Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 812. Xử Lý



Chương 812. Xử Lý



Cảnh Ngôn cau mày nhìn Lưu Hiểu Nguyệt.Nếu trong Phi Hoa học viện có ai ăn hiếp Lưu Hiểu Nguyệt thì Cảnh Ngôn phải can thiệp.Lưu Hiểu Nguyệt cố gắng nở nụ cười:- Cao Phượng tỷ tỷ, thật sự không có việc gì, ta tốt lắm!Lưu Hiểu Nguyệt không biết nàng càng như vậy càng mất tự nhiên hơn.Khuôn mặt Cảnh Ngôn trở nên nghiêm túc hỏi: - Hiểu Nguyệt, rốt cuộc có chuyện gì?Lưu Hiểu Nguyệt thấy Cảnh Ngôn hình như hơi giận thì hoảng loạn.Lưu Hiểu Nguyệt căng thẳng nhìn Cảnh Ngôn, ấp úng không nói ra lời:- Ta . . . Cao Phượng mỉm cười an ủi:- Hiểu Nguyệt đừng sốt ruột, nếu gặp khó khăn gì cứ nói cho chúng ta. Cho dù chúng ta không thể giúp ngươi nhưng có thể mang Hiểu Nguyệt rời khỏi Phi Hoa học viện. Lam Khúc quận thành chúng ta cũng có ba học viện, Cảnh Ngôn quen với Quận Vương Lam Khúc quận, Hiểu Nguyệt tùy ý đến nhậm chức ở học viện nào trong Lam Khúc quận, không nhất định phải ở lại Phi Hoa học viện.Nghe Cao Phượng nói Lưu Hiểu Nguyệt dần bình tĩnh lại. Gần đây Lưu Hiểu Nguyệt gặp chút uất ức, nàng không muốn nói cho Cảnh Ngôn và Cao Phượng vì sợ mang phiền phức đến cho hai người.Lưu Hiểu Nguyệt biết Cảnh Ngôn rất có danh vọng trong Lam Khúc quận, quen nhiều đại nhân vật. Nhưng nơi này là Quang Anh quận, dù Cảnh Ngôn quen với Quận Vương đại nhân Lam Khúc quận nhưng không biết Quận Vương Quang Anh quận. Lưu Hiểu Nguyệt sợ kéo Cảnh Ngôn và Cao Phượng vào rắc rối của mình.Nhưng bây giờ Lưu Hiểu Nguyệt bướng bỉnh không chịu nói sẽ chọc giận Cảnh Ngôn.- Ngoại viện Phi Hoa học viện chúng ta có một đệ tử tên Từ Cường, hai năm trước vào học viện. Tính cách Từ Cường rất xấu, hơi hung tàn táo bạo. Hai năm nay Từ Cường ở ngoại viện làm nhiều chuyện xấu. Từ Cường bắt buộc đệ tử khác luận bàn tỷ võ với mình, ra tay tàn nhẫn, đã có mấy học viện trong lúc tỷ thí nhận thua nhưng vẫn bị hắn giết. Từ Cường bắt buộc nữ đệ tử quen với hắn, nếu nữ đệ tử không chịu hắn sẽ dùng nhiều thủ đoạn ti tiện bức ép.Lưu Hiểu Nguyệt nhắc tới Từ Cường trong cảm xúc lộ ra tức giận.Lưu Hiểu Nguyệt siết chặt nắm tay nói: - Ta là chấp viện ngoại sự, nhiều lần tìm Từ Cường kêu hắn bớt quá đáng nhưng hắn không nghe. Có một lần ta quát mắng Từ Cường trước mặt đệ tử khác, hắn rất tức giận, nói ta không nể mặt hắn, còn tấn công ta ngay lúc đó. Ta đã bước vào Đạo Linh cảnh, Từ Cường chỉ là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, hắn không đánh lại ta.Cảnh Ngôn hỏi: - Hiểu Nguyệt giết Từ Cường rồi?Lưu Hiểu Nguyệt lắc đầu nói: - Không, ta chỉ đánh hắn, bị thương không nặng. Đến nay đã qua nửa tháng, vết thương của Từ Cường hoàn toàn lành.Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng hỏi: - Không lẽ Từ Cường sinh sự với Hiểu Nguyệt? Bối cảnh của hắn sâu không?Lưu Hiểu Nguyệt gật đầu nói: - Từ Cường là tử đệ của Từ gia, Từ gia là một gia tộc lớn trong Quang Anh quận thành. Nhiều người trong học viện nói Từ Cường là tôn tử một vị trưởng lão Từ gia.Cảnh Ngôn cười khẽ:- Ta hiểu rồi, hèn gì Từ Cường kiêu căng ngang ngược trong học viện lâu vậy mà không bị Chấp Pháp Điện bắt đi phán xét. Ta nghĩ trước khi Hiểu Nguyệt ra mặt, chấp sự khác không dám xen vào việc của Từ Cường đi?Lưu Hiểu Nguyệt nghe Cảnh Ngôn