Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 444. Đạo Nguyên Quả



Chương 444. Đạo Nguyên Quả



Viên Kế Hổ nhìn như thô kệch nhưng rất tinh tế, gã nói mình đến Trương gia trước biết Cảnh Ngôn tìm Cao Lan, đây là đang giải thích sợ bị hiểu lầm gã phái người theo dõi Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nhìn Viên Kế Hổ cười toe toét lòng thầm khó hiểu, hắn không chắc tại sao gã đột ngột đổi thái độ với mình. Cảnh Ngôn không tiện hỏi thẳng ra thắc mắc.Viên Kế Hổ hơi tạm dừng, cẩn thận dò hỏi: - Nghe nói Cảnh Ngôn tiên sinh là người Đông Lâm thành?Nghe Viên Kế Hổ đặt câu hỏi Cảnh Ngôn liền hiểu:- Đúng vậy, ta là người Đông Lâm thành.Xem ra Viên Kế Hổ đã điều tra hắn.Thoạt trông Viên Kế Hổ thuận miệng hỏi nhưng thật ra có mục đích:- Đông Lâm thành là nơi tốt, ta chưa đi qua nhưng nhiều lần nghe nói Hắc Thạch sơn mạch ở đó mỗi ngày hấp dẫn vô số mạo hiểm giả đi vào săn bắn. Ta nghe tổng quản trong phủ nói Cảnh Ngôn tiên sinh là thành viên Cảnh gia Đông Lâm thành, thành chủ Đông Lâm thành hiện giờ cũng do người Cảnh gia đảm nhiệm.Viên Kế Hổ thông qua phủ thành chủ điều tra chi tiết của Cảnh Ngôn nhận về tin tức rất kinh người. Viên Kế Hổ biết mức độ chính xác của tin tức thông thường sẽ không có sai lầm, nhưng cũng có khả năng lầm lẫn. Muốn xác định tin tức thật giả sẽ phải mất thêm mấy ngày, Viên Kế Hổ không thể chờ nữa, nếu tin là thật thì gã phải nhanh chóng bù đắp quan hệ với Cảnh Ngôn.Viên Kế Hổ không tiện hỏi thẳng Cảnh Ngôn về quan hệ của hắn và Quận Vương đại nhân, nên gã hỏi đường vòng thành chủ Đông Lâm thành có phải do người Cảnh gia đảm nhiệm, đây là câu hỏi khôn.Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng cười nói: - Hiện thành chủ Đông Lâm thành do trưởng lão Cảnh gia Cảnh Thiên Anh đảm nhiệm.Cảnh Ngôn nghĩ sơ liền hiểu những ý đồ của Viên Kế Hổ.Mắt Viên Kế Hổ lại lóe tia kinh ngạc:- Cảnh gia có Cảnh Ngôn tiên sinh nhất định sẽ phát dương quang đại, tương lai sừng sững Lam Khúc quận thành không phải việc khó.Thành chủ Đông Lâm thành thật sự do người Cảnh gia đảm nhiệm, tức là tin tức gã có được đều chính xác.Cảnh Ngôn chắp tay cảm ơn:- Đa tạ lời chúc của thành chủ.Viên Kế Hổ chân thành nhìn Cảnh Ngôn, nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh là khách quý của Hạo Phong thành ta, lần này từ xa đến, ta làm thành chủ có chút thất lễ, mong Cảnh Ngôn tiên sinh rộng lượng đừng chê trách.Cảnh Ngôn phất tay nói: - Thành chủ quá khách khí.Cảnh Ngôn hiểu rõ bây giờ Viên Kế Hổ khách sáo là vì biết bối cảnh của hắn, nếu hắn không có bối cảnh như vậy Viên Kế Hổ tuyệt đối sẽ không tôn kính nâng hắn lên.Cảnh Ngôn không muốn sinh ra xung đột với Viên Kế Hổ nên sẽ không nói toạc ra, cứ như bây giờ người tốt ta tốt mọi người tốt cũng hay.Viên Kế Hổ bỗng lấy ra một cái hộp màu đỏ đưa cho Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn tiên sinh, ta từng vào một động phủ thượng cổ, lấy được một trái cây đặc biệt trong đó. Trái cây này chắc sẽ có trợ giúp với Cảnh Ngôn tiên sinh, xin hãy nhận lấy.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút nhìn Viên Kế Hổ, hắn định từ chối ngay. Thứ Viên Kế Hổ lấy ra chắc chắn không tệ, chín mươi phần trăm là trân bỏ giá trị liên thành. Nhưng nếu Cảnh Ngôn nhận quà thì ý nghĩa sẽ thay đổi, quan hệ của hai người đổi khác.