Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 575. Mở To Mắt Nói Dối



Chương 575. Mở To Mắt Nói Dối



Thủy Dương vừa nói vừa quan sát phản ứng của Lãnh Phong, gã công tác ở Bích Ngọc Lâu mấy chục năm, tiếp xúc với Lãnh Phong được vài chục năm, rất hiểu tính của lão. Ở trước mặt người khác Lãnh Phong biểu hiện hiền hòa, trông thân thiện nhưng người biết lão sẽ không nghĩ vậy.Lãnh Phong là thủ tịch đan sư của Bích Ngọc Lâu, tính cách rất bá đạo. Kẻ hung dữ sẽ không lộ ra vui giận, nhưng nếu ngươi thật sự đắc tội người đó thì hãy cẩn thận, người đó tùy thời trả thù ngươi.Thủy Dương thấy rõ trong mắt đan sư Lãnh Phong lóe tia sáng lạnh, gã thuận thế hỏi: - Đan sư Lãnh Phong thấy chúng ta có nên làm chút gì không? Nếu để thế này thì quầy hàng Bích Ngọc Lâu chắc chắn không buôn bán gì được!Nét mặt Lãnh Phong không thay đổi, thanh âm giống như ban đầu hỏi: - Chủ hàng là ai?Thủy Dương lắc đầu nói: - Người đó luôn đeo mặt nạ, chúng ta không điều tra ra thân phận của hắn, nhưng chắc không phải người của các thế lực lớn Đan Quốc.Lãnh Phong cười nói: - Đi xem thử. Chủ quản Thủy Dương hãy đi trước dẫn đường, nếu đan dược trên quầy hàng đó đúng là có rất nhiều, phẩm chất tốt thật thì người này không phải hạng người vô danh.Thủy Dương dẫn Lãnh Phong lại đến trước quầy hàng của Cảnh Ngôn.Lúc này võ giả tụ tập gần quầy hàng càng đông hơn, khác với trước là nhiều người mua đan dược hơn, trước kia đám người này chỉ xem chứ ít ai mua đan dược.Lãnh Phong nhìn quầy hàng bán đắt như tôm tươi thì mắt càng lạnh.Lãnh Phong gật gù nói: - Đúng là có nhiều đan dược, chủng loại rất đầy đủ.Thủy Dương nhỏ giọng nói: - Đan sư Lãnh Phong, mới rồi ta nhờ đan sư giám định đan dược là mua từ quầy hàng này. Rất có thể người này toàn bán đan dược thật.Lãnh Phong lại gật đầu nói: - Ừm, để ta nói chuyện với hắn một bữa.Lãnh Phong chen tới trước quầy hàng:- Vị huynh đệ này tại sao đeo mặt nạ?Thủy Dương thì lo dẩy võ giả xung quanh ra chút.Nhiều người biết mặt chủ quản Bích Ngọc Lâu Thủy Dương, nên hơi giận cách làm của gã nhưng không dám nói gì.Bích Ngọc Lâu là đan lâu số một Đan Quốc, bình thường rất mạnh mẽ.Đan dược có thể nói là thị trường của bên bán, đặc biệt một số đan dược quý giá muốn mua cũng khó khăn, đắc tội Bích Ngọc Lâu không phải chuyện tốt.Cảnh Ngôn nhìn Lãnh Phong, nghe câu hỏi, hắn nhếch mép dưới lớp mặt nạ. Cảnh Ngôn đã gặp qua Thủy Dương, giờ thấy gã đi theo bên cạnh Lãnh Phong liền đoán lão nhân này là cao tầng của Bích Ngọc Lâu.Cảnh Ngôn trả lời:- Mặt mũi hơi xấu, sợ làm người ta hãi nên đeo mặt nạ.Con ngươi Lãnh Phong co rút, tự giới thiệu: - Ha ha, vị huynh đệ này tếu thật. Huynh đệ, ta là Lãnh Phong, thủ tịch đan sư Bích Ngọc Lâu.Lãnh Phong giới thiệu mình với Cảnh Ngôn, người xung quanh cũng nghe thấy.- Cái gì? - Lão là đan sư Lãnh Phong?