Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 502. Chém Chết Văn Lam



Chương 502. Chém Chết Văn Lam



Không có thời gian nghĩ nhiều, cánh tay Văn Lam vung lên, trường kiếm màu lam trong tay đánh tới Cảnh Ngôn, để lại một vệt rạn màu đen ghê người trong không gian nơi nó đi qua.Trên thực tế, lúc này không những Văn Lam không quá rõ tình huống, ngay cả những người vây xem cũng không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì.Kiếm thứ ba của Văn Lam hiển nhiên không tạo ra tổn thương thực chất nào cho Cảnh Ngôn. Nhưng tại sao Cảnh Ngôn lại muốn vọt tới gần Văn Lam?Vũ khí của Cảnh Ngôn đều bị hắn quăng ra ngoài, chẳng lẽ Cảnh Ngôn muốn tiếp cận Văn Lam rồi dùng tay không đánh nhau với Văn Lam?Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.Ngay tại lúc đầu óc tất cả mọi người đều lơ mơ không quá rõ dụng ý Cảnh Ngôn thì trong tay Cảnh Ngôn đột nhiên xuất hiện một đoản kiếm màu đen. Sát ý quanh quẩn trên thanh kiếm, pháp văn trải rộng.- Thánh Quang Kiếm Pháp!- Hư Viêm!- Thiểm Linh!- Kiếm ý!Tại thời khắc đó, Cảnh Ngôn gần như đem tất cả thủ đoạn mình có thi triển ra.Không có cách, Cảnh Ngôn muốn giết Văn Lam thì nhất định phải nhanh. Ban nãy Cảnh Ngôn cố ý yếu thế cũng chỉ vì một chiêu đột ngột lúc này.Tuy tu vi Văn Lam hơi yếu hơn vương bài Ám Dạ, Ân Tiên Sinh một chút nhưng dù sao Văn Lam cũng là võ giả Đạo Sư cảnh.Hơn nữa Văn Lam là tộc trưởng Văn gia, con bài chưa lật trong tay gã chỉ sợ không ít. Nếu Cảnh Ngôn vừa đối mặt liền chơi cường công thì một khi Văn Lam bị vây vào thế hạ phong kia chắc chắn sẽ xuất hiện rất nhiều biến cố. Cho tới bây giờ, cường giả Đạo Sư cảnh của Văn gia chỉ mới xuất hiện hai người. Hẳn còn có một võ giả Đạo Sư cảnh đang ẩn nấp chưa xuất hiện. Cho nên nếu muốn giết Văn Lam, sách lược của Cảnh Ngôn đang dùng là hợp lí nhất.Khi Cảnh Ngôn thúc giục nguyên khí tới mức tận cùng, ra hết thủ đoạn thì sắc mặt Văn Lam lập tức thay đổi.Văn Lam cảm giác mình không thể ngăn được đòn tấn công này của Cảnh Ngôn. Hơn nữa Cảnh Ngôn không chỉ có tốc độ thân pháp nhanh, tốc độ công kích cũng nhanh hơn ban nãy rất nhiều. Văn Lam dù có muốn lui về sau tránh đi một phần kiếm quang cũng không được.- Không!- Đáng chết!- Tiểu tạp chủng, ngươi dám ám toán ta!Nếu lúc này Văn Lam còn nhìn không ra ban nãy Cảnh Ngôn cố ý yếu thế thì Văn Lam cũng quá ngu xuẩn.Nhưng cũng chính vì nhìn ra điểm này nên Văn Lam mới tức điên lên. Nơi Văn Lam gã và Cảnh Ngôn chém giết lẫn nhau đã rời xa đình viện Văn gia. Cho dù cường giả Văn Lam có muốn tới cứu viện cũng đã không kịp.Khóe miệng Cảnh Ngôn xuất hiện một nụ cười lạnh:- Lão thất phu, đi chết đi!- Phập!- Phốc phốc!Văn Lam cố gắng ngăn cản. Nhưng chỉ chống đỡ chưa được một chớp mắt đã bị kiếm quang màu đen của Cảnh Ngôn đánh bại.Quầng sáng màu đen liền đâm xuyên qua cơ thể Văn Lam!Cảnh Ngôn dốc hết toàn lực, ngay cả Ân Tiên Sinh đều không ngăn được huống gì là Văn Lam tu vi mới chỉ Đạo Sư cảnh sơ kỳ?Huống hồ đoản kiếm màu đen trong tay Cảnh Ngôn cũng chính là đạo khí. Uy thế của nó đáng sợ hơn Thiên Hỏa Kiếm nhiều lắm.Nếu Văn Lam có thể ngăn được đó mới là việc lạ.Bởi vì Văn Lam không hề chuẩn bị chút nào nên gã ngay cả thời gian sử dụng thủ đoạn bảo mệnh cũng không có!Trên phía chân trời, cơ thể Văn Lam run mạnh rồi sau đó ngã nhào xuống dưới!Mọi người thấy một màn như vậy đều ngây ra. Cảnh đang diễn ra trước mặt hiển nhiên không ai ngờ tới được. Ngoại trừ Cảnh Ngôn, ngay cả Mộ Liên Thiên, người tương đối hiểu biết Cảnh Ngôn đều không thể ngờ được chuyện này.Chu Thượng Vân khẽ nói:- Văn Lam bị Cảnh Ngôn giết?Mộ Liên Thiên gật đầu nói:- Văn Lam dường như chết thật rồi.Ban nãy nội tâm Mộ Liên Thiên còn nóng như lửa đốt, lo âu vô cùng, chỉ sợ Cảnh Ngôn bị Văn Lam giết chết. Không ngờ tình huống lại đột nhiên thay đổi, chết cũng là tộc trưởng Văn gia, Văn Lam.