Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 975. Manh Sơn Ngũ Hổ



Chương 975. Manh Sơn Ngũ Hổ



Công tác của thủ vệ Tiếp Dẫn Thần Điện rất khô khan, thần cung có quy định không cho phép bọn họ tu luyện trong Tiếp Dẫn Thần Điện. Chu kỳ công tác của thủ vệ Tiếp Dẫn Thần Điện là một trăm năm, giống chu kỳ thử thách tuyển chọn.Thủ vệ Tiếp Dẫn Thần Điện mỗi cách trăm năm sẽ thay phiên, nhóm người Trương Lực chờ sau đợt thử thách tuyển chọn Lạc Cửu Thần Cung lần này sẽ đổi ca, bọn họ sẽ rời khỏi Tiếp Dẫn Thần Điện trở về Lạc Cửu Thần Cung.Nhưng nói đến thì công tác trong Tiếp Dẫn Thần Điện tuy khô khan nhàm chán, trừ dân bản xứ đến từ thế giới hạ cấp ra mỗi ngày quanh đi quẩn lại khuôn mặt cũ, không thể tu luyện, thật là cô đơn. Nhưng họ vẫn muốn làm công tác này chỉ vì kiếm thưởng riêng tài nguyên.Công tác trong Tiếp Dẫn Thần Điện trăm năm vẫn có thể tích góp nhiều tài nguyên thần tinh, chờ hoàn thành công tác quay về thần cung là có thể dùng mớ tài nguyên thần tinh này tăng tu vi.Ba người tùy ý tán gẫu:- Tính thời gian đội trưởng cũng sắp trở lại, chờ đội trưởng về liền biết được thưởng bao nhiêu thần tinh.- Mong quá đi, dân bản xứ ưu tú như Cảnh Ngôn rất hiếm gặp, bình thường tiếp dẫn dân bản xứ về Lạc Cửu Thần Cung chúng ta mới được hai trăm thần tinh.- . . . Đột nhiên ba người đảo tròng mắt nhìn hướng cửa Tiếp Dẫn Thần Điện. Đội trưởng Trương Lực đã trở về, từ bên ngoài bước vào.Ba người đứng lên ngoác mồm cười đi lên đón:- Đội trưởng!Trương Lực mỉm cười nhìn ba người, hỏi: - Mấy ngày nay có võ giả dân bản xứ nào từ thế giới hạ cấp phi thăng lên không?Một người mở miệng nói: - Mấy hôm nay có bốn võ giả dân bản xứ lên, một người biểu hiện không tệ, hấp thu hỗn độn chi khí hơn một canh giờ. Nhưng bốn dân bản xứ đó đều không chọn Lạc Cửu Thần Cung chúng ta.Trương Lực tiếc nuối nói: - Hấp thu hỗn độn chi khí hơn một canh giờ, vậy thì khá thật, nếu tiếp dẫn về chắc sẽ được thưởng năm trăm đến một ngàn khối thần tinh. Nhưng mà . . . Mặt Trương Lực bay mất vẻ tiếc nuối:- Không sao cả, lần này tiếp dẫn được Cảnh Ngôn đạo hữu rất ghê gớm.Một người hưng phấn hỏi dồn:- Thưởng nhiều không đội trưởng?Trương Lực nhướng mày cố ý nhử:- Ừ, đúng là nhiều. Các ngươi đoán xem lần này huynh đệ chúng ta được thưởng bao nhiêu?- Hai ngàn? - Ba nghìn? - Chắc không phải là năm ngàn thần tinh nhất giai đi?Trương Lực lắc đầu nói: - Đoán tiếp đi, còn ít.- Không lẽ cao hơn năm ngàn thần tinh nhất giai? Cái này . . . - Hay đến bảy, tám ngàn thần tinh nhất giai hả đội trưởng?Mấy người này đoán nhiều lần nhưng không dám đoán con số một vạn thần tinh.Trương Lực bật cười nói: - Thôi thôi, các ngươi khỏi đoán nữa. Lần này chúng ta được thưởng hai vạn khối thần tinh nhất giai. Ta nói tình huống của Cảnh Ngôn đạo hữu cho trưởng lão Bao Đồng chỗ ghi danh, trưởng lão kêu ta đi Vạn Bảo Điện lĩnh hai vạn thần tinh.Ba người hút không khí, trợn to mắt nói: - Cái gì? - Ui!- Nhiều thần tinh quá, nếu có thể tiếp dẫn vài võ giả dân bản xứ giống Cảnh Ngôn đạo hữu thì chúng ta quá đỉnh!- Tiếp dẫn vài người? Đụng được một người đã là tạo hóa của chúng ta, thiên tài như Cảnh Ngôn nếu có nhiều thì thành không đáng tiền.Mấy người vì phần thưởng hai vạn thần tinh nhất giai mà hưng phấn.*** Trùng Điệp Phong, trong không gian ẩn khuất sau khe hở vách núi không tên.- Linh khí đậm, pháp tắc đan xen, tu luyện trong thế giới hạ cấp kém hơn nơi này quá nhiều.Cảnh Ngôn rất muốn sử dụng căn nguyên pháp tắc tu luyện, nhưng thứ đó ghê gớm, là một trong mười chí bảo của Thần giới, đại năng Thần giới còn thèm thuồng, hắn không dám mạo hiểm sử dụng, sơ sẩy một cái không chừng bị cướp mất.Trong khi cảm khái Cảnh Ngôn bỗng lắc đầu rầu rĩ, hắn không còn nhiều thần tinh.Lúc ở thế giới hạ cấp Cảnh Ngôn từng được mười vạn thần tinh trong Tử Vong Thần Điện, nhưng mấy chục năm qua hắn tiêu hao gần hết. Trong Hỗn Loạn Chi Địa có mạch khoáng thần tinh nhưng số lượng sản xuất không nhiều, Cảnh Ngôn không chiếm số mạch khoáng thần tinh ít ỏi làm của riêng. Cho dù Cảnh Ngôn nắm chặt toàn bộ mạch khoáng thần tinh thì lấy ra thần tinh không đủ cho hắn tu luyện.Sau khi bước vào đẳng cấp Hư Thần tốc độ tiêu hao thần tinh quá mau.Nên lúc Cảnh Ngôn từ thế giới hạ cấp phi thăng lên mang theo ít ỏi thần tinh.Cảnh Ngôn nhìn Mai Thanh tập trung tu luyện, dường như nàng tích lũy chút thần tinh, nhưng hắn không thể mặt dày xin xỏ thiếu nữ mới quen được.Cảnh Ngôn lại thở ra:- Ài, nghèo quá.Lúc này ngoài khe hở vách núi có năm người chạy nhanh đến gần. Năm người đều có tu vi Hư Thần nhất tinh, họ đi chung với nhau trông rất buồn cười, vì có người cao người lùn người mập người gầy, hình thể khác biệt rất lớn. Nếu đi một mình thì không thấy gì lạ, nhưng năm người tụ tập lại làm người ta thấy buồn cười.Hơn nữa năm người này mặt sưng phù như trên cổ đội đầu heo.Một người nhìn sau lưng, thở phào nói: - Đại ca, hình như tên kia không đuổi theo, chúng ta tạm nghỉ tại đây đi?Người dẫn đầu hùng hổ nói: - Khốn kiếp, tên đáng chết! Tốt nhất cầu nguyện đừng để lần sau lão tử trông thấy, nếu không lão tử sẽ ngắt đầu hắn xuống làm cầu đá!Một người hầm hừ nhếch miệng nói:- Đúng thế, Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta đã bao giờ chịu thiệt lớn vậy? Hừ, ở bên ngoài ai chẳng biết uy danh của Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta? Hừ, chúng ta đi đâu là gà bay chó sủa, chó gà không tha. Báo tên chúng ta là có thể hù chết người! Lần này đến Lạc Cửu Thần Cung toàn gặp đồ khốn quê mùa dốt nát. Tên vừa rồi nói cái gì? Dám bảo là chưa từng nghe tiếng của Manh Sơn Ngũ Hổ gã, còn dám đánh chúng ta!Một người thề thốt nói: - Lần này chúng ta đánh thua là do chưa chuẩn bị tốt, nếu lần sau chuẩn bị đầy đủ thì tuyệt đối làm thịt hắn!Một người đột nhiên hưng phấn nói: - Đại ca nhìn kìa! Xem ta phát hiện cái gì!Đại ca cất bước đi theo, gã nhìn kỹ khe hở vách núi sau đó quay người tát tên kia, quát mắng:- Lão Ngũ, bị đần à? Chỉ có một khe hở, kêu ta nhìn gì? La lớn gọi nhỏ làm lão tử tưởng phát hiện báu vật gì!Lão Ngũ cười nịnh nói: - Đại ca bớt giận, đại ca bớt giận! Đại ca không cảm thấy chỗ này có khe hở rất lạ sao? Có khi nào đằng sau có kho báu?Mắt Lão Đại sáng rực:- Kho báu? Hết chương 975.



Bạn cần đăng nhập để bình luận