Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 526. Đại Hội Bắt Đầu



Chương 526. Đại Hội Bắt Đầu



Thanh Như nói vậy Bạch Lan cũng hơi khó hiểu. Lão không rõ lời Thanh Như nói có ý gì nhưng hoàn cảnh bây giờ cũng không tiện hỏi rõ cho nên chỉ có thể cười gượng lai tiếng rồi nói sang chuyện khác.Ánh mắt Bạch Lan dừng trên người Cảnh Ngôn:- Thanh Như hội trưởng, thanh niên đứng bên cạnh ngươi có vẻ rất quen đấy.Một trị sự của Kim Tước Thương Hội híp mắt thuận miệng nói:- Hội trưởng, người này tên Cảnh Ngôn. Hai tháng trước hắn có tới thương hội chúng ta muốn làm đại biểu tham gia Đại Hội Luyện Đan. Bạch Lan làm bộ giật mình:- A, ta nhớ rồi, chẳng trách quen mắt thế. Không ngờ Cảnh Ngôn đan sư không có năng lực làm đại biểu bên thương hội chúng ta liền chạy tới Ưu Hải Thương Hội của Thanh Như hội trưởng ngươi.Thanh Như nhìn Bạch Lan, thầm nghĩ bây giờ ngươi cười vui vẻ nhưng sau Đại Hội Luyện Đan sợ rằng ngươi chắc cười không nổi nữa. Bạch Lan vừa cười vừa hỏi:- Thanh Như hội trưởng, ngươi trả thù lao cho vị đan sư tên Cảnh Ngôn đại biểu Ưu Hải Thương Hội này bao nhiêu?Ánh mắt Thanh Như lấp lóe nói:- Bạch Lan hội trưởng, ngươi hỏi chuyện này dường như không hợp quy củ. Ngươi chắc cũng biết chuyện này thuộc về bí mật thương hội. Nhưng ta và Bạch Lan hội trưởng quen như vậy, cũng không phải người ngoài. Nếu Bạch Lan hội trưởng muốn biết thì ta nói cũng không sao. Ưu Hải Thương Hội chúng ta mời Cảnh Ngôn đan sư làm đại biểu với thù lao hai ngàn vạn linh thạch.- A!Đám người Bạch Lan nghe Thanh Như nói vậy liền cứng lại, vẻ mặt khiếp sợ vô cùng.Bọn họ đương nhiên không ngờ tới Ưu Hải Thương Hội vì mời Cảnh Ngôn làm đại biểu sẽ trả cái giá hai ngàn vạn linh thạch. Lý do Bạch Lan hỏi thù lao Ưu Hải Thương Hội trả cho Cảnh Ngôn chỉ vì muốn thông qua chuyện đó nhục nhã Cảnh Ngôn thôi. Bạch Lan cũng không ngờ thù lao của Cảnh Ngôn lại cao như vậy, chuyện ấy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của lão.Nếu đám người Bạch Lan biết hai ngàn vạn linh thạch đó chỉ là con số thấp nhất, Cảnh Ngôn nếu có thể bước vào bảng Đan Vương Tân Tú thì Ưu Hải Thương Hội còn phải trả thêm hai ngàn vạn linh thạch nữa chắc bọn họ sẽ càng chấn động hơn.Lúc này, đan sư tên Vinh Kiệt kia cuối cùng cũng nhìn về phía Cảnh Ngôn.Trước đó Vinh Kiệt rất cao ngạo, quả thật không nhìn Cảnh Ngôn mấy lần. Nhưng hiện tại Vinh Kiệt nghe về thù lao của Cảnh Ngôn còn chẳng kém mình liền thầm buồn bực, cũng coi trọng Cảnh Ngôn một chút.Vinh Kiệt thấy Cảnh Ngôn rất lạ mặt, chắc không phải người Đan Quốc. Vinh Kiệt nghĩ Cảnh Ngôn chắc là đệ tử của đan đạo thế gia nào được Ưu Hải Thương Hội mời tới tham dự.- Bạch Lan hội trưởng, xin lỗi trước không tiếp được.Thanh Như xin lỗi Bạch Lan xong liền nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn đan sư, chúng ta qua bên kia đi, ta có mấy người quen muốn giới thiệu với ngươi.Cảnh Ngôn nghe vậy liền gật đầu.Đám người Cảnh Ngôn đi theo Thanh Như tới chỗ một đám người tụ tập cách đó không xa. Sau khi giới thiệu Cảnh Ngôn mới biết những người đó đều là thành viên của mấy đại thương hội Đan Quốc. Hội trưởng mấy thương hội kia cũng có mặt tại đây.Thanh Như chào bọn họ, bọn họ cũng khách khí đáp lời. Nhìn thoáng qua thì quan hệ mọi người vẫn rất hòa thuận.Một thành viên Kim Tước Thương Hội cau mày hỏi:- Hội trưởng, ngài nói Thanh Như có uống nhầm thuốc hay không? Sao Thanh Như lại trả cho Cảnh Ngôn hai ngàn vạn linh thạch được?