hỏi nàng mặc nhận không trả lời. Như Cảnh Ngôn nói, chấp sự khác không dám gây sự với Từ Cường.Cảnh Ngôn lạnh lùng cười: - Người như Từ Cường chết chưa hết tội, Hiểu Nguyệt chỉ đánh bị thương hắn là quá nhẹ tay.Lưu Hiểu Nguyệt lắc đầu nói: - Từ Cường đúng là đáng hận nhưng hắn là tử đệ của Từ gia. Thế lực của Từ gia trong Quang Anh quận rất lớn, một số nhân vật cao tầng Phi Hoa học viện có quan hệ rất chặt chẽ với Từ gia. Ta nghe nói Từ gia và Quận Vương Quang Anh quận rất thân thiết.Lưu Hiểu Nguyệt không phải tiểu nha đầu ngây thơ ngày xưa, nàng ở Phi Hoa học viện nhiều năm, biết rõ nhân tình thế sự.Lưu Hiểu Nguyệt chỉ đánh bị thương Từ Cường, gã không bị thương nặng nhưng vẫn làm nàng gặp rắc rối lớn. Nếu đánh chết Từ Cường không biết sẽ có kết quả thế nào.Cảnh Ngôn cười cười.Cao Phượng đảo tròng mắt hỏi: - Hiểu Nguyệt, hiện ý của Từ gia thế nào? Bọn họ muốn sao?Lưu Hiểu Nguyệt nói đến đây mặt trắng bệch:- Từ gia . . . Ài, mấy hôm trước nhân vật cao tầng học viện kêu ta xin lỗi Từ Cường để nhận sự tha thứ. Ta đã đi gặp Từ Cường và xin lỗi hắn, nhưng hắn không chịu tha thứ ta, nói nhiều lời khó nghe. Từ gia không chịu bỏ qua, họ bắt ta bồi thường trăm vạn linh thạch. Ta làm gì có nhiều linh thạch như vậy? Họ còn muốn ta rời khỏi Phi Hoa học viện.Mặt Cảnh Ngôn lạnh lùng nói: - Hừ! Từ gia thật uy thế.Cảnh Ngôn trừng Lưu Hiểu Nguyệt:- Hiểu Nguyệt, gặp khó khăn lớn như vậy mà không chịu nói cho chúng ta biết?Lưu Hiểu Nguyệt cúi mặt xuống.Cao Phượng mỉm cười vỗ nhẹ cánh tay Lưu Hiểu Nguyệt:- Hiểu Nguyệt đừng lo, chúng ta sẽ giúp muội chuyện này.Lưu Hiểu Nguyệt ngập ngừng:- Cao Phượng tỷ tỷ, vậy trăm vạn linh thạch . . . Sắc mặt Cảnh Ngôn trở lại bình thường hỏi: - Linh thạch? Từ gia còn muốn linh thạch? Một khối cũng không có! Hiểu Nguyệt, người Từ Cường ở đâu?Lúc này ngoài phòng có tiếng kêu:- Lưu Hiểu Nguyệt!Lưu Hiểu Nguyệt nghe thanh âm nói với Cảnh Ngôn và Cao Phượng:- Là trưởng lão Mạc Ly!Mặt Cảnh Ngôn không biểu tình hỏi: - Là trưởng lão nội viện?Lưu Hiểu Nguyệt gật đầu nói: - Đúng rồi, trưởng lão Mạc Ly là trưởng lão nội viện Phi Hoa học viện, tốt bụng lắm, là bằng hữu của thành chủ Bạch Tuyết. Lúc trước thành chủ Bạch Tuyết đưa ta đến Phi Hoa học viện đã tìm đến trưởng lão Mạc Ly.Cảnh Ngôn hơi ngạc nhiên:- A, là bằng hữu của thành chủ Bạch Tuyết? Vậy chúng ta gặp trưởng lão Mạc Ly trước, Hiểu Nguyệt cho vào đi.Lưu Hiểu Nguyệt lên tiếng, ra khỏi phòng:- Được!Lát sau một lão nhân mặc áo lam cùng Lưu Hiểu Nguyệt vào phòng.Lưu Hiểu Nguyệt giới thiệu hai người cho Mạc Ly:- Trưởng lão Mạc Ly, đây là Cảnh Ngôn đại ca, Cao Phượng tỷ tỷ.Mạc Ly cau mày.Cảnh Ngôn, Cao Phượng ngồi tại chỗ, Mạc Ly đi vào mà hai người không đứng dậy, thái độ của hai người làm lão hơi khó chịu. Nhưng rất nhanh Mạc Ly giấu đi đáy mắt bực mình, gật đầu với Cảnh Ngôn, Cao Phượng.Mạc Ly nói với Lưu Hiểu Nguyệt:- Hiểu Nguyệt, ngươi định làm sao? Ta mới từ nội viện ra, một trưởng lão Từ gia hôm nay lại tìm viện chủ. Ta đã cố gắng nói giúp ngươi nhưng có mấy trưởng lão đều đứng về phía Từ gia, viện chủ đại nhân cũng khó xử.Cảnh Ngôn xen lời:- Khó xử cái gì? Không lẽ Phi Hoa học viện các ngươi muốn xử lý chấp sự ngoại viện Lưu Hiểu Nguyệt sao? Hết chương 812.



Bạn cần đăng nhập để bình luận