Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 871. Phi Vũ Thành Sở Gia



Chương 871. Phi Vũ Thành Sở Gia



Chung tiên sinh và Phương gia thật lâu trước kia từng có xích mích, nên y nhìn người Phương gia rất là gai mắt. Cộng thêm Chung tiên sinh luôn xem trọng tiềm lực của Cảnh Ngôn, nên y hỏi ý hắn cũng có chút vì lòng ích kỷ riêng.Chung tiên sinh không sợ bị Phương gia trả thù, khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên là địa bàn của y. Nếu Phương gia không tiếc mọi thứ đổ ra vây công Chợ Thâm Uyên thì Chung tiên sinh có thể cầu cứu Người Thủ Hộ Thần Long.Nghe Chung tiên sinh nói vậy Phương Kỳ Lạc, lão tông chủ Thanh Tuyền tông lộ vẻ mặt tức giận không cam lòng.Cảnh Ngôn cười chắp tay hướng Chung tiên sinh:- Đa tạ Chung tiên sinh!Cảnh Ngôn bổ sung thêm:- Nhưng đối phó hai con cá nhỏ này không cần Chung tiên sinh ra tay.Cảnh Ngôn vừa nói vừa nhìn hướng Phương Kỳ Lạc, lão tông chủ Thanh Tuyền tông.Nếu là hơn hai mươi năm trước lần thứ hai vào Tử Vong Thâm Uyên thì Cảnh Ngôn không chắc chống lại hai cường giả Thánh Đạo tam cảnh liên hợp vây giết, lúc ấy hắn không có một món thánh khí công kích bình thường thuận tay. Giờ Cảnh Ngôn giết hai người này chỉ một cái búng tay.Chung tiên sinh cau mày nhìn Cảnh Ngôn, không hiểu ý hắn. Cảnh Ngôn thật sự có tự tin đối phó hai Thánh Đạo tam cảnh? Lão tông chủ Thanh Tuyền tông hoặc Phương Kỳ Lạc đều là Thánh Đạo tam cảnh tư thâm, võ giả Thánh Đạo tam cảnh mới thăng cấp bình thường không thể so sánh. Hai người vốn có thực lực mạnh cộng thêm nhiều thủ đoạn, Cảnh Ngôn thật sự ngăn được họ liên hợp sao?Chung tiên sinh cười gượng gạo:- Nếu Cảnh Ngôn đạo hữu không cần hỗ trợ, là ta nhiều chuyện.Chung tiên sinh cảm thấy mình mặt nóng dán mông lạnh, chủ động giúp người ta nhưng không ai nhận tình. Ai gặp chuyện này đều thấy hơi khó chịu.Phương Kỳ Lạc, lão tông chủ Thanh Tuyền tông rống to tấn công Cảnh Ngôn:- Giết!- Chịu chết đi Cảnh Ngôn!Hai bóng người kéo theo lực lượng pháp tắc điên cuồng xông hướng Cảnh Ngôn.Nhưng bọn họ như bị bức tường vô hình chặn giữa hư không.Tốc độ cực nhanh, va chạm mãnh liệt, chợt khựng lại. Hai người run bần bật, khí huyết sôi trào, nguyên khí trì trệ, cảm xúc kinh hoàng dâng lên trong lòng họ.Lão tông chủ Thanh Tuyền tông, Phương Kỳ Lạc biểu tình bàng hoàng la lên: - Chuyện gì xảy ra? Cảnh Ngôn giơ tay vỗ chưởng:- Chết đi! Lực lượng pháp tắc chuyển động, từng luồng sáng lấp lánh như ánh sao.Lực lượng khủng bố cuốn lấy Phương Kỳ Lạc, lão tông chủ Thanh Tuyền tông. Khi lực lượng này khuếch tán, hai người bản năng kích phát thánh khí phòng ngự ngăn cản, hoa văn dày đặc hiện ra trên thân thể hai người.Nhưng những hoa văn tỏa ra uy năng trong khoảnh khắc tan vỡ, sau đó sự sống xói mòn, hai người từ trên trời rớt xuống.Từ lúc Cảnh Ngôn ra tay đến hai người rớt xuống chỉ trong chớp mắt, toàn quá trình nhanh như tia chớp.Chung tiên sinh đứng gần đó xem không hiểu, hoang mang.Cảnh Ngôn tùy tay thu lại tài nguyên trên hai xác chết.Cảnh Ngôn lại chắp tay hướng Chung tiên sinh:- Chung tiên sinh, ta còn có việc xin cáo từ trước, về sau có cơ hội lại đi chợ bái phỏng tiên sinh.Cảnh Ngôn vẫn rất khách sáo với Chung tiên