Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 886. Trước Hạ Một Phần



Chương 886. Trước Hạ Một Phần



Kéo ra trận thế, hai bên phái nhân tuyển ra trận đầu.Qua rút thăm đơn giản, Ngọc Thư Môn phái người thứ nhất lên sân, điều này hơi có lợi cho Sở gia.Người Ngọc Thư Môn đầu tiên đi ra giữa quảng trường là một võ giả nam trẻ mặc trường bào vàng sậm. Thanh niên đứng trong sân, nhìn hướng đoàn người Sở gia.Sở Tiên Liệt và mấy vị thống lĩnh Sở gia chụm đầu lại bàn bạc.Võ giả trẻ đầu tiên của Ngọc Thư Môn ra sân, đám người Sở Tiên Liệt hơi biết về người này, thanh niên là một võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh cực kỳ hung hãn.Sở Tiên Liệt nói với Sở Thanh Dao:- Sở Thanh Dao, ngươi đi đi!Sở Tiên Liệt và mấy vị phó thống lĩnh quyết định Sở Thanh Dao ra sân đầu tiên. Sở Thanh Dao rất mạnh, cố gắng thắng ván đầu, nếu thua một ván thì hai trận tiếp theo rất bị động. Sở Thanh Dao xuất chiến bảo đảm hơn Hoàng Nhất Sơn.Thực lực của Hoàng Nhất Sơn cũng rất mạnh nhưng hơi yếu hơn Sở Thanh Dao. Hoàng Nhất Sơn và Sở Thanh Dao đánh nhau, thắng thua đại khái ba bảy, hai người không dám nói mình thắng chắc nhưng xác suất thắng của Sở Thanh Dao lớn hơn chút.Sở Thanh Dao đương nhiên không từ chối, lên tiếng: - Rõ!Sở Thanh Dao dứt khoát đi ra ngoài, bước nhanh đến lôi đài, đứng trước mặt võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm phe Ngọc Thư Môn.Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm lưu mạnh nhìn Sở Thanh Dao, lắc đầu nói: - Chậc chậc, người Sở gia thứ nhất lên sân không ngờ là nữ. Ài, đánh bại nữ nhân không hay gì.Sở Thanh Dao mỉm cười nói: - Đánh bại nữ nhân không hay gì nhưng bị nữ nhân đánh bại thì rất hay ho.Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm nét mặt sa sầm nói: - Sở Thanh Dao, ta biết nàng. Hừ, nàng nghĩ bằng vào nàng có thể đánh bại ta?Sở Thanh Dao lấy ra vũ khí:- Có thể đánh bại ngươi được không phải thử mới biết!Lộc Sâm phất tay lớn tiếng nói:- Tỷ thí ván đầu tiên bắt đầu!Lộc Sâm dứt lời Sở Thanh Dao, thanh niên áo vàng lao vào nhau ngay.Hai người đều là võ giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh tư thâm, thực lực cách biệt không lớn, muốn phân ra thắng thua trong thời gian ngắn rất khó.Trong khi Sở Thanh Dao đánh nhau, đám người Sở Tiên Liệt khó tránh khỏi sinh ra cảm xúc căng thẳng.Văn đấu hôm nay liên quan đến quyền khai thác khoáng sản mới, Sở Thanh Dao mà thua thì Sở gia không có hy vọng gì nữa. Đám người Sở Tiên Liệt biết rõ người thứ nhất phe Ngọc Thư Môn lên sân chắc chắn không mạnh nhất trong ba nhân tuyển.Đám người Sở Tiên Liệt hò hét trong lòng:- Sở Thanh Dao, nhất định phải thắng!Cảnh Ngôn nhìn chăm chú hai người đánh nhau trong sân, lên tiếng: - Hai người này thực lực cách biệt rất nhỏ, võ học và vũ khí uy năng gần sát nhau.Phương Nhược Vũ nhìn Cảnh Ngôn, hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi cảm thấy cuối cùng ai thắng?Cảnh Ngôn nói: - Xem tình hình trước mắt cơ hội của Sở Thanh Dao lớn hơn chút. Thanh niên kia chiến đấu hơi sơ sẩy, dường như cố ý biểu hiện năng lực trong khi đánh. Ví dụ hắn thi triển võ học đôi khi nên thu về một chút để tiết kiệm nguyên khí, nhưng hắn không làm như vậy.Mắt Phương Nhược Vũ sáng rực nói: - Tức là đối phương tiêu hao nguyên khí sẽ nhiều hơn Sở Thanh Dao?