Ánh mắc tộc trưởng Lục gia cũng dại ra:- Làm sao có thể? Thực lực Cảnh Ngôn...Tộc trưởng Viên gia hoảng sợ nói:- Tiểu tử này thật sự có thực lực chém giết võ giả Đạo Sư cảnh? Vậy vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh kia cũng thật bị Cảnh Ngôn giết?Tộc trưởng Thái gia cũng biến sắc nói:- Thật là đáng sợ! Vừa rồi thì ra Cảnh Ngôn cố ý tỏ ra yếu thế với Văn Lam để Văn Lam bớt cảnh giác. Tâm cơ thật đáng sợ!Trong những người này, sắc mặt khó xem nhất chính là chưởng viện Thần Phong Học Viện, Quan Nhạc. Quan Nhạc vừa kinh hãi cũng vừa thấy hơi may mắn. Khi trước trong Quận Vương phủ, sau khi Cảnh Ngôn giết chết phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Lưu Đông, Quan Nhạc từng nghi ngờ Cảnh Ngôn. Cảnh Ngôn khi ấy nói nếu Quan Nhạc gã không phục cũng có thể tới đánh một trận!May mắn Quan Nhạc gã không chấp nhận, nếu như đồng ý vậy kết quả cũng thật khó nói.Những võ giả vây xem xa xa thì lập tức sôi trào.Tuy họ tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình nhưng trong lúc nhất thời ai cũng thấy khó có thể tin.Tộc trưởng Văn gia, Văn Lam liền chết như thế?Tộc trưởng Văn gia, một trong tứ đại thế gia của Lam Khúc quận thành liền chết như thế?Hơn nữa còn bị một võ giả mới hai mươi tuổi giết chết?Trong lòng những võ giả nơi đây, Văn Lam tuyệt đối là cao cao tại thượng,muốn nhìn cũng nhìn không tới. Không ai có thể nghĩ tới cường giả như Văn Lam lại sẽ chết. Hơn nữa còn chết đột nhiên, gọn ghẽ đến thế!Đây chính là một cường giả Đạo Sư cảnh đó!Toàn bộ Lam Khúc quận cũng không có bao nhiêu cường giả Đạo Sư cảnh cả!- Tộc trưởng...Vô số người Văn gia sau khi ngây ra liền rống lên giận dữ.Cơ thể Văn Lam từ trên cao rơi xuống nhưng chưa chạm đất đã có người Văn gia điên cuồng xông tới, muốn đón lấy thi thể Văn Lam mang về.- Hừ!Ánh mắt Cảnh Ngôn đảo qua, cơ thể chợt lóe, nhanh chóng tới điểm rơi của Văn Lam trước.Cảnh Ngôn nhìn vô số người Văn gia đang vọt tới liền chém một kiếm qua. Nơi kiếm quang quét qua, không ai có thể ngăn cản. Chỉ một kiếm, võ giả Văn gia đã chết hơn trăm người.Cảnh Ngôn đột nhiên lột tu di giới chỉ trên tay Văn Lam xuống. Cảnh Ngôn tự nhiên không có bất cứ hứng thú gì với thi thể Văn Lam. Thứ Cảnh Ngôn hứng thú chính là giới chỉ trên tay tộc trưởng Văn gia, Văn Lam này.- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!Vẻ mặt đạm mạc của thái thượng trưởng lão Văn gia, Văn Nho đang giao chiến với hội trưởng Lâm Thanh liền trở nên dữ tợn, đôi mắt đỏ đậm nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm. Cơ thể lão run run, hiển nhiên đang phẫn nộ tới cực điểm.Văn Nho đương nhiên không ngờ được Văn Lam sẽ bị Cảnh Ngôn giết chết. Ban nãy khi Cảnh Ngôn giao thủ với Văn Lam đều bị vây ở thế hạ phong, nhìn qua căn bản không đỡ được mấy chiêu nên thái thượng trưởng lão Văn Nho cũng không hề để ý. Văn Nho cảm thấy Cảnh Ngôn sẽ nhanh chóng bị Văn Lam giết rớt!Nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của Văn Nho!Văn Nho vừa gầm lên liền muốn xông về phía Cảnh Ngôn!- Văn Nho trưởng lão, ngươi đang giao thủ với ta, chẳng lẽ là khinh thường ta sao?Lâm Thanh thấy Văn Nho muốn rời khỏi cuộc chiến liền quát lên. Tốc độ công kích của Lâm Thanh chợt tăng nhanh, cản Văn Nho lại.- Lâm Thanh, ngươi thực sự muốn không chết không ngừng với Văn gia ta sao?Thực lực Văn Nho tương đương với Lâm Thanh. Hai người quả thật không thể phân ra thắng bại trong thời gian ngắn. Nếu Lâm Thanh đánh hết sức, Văn Nho lão thật sự không thể thoát thân cho nên Văn Nho chỉ có thể lo lắng gào thét.Lâm Thanh cười, lắc đầu nói:- Văn Nho trưởng lão nói sai rồi. Chẳng lẽ ngươi quên ban nãy ngươi đã nói chúng ta là kẻ thù sao?- Rống!Lúc này lại xuất hiện một tiếng thét truyền ra từ trong đình viện Văn gia. Ngay sau đó, một thân ảnh màu bạc mang theo một quầng sáng bạc phóng lên cao. Hết chương 502.



Bạn cần đăng nhập để bình luận