sinh, không vì thực lực tăng lên đến trình độ chớp mắt có thể giết y mà bày ra vẻ ngạo mạn.Chung tiên sinh nghe Cảnh Ngôn nói giật mình tỉnh lại:- A . . . được.Cảnh Ngôn đã biến mất phía chân trời.Chung tiên sinh nhìn bóng lưng Cảnh Ngôn, y rùng mình vội đáp xuống gần Phương Kỳ Lạc, lão tông chủ Thanh Tuyền tông.Mặt Chung tiên sinh trắng bệch lẩm bẩm:- Chết rồi? Thật sự đã chết? Cảnh Ngôn một chiêu giết hai người? Sao có thể? Cảnh Ngôn có tu vi gì? Hay hắn dùng thủ đoạn gì? Nhưng ta thấy tận mắt toàn quá trình, Cảnh Ngôn chỉ vỗ một chưởng, không dùng đồ vật đặc biệt gì. Hai Thánh Đạo tam cảnh cứ như vậy bị giết?Chung tiên sinh ngẩn ngơ, mắt lóe tia phức tạp. Chung tiên sinh đứng tại chỗ thật lâu sau mới lắc người rời đi.*** Ở nơi giáp giới Vô Vọng Thâm Uyên và Thiên Nguyên đại lục.Cảnh Ngôn nói: - Bạch Tuyết, nàng về Thiên Nguyên đại lục trước đi.Bạch Tuyết tuy đã là cực hạn đỉnh Đạo Hoàng cảnh nhưng chưa vào Thánh Đạo, nàng không có chút sức chống cự trước mặt cường giả Thánh Đạo cảnh. Cảnh Ngôn không yên tâm mang Bạch Tuyết đi vào sâu trong Vô Vọng Thâm Uyên.Cảnh Ngôn bổ sung thêm:- Chờ khi nàng vào Thánh Đạo cảnh hãy truyền tấn cho ta, ta đến đón nàng.Nếu Bạch Tuyết thăng cấp Thánh Đạo thì không thể ở lại Thiên Nguyên đại lục, khi đó Cảnh Ngôn sẽ đến đón nàng.Bạch Tuyết nhìn Cảnh Ngôn, lạnh lùng nói: - Ta biết, Cảnh Ngôn, ta đi đây.Bạch Tuyết dứt khoát xoay người đi vào Thiên Nguyên đại lục, nàng không muốn vướng chân Cảnh Ngôn.Tu vi của Bạch Tuyết đã là đỉnh cao nhất trong Thiên Nguyên đại lục. Cảnh Ngôn cung cấp đủ thần tinh cho nàng, khiến nàng dư sức thăng cấp Thánh Đạo cảnh. Có số thần tinh này cộng thêm hai viên Bổ Thiên Đan, Cảnh Ngôn cảm thấy trong vòng vài chục năm Bạch Tuyết có thể vào Thánh Đạo cảnh.Lão Thất đứng một bên lẩm bẩm:- Đã đi rồi còn nhìn cái gì?Bạch Tuyết rời đi một lúc lâu nhưng Cảnh Ngôn còn đứng im tại chỗ.Cảnh Ngôn nhìn Lão Thất, cười nhe hàm răng trắng.Cảnh Ngôn nhìn chăm chú bầu trời phương xa:- Được rồi! Chúng ta cũng đi! Lần này trực tiếp đi Lưu Sa Thần Vực!Đã đến lúc tìm mẫu thân.Cảnh Ngôn đoán gia tộc của mẫu thân chắc là thế lực nhị phẩm Sở gia trong Lưu Sa Thần Vực. Nếu đúng vậy Cảnh Ngôn phải mang mẫu thân ra đoàn tụ với phụ thân, giờ dù là Sở gia cũng không có năng lực ngăn cản Cảnh Ngôn làm chuyện hắn muốn.Vèo!Bóng áo xanh nhanh như tia chớp vụt qua hư không.Cảnh Ngôn bay xuyên qua nguyên Thiên Hà Thần Vực vào địa vực Lưu Sa Thần Vực.Cảnh Ngôn thầm nghĩ: - Phải cảm tạ Chung tiên sinh cho ta bản đồ, nếu không ta sẽ mất thời gian tìm chỗ Sở gia.Hôm nay trong Phi Vũ thành thuộc quyền quản lý của thế lực nhị phẩm Sở gia Lưu Sa Thần Vực, một võ giả trẻ mặc trường bào màu xanh đã đến.Cảnh Ngôn lơ lửng bên trên trạch viện Sở gia, thần niệm bao phủ xuống.- Viện thật to, võ giả nhiều quá, chỉ tính trong trạch viện đã có trăm vạn võ giả hoạt động. Ưm, trận pháp không tệ, ba mươi sáu đại trận hình thành ba bộ trận pháp liên hoàn. Trong đó có một bộ vận chuyển liên tục, dù là võ giả Thánh Đạo tam cảnh muốn cứng rắn xông vào cũng không thể.Thần niệm bao phủ, mọi thứ trong trạch viện Sở gia không thể qua mắt Cảnh Ngôn. Hết chương 871.



Bạn cần đăng nhập để bình luận