Đơn giản là Cảnh Ngôn nhận quà, sau này Viên Kế Hổ tìm hắn hỗ trợ, hắn khó lòng tuyệt tình từ chối. Cảnh Ngôn không thể làm chuyện ăn xong quẹt mỏ như gà.Nên Cảnh Ngôn định từ chối món quà ngay.Không đợi Cảnh Ngôn ở miệng Viên Kế Hổ đã nói thêm:- Trái cây này tên Đạo Nguyên Quả, ta có tra duyệt một số điển tịch thượng cổ được đến chút manh mối. Nếu võ giả dùng Đạo Nguyên Quả tu luyện trong thời gian nhất định hiệu quả sẽ tăng lên gấp mấy lần.Viên Kế Hổ sợ Cảnh Ngôn không biết Đạo Nguyên Quả là vật gì nên giải thích tỉ mỉ.Không phải Viên Kế Hổ xem thường Cảnh Ngôn mà vì Đạo Nguyên Quả đã không còn trên đại lục, những nơi như Hắc Thạch sơn mạch, Nguyệt Hoa Sâm Lâm không có Đạo Nguyên Quả.Nghe cái tên Đạo Nguyên Quả, lòng Cảnh Ngôn máy động.Càn Khôn Đan Đạo tự động vận chuyển, sau đó tinh thần Cảnh Ngôn rung động mạnh.Đạo Nguyên Quả?Không ngờ có Đạo Nguyên Quả!Cảnh Ngôn cảm giác tim sắp nhảy khỏi lồng ngực.Đạo Nguyên Quả đúng là có công hiệu tăng hiệu suất tu luyện cho võ giả, Viên Kế Hổ nói đúng. Nhưng với Cảnh Ngôn thì giá trị Đạo Nguyên Quả không chỉ có bấy nhiêu.Cảnh Ngôn do dự.Nếu là trân bảo khác dù nó vô cùng quý giá Cảnh Ngôn cũng không để bụng, với năng lực luyện đan của hắn sau này muốn kiếm bao nhiêu tài nguyên chẳng được?Nhưng Đạo Nguyên Quả là thứ đã biến mất, trừ một số động phủ, di tích thượng cổ ra khó mà tìm thấy. Nếu lần này từ chối Viên Kế Hổ đưa tặng, sau này muốn tìm Đạo Nguyên Quả e rằng khó không thua gì lên trời.Cảnh Ngôn nhướng chân mày nhìn Viên Kế Hổ, hắn trầm ngâm một lát sau nói:- Vậy xin đa tạ thành chủ đại nhân tặng cho.Cảnh Ngôn nhận lấy Đạo Nguyên Quả, thật sự khó mà từ chối. Vì Đạo Nguyên Quả đáng giá nợ Viên Kế Hổ một nhân tình, có trái Đạo Nguyên Quả thì cảnh giới của Cảnh Ngôn ít nhất sẽ tăng một bậc trong thời gian ngắn.Thấy Cảnh Ngôn nhận Đạo Nguyên Quả, Viên Kế Hổ rất vui vẻ, tinh thần phơi phới. Khoảnh khắc Cảnh Ngôn nhận lấy Đạo Nguyên Quả, quan hệ giữa Viên Kế Hổ và Cảnh Ngôn chính thức sâu thêm một bước. Lúc trước Viên Kế Hổ giết Cao Lan không đáng gì, dù gã không ra mặt cũng chẳng sao, gã cũng không làm gì Cảnh Ngôn được.Như lão tộc trưởng Tống gia nói, nếu Viên Kế Hổ đánh với Cảnh Ngôn khả năng gã thua rất lớn. Ở trong mắt Viên Kế Hổ tuy Đạo Nguyên Quả quý giá nhưng so với nhân tình của Cảnh Ngôn thì không đáng gì.*** Trạch viện Trương gia.Đám ngườiTrương Nhất Binh lo âu chờ đợi.Thành chủ Viên Kế Hổ rời khỏi Trương gia đi phủ đệ Cao Lan tìm Cảnh Ngôn, đám người Trương gia không biết sẽ xảy ra chuyện gì.Viên Kế Hổ và Cảnh Ngôn tiên sinh có khi nào đánh nhau không?Tuy Viên Kế Hổ đến Trương gia với thái độ khác hẳn, nhưng đám người Trương Nhất Binh vẫn không biết vì sao, không ai dám chắc Viên Kế Hổ nghĩ gì.Trương Nhất Binh giậm chân nóng nảy quát hỏi:- Người tìm hiểu tin tức tại sao còn chưa về?Viên Kế Hổ mới rời đi Trương Nhất Binh liền phái người chạy đi phủ đệ Cao Lan tìm hiểu tin tức. Nhưng tốc độ bay của Viên Kế Hổ nhanh biết bao, người Trương gia đi nghe ngóng chắc chắn sẽ không về nhanh như vậy. Hết chương 444.



Bạn cần đăng nhập để bình luận