Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 704. Thỉnh Cầu



Chương 704. Thỉnh Cầu



Trong một tháng đã tìm được đất thích hợp, mau hơn Cảnh Ngôn dự tính nhiều. Dù sao hắn cần đất đai diện tích rất lớn, nếu là đất nhỏ thì dễ tìm hơn.Từ đó thấy dược Thường Huyễn hết sức tận tâm làm chuyện này.Thường Huyễn nói: - Cảnh Ngôn điện chủ, khối đất này hiện thuộc về Diêm gia. Lão tộc trưởng Diêm gia là quen biết cũ của ta.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ừm, chắc Diêm gia nể mặt đại tổng quản mới chịu nhường miếng đất này.Thường Huyễn mỉm cười nói: - Không đáng gì, ta rất vinh hạnh có thể giúp đỡ Cảnh Ngôn điện chủ.Cảnh Ngôn cười cười, lại hỏi: - Đại tổng quản, Diêm gia chuyển nhượng miếng đất muốn bao nhiêu linh thạch? Về linh thạch dễ nói, ta sẽ cho giá khiến Diêm gia vừa lòng.Thường Huyễn nhíu mày nói: - Cảnh Ngôn điện chủ, ta chưa bàn kỹ với lão tổ Diêm gia, nhưng lão tổ Diêm gia muốn gặp ngươi. Ta không biết ý ngươi thế nào nên không dẫn lão tổ Diêm gia đến đây.Cảnh Ngôn thản nhiên nói: - Gặp mặt cũng tốt, ta còn phải cảm tạ Diêm gia nhường miếng đất cho ta. Hay chúng ta đến Diêm gia ngay bây giờ đi đại tổng quản.Biết có đất đai cho đạo tràng làm Cảnh Ngôn nôn nóng.Nếu phụ thân không bị Cổ gia bắt nhốt thì Cảnh Ngôn không vội đối phó Cổ gia, nhưng nay phụ thân nằm trong tay Cổ gia, hắn không thể chuẩn bị từ từ được.Thường Huyễn mỉm cười nói: - Chúng ta không cần đi Diêm gia. Lão tổ Diêm gia đang ở miếng đất sắp chuyển nhượng, chúng ta đi tới đó gặp là được, hoặc ta kêu tới chỗ này cũng được.Cảnh Ngôn không quan tâm ai đi gặp ai, gặp ở đâu chẳng được, trực tiếp gặp mặt lão tổ Diêm gia giao dịch càng tốt:- Không cần rắc rối, chúng ta trực tiếp đến gặp lão tổ Diêm gia đi.Không lâu sau Cảnh Ngôn, Thường Huyễn đến trước một trạch viện cũ khổng lồ.Trạch viện cũ kỹ hoang tàn không chút sức sống, dường như bị bỏ đã lâu. Kiến trúc bên trong đa số loang lổ, lâu năm không tu sửa. Vị trí thì không tệ, diện tích lớn, đủ mở đạo tràng.Khi Cảnh Ngôn và Thường Huyễn đến, đã có nhiều người đứng chờ trước cửa chính trạch viện cũ.Người dẫn đầu mặc áo trắng, người xanh xao lọm khọm, rất lớn tuổi.Không cần Thường Huyễn giới thiệu Cảnh Ngôn cũng đoán ra lão nhân xanh xao là lão tổ Diêm Siêu của Diêm gia.Thấy Cảnh Ngôn và Thường Huyễn xuất hiện, Diêm Siêu cười xởi lởi mang theo đám người sau lưng mình tiến lên nghênh đón.Thường Huyễn giới thiệu cho Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn điện chủ, vị này là Diêm Siêu.Thường Huyễn lại giới thiệu với Diêm Siêu:- Lão hữu, vị này chính là Thập Điện Chủ của Thánh Cung chúng ta, Cảnh Ngôn.Diêm Siêu vội vàng khom người chào Cảnh Ngôn:- Kính chào điện chủ đại nhân.Cảnh Ngôn vội nói: - Diêm lão ca đừng đa lễ.Diêm Siêu nghênh Cảnh Ngôn, Thường Huyễn vào một căn phòng trong trạch cũ.Căn phòng mới được dọn dẹp, bên ngoài loang lổ nhưng bên trong sạch sẽ gọn gàng.Như Cảnh Ngôn suy nghĩ, tòa trạch viện này đã bị bỏ hoang một thời gian. Mấy chục năm trước Diêm gia còn sử dụng trạch viện này, nhưng mấy chục năm trước Diêm gia được trạch viện mới, cả gia tộc dời đi, thế là bỏ hoang trạch cũ đến nay chưa dùng.Cảnh Ngôn tỏ vẻ cảm tạ.Trò chuyện một lúc Cảnh Ngôn vào chủ đề chính, hỏi giá:- Diêm lão ca, ta rất vừa lòng miếng đất này, muốn bao nhiêu linh thạch Diêm lão ca cứ ra giá.Cảnh Ngôn không sợ Diêm Siêu ra giá cắt cổ. Diêm Siêu là người quen của Thường Huyễn, với thân phận của Thường Huyễn và y thân thiết với Cảnh Ngôn, không có lý nào nhìn hắn bị Diêm Siêu hố.Nếu giá không vượt mức Cảnh Ngôn sẽ không so đo, hắn không để bụng tài nguyên bình thường. Đến cảnh giới như Cảnh Ngôn ít có thứ vừa mắt, linh thạch bình thường chỉ là đống đá.Nghe Cảnh Ngôn hỏi, Diêm Siêu hơi do dự.Thường Huyễn cười thúc giục:- Lão hữu cứ ra giá đi, Cảnh Ngôn điện chủ không thiếu linh thạch. Đương nhiên ngươi phải ra giá theo thị trường, nếu đòi nhiều quá là ta không đồng ý.Diêm Siêu cười gượng nhìn Thường Huyễn lại ngó Cảnh Ngôn, ngập ngừng.Cuối cùng Diêm Siêu mở miệng nói: - Cảnh Ngôn điện chủ, ta cả gan có một điều thỉnh cầu.Cảnh Ngôn nhướng mày nói: - A? Nói ta nghe xem.Diêm Siêu chậm rãi nói: - Ta nghe nói Cảnh Ngôn điện chủ và Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc rất thân thiết, nên ta muốn nhờ điện chủ giới thiệu Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc cho ta quen. Nếu Cảnh Ngôn điện chủ đồng ý giúp đỡ việc này ta trực tiếp tặng miếng đất cho điện chủ. Đương nhiên nếu Cảnh Ngôn điện chủ thấy khó xử coi như ta không nói, miếng đất vẫn bán theo giá thị trường cho điện chủ.Thỉnh cầu của Diêm Siêu rất đơn giản với Cảnh Ngôn, hắn tự tin nói một tiếng là Hồ Đông Hạc sẽ không từ chối. Cảnh Ngôn thậm chí không cần hỏi ý Hồ Đông Hạc, trực tiếp đồng ý Diêm Siêu là được.Diêm Siêu nói mấy lời này không làm Cảnh Ngôn phật lòng, người ta chỉ thỉnh cầu chứ không uy hiếp, dù hắn không đồng ý người ta vẫn bán đất cho.Thái độ của Diêm Siêu rất tốt, giới thiệu cho Hồ Đông Hạc quen cũng không sao.Thường Huyễn hỏi: - Lão hữu, ngươi muốn gặp Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc làm gì?Thường Huyễn cũng không biết tại sao Diêm Siêu thỉnh cầu Cảnh Ngôn điều này.Diêm Siêu cười khổ nói: - Đại tổng quản đừng trách ta lúc trước không nói, thật ra ta cũng mới nảy ý, là người bên dưới nêu ý kiến cho ta. Ta cảm thấy đây là cơ hội nên mới có lời thỉnh cầu quá mức này, ta muốn gặp Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc vì muốn xin nhờ luyện chế giúp một lô đan dược.Mắt Thường Huyễn lấp lóe:- A? Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng.Diêm Siêu khẽ thở dài: - Ta không còn nhiều thời gian, từ lâu rồi ta muốn tìm Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc nhưng mãi không có cơ hội. Không phải ta muốn là có thể gặp Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc.Thường Huyễn kinh ngạc hỏi: - Không còn nhiều thời gian?Diêm Siêu lại thở dài:- Đúng vậy! Đại tổng quản, ta không nói cho ngươi biết thật ra thọ nguyên của ta đang nhanh chóng cạn kiệt, nếu cứ thế này ta chỉ còn gần hai mươi năm sống.Vẻ mặt Thường Huyễn hoang mang hỏi: - Sao có thể như vậy? Lão hữu đã là Đạo Hoàng cảnh, thọ nguyên hai ngàn năm, tuổi của ngươi mới được một ngàn mà? Hết chương 704.



Bạn cần đăng nhập để bình luận