Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 500. Tỏ Ra Yếu Thế



Chương 500. Tỏ Ra Yếu Thế



Mộ Liên Thiên cũng khuyên:- Đúng rồi, Cảnh Ngôn đừng lỗ mãng. Văn gia có Bất Tử Thánh Lệnh của Thánh Chủ nên Quận Vương đại nhân không thể xuống tay, ta là tổng quản Quận Vương phủ cũng không thể giúp ngươi. Tạm gác chuyện này lại, chúng ta bàn bạc kỹ hơn.Cảnh Ngôn cười nói với hai người: - Quận Vương đại nhân, tổng quản đại nhân, ta biết các người có ý tốt nhưng hôm nay ta đến thì sẽ không dễ dàng trở lại. Văn gia có là đầm rồng hang hổ thì Cảnh Ngôn này quyết xông vào một lần. Hai vị yên tâm, dù ta không diệt được Văn gia nhưng Văn gia cũng khó giết ta.Chu Thượng Vân còn muốn khuyên nữa:- Cảnh Ngôn . . . Nhưng Chu Thượng Vân chưa nói ra Cảnh Ngôn đã bay đi.Cảnh Ngôn cầm Thiên Hỏa kiếm lao thẳng vào Văn Lam lơ lửng trên trời:- Lão thất phu Văn Lam, hôm nay là ngày chết của ngươi!Vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh còn chết trong tay Cảnh Ngôn, Văn Lam tuy là tộc trưởng Văn gia nhưng không thể nào mạnh hơn Ân Tiên Sinh được. Hôm nay dù không diệt được Văn gia cũng phải giết Văn Lam.Cảnh Ngôn không định ngay từ đầu đã dốc hết sức, hắn khống chế số lượng nguyên khí điều động ra vụ tuyền khoảng sáu mươi phần trăm.Quận Vương không thể đối phó Văn gia, Cảnh Ngôn muốn giết Văn Lam nếu đấu cứng ngay mặt thì khó. Trong Văn gia có nhiều cường giả, nghe Quận Vương nói bên trong có lẽ tồn tại ba võ giả Đạo Sư cảnh.Muốn giết Văn Lam phải dùng chút kế sách.Văn Lam thấy Cảnh Ngôn húc thẳng vào mình, sắc mặt trầm xuống, mắt lóe tia sáng lạnh quát to: - Ta chờ xem nhãi ranh nhà ngươi có bao nhiêu năng lực!Ngoài miệng Văn Lam không coi Cảnh Ngôn ra gì, nhưng trong bụng hết sức cẩn thận. Văn Lam đã nghe lục trưởng lão nói Cảnh Ngôn một chiêu giết phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Hứa Đông Đạo Linh cảnh đỉnh, thực lực đó tuyệt đối không thể khinh thường.Hơn nữa Văn Lam không tin Ân Tiên Sinh chết vào tay Cảnh Ngôn nhưng đây cũng là điểm đáng ngờ. Nên khi đối mặt Cảnh Ngôn, Văn Lam thận trọng nhiều.Trong trạch viện Văn gia bay ra các luồng sáng.- Tiểu tử muốn chết!- Tiểu tạp chủng dám công kích tộc trưởng Văn gia ta, chịu chết đi!- Chết cho lão phu!Trong Văn gia không thiếu cường giả Đạo Linh cảnh, khoảnh khắc mấy chục luồng sáng bao vây Cảnh Ngôn, toàn là võ giả Đạo Linh cảnh.Nếu một hay ba năm võ giả Đạo Linh cảnh lên thì Cảnh Ngôn không e ngại, nhưng mười mấy võ giả Đạo Linh cảnh liên hợp lực công kích không thể khinh thường.Cảnh Ngôn nghiêm túc hơn, tính lấy Đại Nhật Vẫn Thạch Trận ra. Đại Nhật Vẫn Thạch Trận bài bố trên trận bàn uy năng yếu hơn Đại Nhật Vẫn Thạch Trận bình thường nhiều, nhưng trong thời gian ngắn không khó đối phó mấy chục võ giả Đạo Linh cảnh. Nên biết Thất Sát Tỏa Hồn Trận cỡ nhỏ có thể làm võ giả Đạo Sư cảnh bình thường nuốt hận.