- Nghe nói là đan sư bát giai năng lực rất mạnh!Lãnh Phong tuy là thủ tịch đan sư Bích Ngọc Lâu nhưng không thường lộ mặt, ít người thấy lão. Võ giả bình thường càng khó trông thấy.Thân phận của Lãnh Phong làm nhiều người ở đây kinh kêu, dù trong Đan Quốc cũng hiếm thấy đan sư bát giai, mỗi người đều cao cao tại thượng.Cảnh Ngôn không quá quan tâm:- Đan sư Lãnh Phong khỏe.Cảnh Ngôn đã giải mở Càn Khôn Đan Đạo cao cấp thiên, luyện chế ra đan dược thất giai, chờ kiếm đủ tài liệu linh thảo là hắn sẽ bắt tay vào làm. Ở trong mắt Cảnh Ngôn thì đan sư thất giai, bát giai như nhau, hắn không có gì cần nhờ nên chẳng cần khúm núm cung duy đối phương.Lãnh Phong chỉ đan dược trên quầy hàng, hỏi: - Không cần khách khí. Vị huynh đệ này có đan dược nhiều chủng loại quá, ta muốn mua, có thể cho ta xem trước không?Cảnh Ngôn nói: - Đương nhiên có thể!Lãnh Phong lập tức cầm lấy vài bình ngọc giám định.Cảnh Ngôn chú ý thấy Lãnh Phong cầm bình ngọc đều là đan dược hiếm thấy, một viên giá trị hàng trăm vạn linh thạch.Động tác của Lãnh Phong rất chậm, rất cẩn thận. Trong tay Lãnh Phong đang cầm đan dược lục giai tên Vạn Vật Đan. Loại này trên Thiên Nguyên đại lục chỉ có mặt trong đấu giá, một viên Vạn Vật Đan phẩm chất nhất đẳng giá ba trăm vạn linh thạch.Quầy hàng của Cảnh Ngôn có ít nhất trên mười viên Vạn Vật Đan, đó chỉ là số lượng được bày ra, không ai biết trong tu di giới chỉ của hắn còn nhiều hơn nữa.Lãnh Phong cảm thấy cổ họng khô khốc, dù lão là thủ tịch đan sư của Bích Ngọc Lâu cũng khó thể một hơi thấy nhiều Vạn Vật Đan như vậy. Bản thân Lãnh Phong không biết luyện chế Vạn Vật Đan.Động tác của Lãnh Phong rất chậm, nhìn như còn đang giám định đan dược thật giả, nhưng thật ra lão đã nhìn rõ Vạn Vật Đan trong tay lão là thật, là đan tốt phẩm chất nhất đẳng, tinh khiết hơn Vạn Vật Đan phẩm chất nhất đẳng trước kia lão trông thấy.Đầu óc Lãnh Phong xoay chuyển, nếu có thể bá chiếm những đan dược này sẽ là số tài sản kếch xù khiến người tim đập nhanh.Trong khi Lãnh Phong giám định không ai mua đan dược, mọi người chờ kết quả lão giám định. Trong mắt đám võ giả thì Lãnh Phong là nhân viên chuyên nghiệp, nếu đan sư Lãnh Phong nói đó là đồ thật thì họ không cần đắn đo nhiều, chắc chắn sẽ bỏ hết linh thạch ra mua.Quầy hàng này bán đan dược khá rẻ, bọn họ mua nhiều đan dược dù tạm thời không cần dùng có thể giữ lại chờ có cơ hội qua tay bán cho người cần, kiếm giá chênh lệch.Cảnh Ngôn nhìn Lãnh Phong, không nóng nảy, chờ phản ứng của đối phương.Lãnh Phong bỗng chỉ vào Cảnh Ngôn, tức giận quát to: - Ngươi thật to gan, dám bán đan giả trong Đan Quốc!Cảnh Ngôn nheo mắt.Đan dược thật hay giả đương nhiên Cảnh Ngôn biết rõ, Lãnh Phong nói mấy lời này rõ ràng là mở to mắt nói dối. Cảnh Ngôn không tin Lãnh Phong là đan sư bát giai mà không giám định ra Vạn Vật Đan thật hay giả, hiển nhiên đối phương không có ý tốt.Cảnh Ngôn lạnh lùng nói: - Đan sư Lãnh Phong không nên nói lung tung.Lãnh Phong cười khẩy, khinh thường nói: - Nói lung tung? Ta là thủ tịch đan sư của Bích Ngọc Lâu, đan sư bát giai mà sẽ nói lung tung? Trong tay ta cầm Vạn Vật Đan, tuy Vạn Vật Đan hiếm hoi nhưng chỉ là đan dược lục giai, lẽ nào ta không giám định ra đan dược lục giai là thật hay giả? Hết chương 575.



Bạn cần đăng nhập để bình luận