Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 826. Mới Gặp Chung tiên sinh



Chương 826. Mới Gặp Chung tiên sinh



Vèo!Một bóng áo xanh vụt nhanh qua chân trời khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên.Bầu trời đỏ thẫm đặc biệt tĩnh mịch.Địa vực bao la một mảnh hoang vắng, đối với Thiên Nguyên đại lục thì chỗ này cằn cỗi. Võ giả nhân loại bình thường muốn sống tại đây không dễ.Nhưng ở khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên có nhiều tài liệu hiếm quý không tìm thấy trên Thiên Nguyên đại lục, nhiều võ giả Đạo Hoàng cảnh nhân loại thích vào Vô Vọng Thâm Uyên mạo hiểm tìm các loại tài liệu quý hiếm.Tuy hơi mạo hiểm nhưng đáng giá!Cảnh Ngôn ở trên trời nhìn chăm chú thành thị màu xám trước mặt:- Chợ Thâm Uyên!So sánh thì thành phố Chợ Thâm Uyên không lớn nhưng nó có địa vị rất đặc biệt. Trong khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên nơi này là điểm dừng chân duy nhất của nhân loại và thần tộc, đương nhiên Chợ Thâm Uyên cũng là nơi hai bên tự do trao đổi tài nguyên.Cảnh Ngôn từ trên trời giáng xuống, đi vào chợ.Đây là lần thứ hai trong đời Cảnh Ngôn tới đây. Lần đầu vì bị Cổ gia truy sát, Cảnh Ngôn vội chạy vào bổ cấp một ít tài nguyên rồi đi ngay, hắn không kịp quan sát thành phố này.Dọc theo đường hẹp quanh co khúc khuỷu Cảnh Ngôn chậm rãi đi hướng trạch viện của Chung tiên sinh.Lúc trước Cảnh Ngôn không biết vị trí trạch viện của Chung tiên sinh, nhưng hầu như mọi người trong chợ này đều biết chủ nhân của chợ, hỏi sơ là biết chỗ.Nhưng Cảnh Ngôn không đến trạch viện của Chung tiên sinh đã ngừng, hắn đứng yên tại chỗ híp mắt nhìn mấy người đi tới gần.Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm người đến, thầm nghĩ: - Khí thế thật hùng hồn!Từ khi vào chợ nhóm người đang đi tới có khí thế mạnh nhất trong những người Cảnh Ngôn đã gặp. Đặc biệt là người dẫn đầu, Cảnh Ngôn cảm thấy đối phương rất có thể là võ giả Thánh Đạo cảnh.Cảnh Ngôn ngừng lại không chỉ vì khí thế của đối phương hùng hậu, mà vì hắn cảm giác mục tiêu đoàn người là mình. Thần hồn đủ mạnh thì năng lực cảm giác hoàn toàn vượt qua hiểu biết của võ giả bình thường. Có thể nói dù ai núp trong bóng tối nhìn Cảnh Ngôn một giây thôi cũng bị hắn cảm giác được.Một số võ giả ở gần nhìn mấy người đi hướng Cảnh Ngôn, tiếng xì xầm chui vào tai hắn.- Chung tiên sinh?- Thật sự là Chung tiên sinh! Chủ nhân của Chợ Thâm Uyên!- Chung tiên sinh tính đi đâu vậy?Khóe môi Cảnh Ngôn cong lên:- Người này là Chung tiên sinh!Chung tiên sinh ngừng lại cách Cảnh Ngôn mười thước, mấy người sau lưng y cũng dừng chân, nhìn Cảnh Ngôn.- Xin hỏi vị này là Cảnh Ngôn tiên sinh?Cảnh Ngôn mỉm cười nhìn thẳng Chung tiên sinh:- Tại hạ đúng là Cảnh Ngôn.Chung tiên sinh chắp tay hướng Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn tiên sinh từ xa mà đến, thứ lỗi Chung mỗ không có từ xa tiếp đón!Cảnh Ngôn chắp tay đáp lại:- Chung tiên sinh quá khách sáo, ta mới vào chợ không lâu Chung tiên sinh đã nhận được tin, lời đồn đúng thật. Lúc trước ta chưa tin Chung tiên sinh có tin tức nhanh nhạy đến mức đó, giờ thì đã tin.Chung tiên sinh cười nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh khen quá lời, ta là chủ chợ, ta có thể khống chế chợ này chứ ra ngoài thì không được, kém xa Cảnh Ngôn tiên sinh.Chung tiên sinh đưa ra lời mời:- Cảnh Ngôn tiên sinh, nơi này không tiện nói chuyện, mời vào nhà tranh trò chuyện?