Đại Nhật Vẫn Thạch Trận là sát trận công kích quần thể, có thể cùng lúc tấn công nhiều mục tiêu. Võ giả Đạo Linh cảnh thực lực yếu kém e rằng không chịu nổi Đại Nhật Vẫn Thạch Trận công kích.Chưởng viện Đạo Nhất học viện Văn Quảng đứng sau lưng Chu Thượng Vân vèo một cái lao ra, hét to: - Cảnh Ngôn, ta đến giúp ngươi!Văn Quảng liên tục vỗ chưởng hai tay lao vào mười mấy cường giả Đạo Linh cảnh Văn gia.Nhưng dù thực lực Văn Quảng mạnh mẽ muốn giết mười mấy võ giả Đạo Linh cảnh trong thời gian ngắn cũng khó, trong số đó không thiếu cường giả Đạo Linh cảnh đỉnh.Văn Lam thấy Văn Quảng ra mặt thì ánh mắt thay đổi, tức giận quát: - Chưởng viện Văn Quảng, ngươi thật sự muốn thành tử địch với Văn gia ta?Văn Quảng vừa trả lời Văn Lam vừa không ngừng động tác tay:- Tộc trưởng Văn Lam, Cảnh Ngôn là đệ tử của Đạo Nhất học viện ta, ngươi thuê sát thủ Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn nên biết Văn gia đã kết thù kết oán với Đạo Nhất học viện.Mấy chục cường giả Đạo Linh cảnh Văn gia đối mặt công kích của võ giả Đạo Sư cảnh Văn Quảng thì không dám khinh thường, dốc hết sức cùng nhau ứng đối.Văn Lam lại chuyển sang chú ý Cảnh Ngôn:- Tiểu tạp chủng, chịu chết đi!Một luồng sáng lam bắn ra trước mặt Văn Lam, đó là thanh trường kiếm màu lam.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm trường kiếm màu lam trong tay Văn Lam, mắt lóe tia nóng bỏng:- Lại một món đạo khí!Hơi thở đạo khí khác với pháp khí, Văn Lam vừa lấy ra đạo khí liền có uy năng kinh người khuếch tán.- Thánh Quang kiếm pháp!- Hư Viêm!Thiên Hỏa kiếm trong tay Cảnh Ngôn tăng vọt kiếm quang vắt qua không trung quét hướng Văn Lam.Khí thế Văn Lam trầm xuống, nguyên khí toàn thân tăng vọt, kiếm quang lam trướng lớn chớp mắt nhuộm bầu trời thành màu lam nhạt:- Hừ! Tài mọn cũng dám lộ ra trước mặt ta!Ầm ầm ầm ầm ầm! Hai người va chạm, ánh sáng rực rỡ, uy năng không gì sánh bằng.Trong va chạm Cảnh Ngôn bay ra, hộc búng máu, mặt trắng bệch.Một kiếm đánh bay Cảnh Ngôn làm Văn Lam yên lòng:- Ha ha ha! Có chút thực lực cũng dám càn rỡ trước mặt ta, thứ không biết sống chết!Mới rồi Văn Lam còn tưởng thực lực của Cảnh Ngôn không thua gì mình, gã sinh lòng kiêng dè. Không ngờ sau đợt giao đấu Cảnh Ngôn bị đánh bay, đã bị thương.Ngẫm lại vừa rồi mình cẩn thận kiêng dè, Văn Lam thấy tức giận. Không đợi Cảnh Ngôn bay về Văn Lam đã đạp không trung đến gần hắn, muốn giết hắn.Mộ Liên Thiên trợn to mắt sốt ruột rống to: - Cảnh Ngôn!Mộ Liên Thiên nhích người định xông lên ngăn lại tộc trưởng Văn gia Văn Lam.Chu Thượng Vân ngăn cản Mộ Liên Thiên:- Liên Thiên, đừng hành động thiếu suy nghĩ!Chu Thượng Vân cũng rất sốt ruột, muốn xông lên giúp Cảnh Ngôn. Nhưng nếu Chu Thượng Vân làm vậy, chờ đợi gã là tai họa ngập đầu đổ xuống Quận Vương phủ. Mộ Liên Thiên là tổng quản Quận Vương phủ, cũng có thân phận người nhà nước, không thể để gã xông lên giúp Cảnh Ngôn đối phó Văn Lam.Mộ Liên Thiên biết ý Chu Thượng Vân, nhưng bảo gã trơ mắt nhìn Cảnh Ngôn bị giết thì gã không làm được:- Nhưng mà . . . Hội trưởng Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến đứng ra:- Mộ tổng quản, để cho ta.Dứt lời hội trưởng Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến đã xông lên cản đường Văn Lam.Thấy hội trưởng Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến ra tay Mộ Liên Thiên thở phào nhẹ nhõm, căng thẳng nhìn chiến trường.Chợt một luồng sáng cực nhanh từ sâu trong trạch viện Văn gia bắn ra.- Ha ha ha! Văn gia ta lâu rồi không náo nhiệt như vậy, lão phu cũng đến góp vui đi.Chưa dứt lời bóng người đã đến chiến trường, người này mặc trường bào màu xám, hơi lọm khọm nhưng khí thế cực kỳ bàng bạc.Đám cường giả Văn gia thấy bóng người này xuất hiện, cung kính chào:- Thái thượng trưởng lão! Hết chương 500.



Bạn cần đăng nhập để bình luận