- Quả thật có chút quái lạ!Bạch Lan trầm tư nói:- Thanh Như mặc dù là một nữ nhân nhưng lại rất khôn khéo. Hai ngàn vạn linh thạch cũng không phải số lượng nhỏ!Vinh Kiệt đan sư hỏi Bạch Lan:- Bạch Lan hội trưởng, Cảnh Ngôn này rốt cục là ai? Chắc không phải đan sư Đan Quốc chứ? Đan sư dưới trăm tuổi tương đối nổi tiếng ở Đan Quốc ta không thể nào không biết được.Bạch Lan đáp:- Vinh Kiệt đan sư không biết hắn cũng bình thường. Cảnh Ngôn tới từ Lam Khúc quận. Ngươi nhìn người đứng bên cạnh hắn chính là Quận Vương Lam Khúc quận, hình như tên là Chu Thượng Vân.Vinh Kiệt hơi sững sờ.- Lam Khúc quận?Vẻ mặt Vinh Kiệt đầy ngờ vực:- Lam Khúc quận ta có biết, nhưng dường như đó chỉ là một quận thành nhỏ, chưa từng nghe nói nơi ấy có đan đạo thế gia nào mà?Bạch Lan nói:- Người này đương nhiên không phải thiên tài của đan đạo thế gia nào. Trong Kim Tước Thương Hội của ta có một đan sư đến từ Lam Khúc quận, tên Lý Hưng Lâu. Trước khi đến Đan Quốc, Lý Hưng Lâu chính là hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư của Lam Khúc quận. Lý Hưng Lâu cũng là đan sư lục giai. Theo lời hắn nói thì Cảnh Ngôn mấy năm trước cũng chỉ là đan sư tam giai mà thôi.Vinh Kiệt bắt đầu buồn bực:- Sao có thể vậy được? Vậy tại sao Thanh Như hội trưởng lại muốn trả thù lao cho Cảnh Ngôn là hai ngàn vạn linh thạch cơ chứ?Tiếp đó, Vinh Kiệt lại cười:- Ha ha, Thanh Như hội trưởng sẽ không bị lừa chứ? Nơi như Lam Khúc quận đó sao có thể xuất hiện đan sư xuất sắc được?Bạch Lan lắc đầu trả lời:- Tình huống cụ thể ta cũng không quá rõ! Vinh Kiệt đan sư, chúng ta đi qua chào hỏi hội trưởng mấy thương hội khác đi! Hội trưởng Long Tường Thương Hội, Lý Lâm cũng đang ở đấy!Long Tường Thương Hội chính là đại thương hội đứng đầu Đan Quốc. Quy mô Kim Tước Thương Hội không thua Đông Nhật Thương Hội xếp thứ hai bao nhiêu nhưng nếu so với Long Tường Thương Hội thì lại kém nhau mười vạn tám ngàn dặm.Quy mô Long Tường Thương Hội đại khái bằng Đông Nhật Thương Hội và Kim Tước Thương Hội cộng lại, đan sư bát giai trong Đông Nhật Thương Hội cũng có mấy người. Địa vị Đông Nhật Thương Hội ở Đan Quốc hầu như không thể nào lay động.Bản thân Lý Lâm hội trưởng cũng là một trong những đệ tử xuất sắc nhất của thành chủ Đan Linh Chi Thành, Hồ Đông Hạc. Trước đây rất lâu cũng đã là đan sư bát giai.Không bao lâu sau, quảng trường vốn lộn xộn liền lập tức trở nên an tĩnh. Từng ánh mắt đều dừng trên quảng trường phía cầu thang cao nhất.Cảnh Ngôn cũng nhìn theo.Trên chỗ quảng trường cao nhất xuất hiện một đám thân ảnh, ước chừng cỡ hơn trăm người. Sau khi bọn họ xuất hiện liền lục tục ngồi xuống. Ở vị trí bắt mắt nhất có hai người ngồi, một người là một lão giả lông mi trắng, một người khác là một nam nhân bộ dáng trung niên mặc trường bào màu xanh không biết nhiêu tuổi.Thanh Như khẽ nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn đan sư, người ngồi bên trái chính là thành chủ Đan Linh Chi Thành, Hồ Đông Hạc. Người ngồi bên phải chắc là đặc sứ Thánh thành phái tới, đại biểu Thánh Chủ đại nhân.Cảnh Ngôn nghe vậy khẽ gật đầu.Sự kiện trọng đại như Đại Hội Luyện Đan thì người Thánh thành tới cũng bình thường. Dù sao, trên toàn bộ đại lục, địa vị Đan Quốc cũng gần với Thánh thành. Hơn nữa Đại Hội Luyện Đan trăm năm tổ chức một lần cũng là tiêu điểm của toàn bộ đại lục.Ngay tại lúc Cảnh Ngôn đánh giá những người trên chỗ cao nhất quảng trường thì một lão giả mặc trường bào màu trắng đi tới ngay phía trước, ánh mắt nhìn lướt qua đám người đông nghìn nghịt bên dưới.- Đại Hội Luyện Đan hiện tại bắt đầu!Thanh âm lão giả truyền vào tai mọi người:- Sau đây tiến vào giai đoạn thứ nhất của Đại Hội Luyện Đan, mời các đan sư tham gia chuẩn bị sẵn sàng, nhận số báo danh của mình. Hết chương 526.



Bạn cần đăng nhập để bình luận