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đang có ý này!Chung tiên sinh hơi nghiêng người vươn tay làm động tác mời:- Mời Cảnh Ngôn tiên sinh!*** Sau khi Cảnh Ngôn và đám người Chung tiên sinh rời đi, các võ giả tụ tập trên đường hoảng sợ nhỏ to:- Người đó là ai?- Không biết, trông rất lạ mặt, bề ngoài trẻ măng.- Ừ, ta ở chợ mấy trăm năm rồi nhưng không có ấn tượng với người này. Nhưng . . . Chung tiên sinh rất khách sáo với hắn!- Thì đó, còn mời hắn vào trạch viện của Chung tiên sinh, người bình thường không được lễ ngộ như vậy! Ta chưa từng nghe có ai khiến Chung tiên sinh tự mình đi xa như vậy nghênh tiếp!- Ta mới nghe Chung tiên sinh gọi hắn là Cảnh Ngôn tiên sinh.- Ta cũng nghe được, Cảnh Ngôn tiên sinh này không lẽ là thành viên gia tộc lớn thần tộc sâu trong Thâm Uyên?- Không phải, gia tộc lớn của thần tộc không nhiều, ta biết hết mỗi gia tộc, không có họ Cảnh.Những võ giả này có nhân loại, có thần tộc.Trong chợ cấm đánh nhau chém giết, mọi người ở nơi này lâu dần quen thuộc. Nhân tộc và thần tộc nhiều lúc có thể ở chung hòa bình, có thần tộc và nhân tộc thành bằng hữu rất tốt.Cảnh Ngôn và đoàn người Chung tiên sinh vào một căn phòng trong trạch viện, y mời Cảnh Ngôn ngồi.Chung tiên sinh khách sáo hỏi: - Cảnh Ngôn tiên sinh đến Chợ Thâm Uyên không biết có chuyện gì? Nếu có chỗ nào Chung mỗ giúp được xin cứ nói.Chung tiên sinh chỉ ở trong khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên nhưng tai mắt của y không giới hạn trong chỗ này, y biết hết việc lớn nhỏ trên Thiên Nguyên đại lục. Nếu không thì sao Chung tiên sinh đi nghênh tiếp Cảnh Ngôn? Y đã biết hắn là võ giả Thánh Đạo cảnh.Đối với võ giả Thánh Đạo cảnh tất nhiên Chung tiên sinh không thể tùy ý như với võ giả bình thường khác.Lúc này Chung tiên sinh nhìn như bình tĩnh nhưng sau khi y biết cả quá trình Cảnh Ngôn vươn lên thì vô cùng rung động.Chung tiên sinh biết gần hai mươi năm trước võ giả trẻ tên Cảnh Ngôn này từng vào Chợ Thâm Uyên. Khi đó Cảnh Ngôn bị Cổ gia truy sát, hắn mới chỉ là võ giả trẻ Đạo Sư cảnh, còn chưa tới Đạo Vương cảnh. Gần hai mươi năm ngắn ngủi Cảnh Ngôn đã thành tựu Thánh Đạo, quá kinh người.Ban đầu biết tin tức Chung tiên sinh rung động thật lâu.Khi Cảnh Ngôn vào chợ thuộc hạ liền đưa tin cho Chung tiên sinh, y quyết định ngay đích thân nghênh tiếp võ giả trẻ tuổi mới hơn bốn mươi mà cực kỳ cường đại này.Cảnh Ngôn cười nói: - Ta đến đây đúng là có chuyện cần làm phiền Chung tiên sinh.Cảnh Ngôn lấy ra một bức hình, vung tay lên, bức hình từ từ bay đến trước mặt Chung tiên sinh.Cảnh Ngôn nhìn vào mắt Chung tiên sinh, nói: - Chung tiên sinh, ta muốn biết tin tức về nữ nhân trên bức hình này.Người trên hình tất nhiên là thành chủ Bạch Tuyết, tính thời gian nàng rời khỏi Thiên Nguyên đại lục đi vào Vô Vọng Thâm Uyên cũng gần hai mươi năm, đến nay không có tin tức gì. Cảnh Ngôn không chắc thành chủ Bạch Tuyết còn sống hay không. Hết chương 826.



Bạn cần đăng nhập để bình luận