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy, chờ xem đi, nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn phỏng chừng Sở Thanh Dao có thể đánh bại người này.Hai người trong sân đánh nhau túi bụi, tiêu hao nguyên khí cực nhanh. Đánh nhau chưa đến nửa canh giờ quả nhiên như Cảnh Ngôn nói, nguyên khí của võ giả trẻ Ngọc Thư Môn bị hụt hơi, dần có vẻ đuối sức.Nhưng gã không cam lòng bị thua, sau một đợt va chạm gã lấy ra linh khí đặc biệt muốn cứu lại xu hướng suy tàn, thậm chí trực tiếp đánh bại Sở Thanh Dao.Nhưng Sở Thanh Dao cũng là thành viên thế lực nhị phẩm, trong tay nàng làm sao không có thủ đoạn giấu đáy hòm?Võ giả trẻ phe địch sử dụng linh khí đặc biệt, Sở Thanh Dao dứt khoát đánh trả.Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm cuối cùng không địch nổi Sở Thanh Dao, gã gầm rống bị nàng bắt lấy cơ hội đánh ra khỏi lôi đài.Bị đánh ra lôi đài tức là đấu thua, dù có thể chiến đấu tiếp nhưng kết quả đã định.Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm không cam lòng rít gào:- Chết tiệt!Gã muốn leo lên lôi đài.Sở Thanh Dao cười nhạt nhìn đối phương:- Ngươi đã thua, nếu muốn đánh với ta nữa thì ta vui lòng theo, nhưng không thể đánh trên lôi đài.Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm nghiến răng nhìn Sở Thanh Dao:- Ngươi . . .!Tuy Sở Thanh Dao nổi tiếng như cồn, là nhân vật số một lừng lẫy trong chỗ tụ tập Lưu Sa Thần Vực, nhưng bị một nữ nhân đánh bại khiến võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm thấy rất mất mặt.Bạch An Thư của Ngọc Thư Môn khẽ quát:- Được rồi, trở về đi!Võ giả trẻ mặc trường bào vàng sậm nghe thống lĩnh kêu đành ngoan ngoãn hậm hực trở lại đoàn người chiến doanh Ngọc Thư Môn.Sở Thanh Dao xuống lôi đài trở về chỗ.Lộc Sâm nhìn Sở Thanh Dao, nói nhỏ:- Sở Thanh Dao đúng là danh bất hư truyền, chỉ kém một bước có thể thăng cấp Thánh Đạo cảnh.Bạch An Thư gật đầu hùa theo:- Thống lĩnh đại nhân nói rất đúng.Lộc Sâm nhìn hướng Sở Tiên Liệt, cười nói: - Trận tỷ thí thứ nhất Sở gia thắng, chúc mừng Sở thống lĩnh.Sở Tiên Liệt cười nói: - Đa tạ Lộc thống lĩnh, hài tử Sở Thanh Dao đúng là khá. Đương nhiên nàng thắng cũng nhờ vào may mắn, Bạch thống lĩnh phái ra nhân tuyển tu vi không tệ, chẳng qua kém hơn Thanh Dao một chút.Sở Thanh Dao thắng trận đầu làm Sở Tiên Liệt vui vẻ, hai trận tiếp theo chỉ cần thắng một trận là Sở gia sẽ được quyền khai thác khoáng sản mới.Bạch An Thư âm trầm lạnh lùng lườm Sở Tiên Liệt:- Sở Tiên Liệt đừng đắc ý quá sớm. Theo ta được biết Sở Thanh Dao là lá bài mạnh nhất trong ba lá bài của ngươi đi? Trận thứ nhất đã phái Sở Thanh Dao ra, ta chờ xem hai trận tiếp theo ngươi ứng đối thế nào.Lộc Sâm mở miệng nói: - Sở thống lĩnh hãy phái nhân tuyển Sở gia cho trận so tỷ thí thứ hai.Sở Tiên Liệt nhìn Hoàng Nhất Sơn lại ngó Cảnh Ngôn, lúc này lão chưa quyết định nên để Hoàng Nhất Sơn hay thuộc hạ của hắn ra sân trận thứ hai.Cảnh Ngôn nhìn ánh mắt của Sở Tiên Liệt là biết lão nghĩ gì, cười nói: - Thống lĩnh, để Hoàng Nhất Sơn làm người thứ hai đi, người của ta ra trận cuối.Sở Tiên Liệt gật đầu nói với Hoàng Nhất Sơn luôn lặng im: - Ừm, Nhất Sơn, ngươi đi đi! Hết chương 886.



Bạn cần đăng nhập để bình luận