhất gặp nhau, chắp tay chào:- Lưu tộc trưởng!- Hồ tộc trưởng!Hai cùng nhìn hướng Cảnh Ngôn và Tống Trung Sơn ở bên trên trạch viện Tống gia.Hồ tộc trưởng nheo mắt tùy ý nói: - Người tên Cảnh Ngôn từ đâu chui ra? Lá gan rất lớn, dám một mình chạy đến trạch viện Tống gia.Hồ tộc trưởng nói nhẹ nhàng nhưng ánh mắt nặng nề.Lưu tộc trưởng cười ung dung nói: - Ha ha, sợ là Tống Trung Sơn không bao giờ ngờ, vốn tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm là chuyện dễ như trở bàn tay lại chọc đến một võ giả Đạo Linh cảnh. Nếu Tống Trung Sơn sớm biết đội mạo hiểm Liệt Diễm có dính líu đến võ giả Đạo Linh cảnh e rằng sẽ không làm quyết định như vậy.Nhìn Tống gia gặp rắc rối, đối với người như Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng rất vui được thấy. Tống gia bị suy yếu thực lực có ích rất lớn cho gia tộc của họ. Hết chương 429.



Bạn cần đăng nhập để bình luận