Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 1045. Tự Lấy Tử Đạo



Chương 1045. Tự Lấy Tử Đạo



Giọng Cảnh Ngôn nhẹ tênh nhưng câu nói như sét giữa trời xanh chấn đám người đầu óc trống rỗng.Đó là nhân vật cấp bậc trưởng lão của Ngọc Thụ bộ lạc!Mặt Triệu Thoan lạnh băng khiến người sợ, sát ý lộ rõ trong mắt, thần lực dâng lên, từng đợt uy năng phô thiên cái địa cuồn cuộn. Những người có mặt cảm nhận được lửa giận và sát ý từ Triệu Thoan.Thật ra ngay từ đầu Cảnh Ngôn không định trở mặt, nếu yêu cầu của Triệu Thoan không quá đáng, Thiên Nguyên bộ lạc có thể chịu được thì hắn không chõ mũi vào. Ai biết Triệu Thoan mở miệng đòi mười vạn thần tinh, số lượng này không đáng gì với Cảnh Ngôn nhưng là con số thiên văn cho Thiên Nguyên bộ lạc.Lão già này còn muốn Cảnh Ngôn quỳ xuống đất dập đầu xin lỗi, nghe yêu cầu đó hắn không trở mặt mới lạ.Cảnh Ngôn không để bụng Ngọc Thụ bộ lạc chứ nói gì một trưởng lão cấp bậc Hư Thần lục tinh tầm thường.Ngươi muốn tìm cái chết thì ta chiều ý!Triệu Thoan đứng yên tại chỗ chưa làm gì, mấy thân tín sau lưng đã xông lên, quát nạt Cảnh Ngôn, ai nấy mặt dữ tợn muốn tru giết hắn.- To gan!- Nghiệt súc tìm cái chết! Triệu Thoan không ngăn bọn họ, dù Cảnh Ngôn là thành viên của Lạc Cửu Thần Cung nhưng hắn dám vũ nhục lão thì nên bị truy sát. Ước chừng Lạc Cửu Thần Cung sẽ không động can qua với Ngọc Thụ bộ lạc chỉ vì một thành viên bình thường.Triệu Thoan nhẹ giọng ra lệnh: - Đều đáng chết, giết hết đi, đừng chừa người sống.Mấy thân tín được mệnh lệnh trực tiếp càng hung ác hơn, tốc độ xông hướng Cảnh Ngôn càng nhanh nhẹn, ý của Triệu Thoan là muốn đồ sạch Thiên Nguyên bộ lạc.Cảnh Ngôn mỉm cười chậm rãi nâng tay lên liên tục điểm.Từng luồng chỉ ngân màu đen ngưng hiện bắn đi.Khoảnh khắc mấy thân tín của Triệu Thoan không ngừng quát mắng chợt ngã xuống đất cùng lúc, trán mỗi người có một lỗ máu. Thần lực của Cảnh Ngôn chui vào người bọn họ tiêu diệt thần hồn, nên đám người này trong khoảnh khắc thành xác chết.Tru sát mấy người kia xong Cảnh Ngôn nhấc chân đi hướng Triệu Thoan.Mặt Triệu Thoan trắng bệch, mấy thân tín của lão đều là Hư Thần ngũ tinh, nhưng Cảnh Ngôn lấy mạng bọn họ nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước, tính ra thực lực của hắn mạnh cỡ nào?Triệu Thoan tự nhận nếu lão ra tay thì cũng có thể nhẹ nhàng giết chết mấy Hư Thần ngũ tinh, nhưng không thể nào tùy ý giống Cảnh Ngôn, nghĩa là thực lực của hắn cao hơn lão.Triệu Thoan hơi luống cuống nhìn Cảnh Ngôn đến gần, lòng lão chùng xuống.Triệu Thoan rít lên the thé:- Ngươi muốn làm gì!Sự ung dung bình tĩnh bay biến, Triệu Thoan sắc nhọn quát mắng nhưng không thể giấu kinh hoàng nơi đáy mắt.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Ta muốn làm cái gì? Còn cần hỏi sao? Triệu Thoan, là ngươi tự tìm đường chết. Nếu ngươi không ngông cuồng như vậy, dù muốn bắt chẹt Thiên Nguyên bộ lạc đòi chút bồi thường thì ta thấy cũng hợp lý. Nhưng ngươi cố tình chọn đường chết.Đến lúc này Triệu Thoan muốn lôi Ngọc Thụ bộ lạc ra đe dọa Cảnh Ngôn:- Ngươi . . . Ngươi dám giết ta? Ta là trưởng lão của Ngọc Thụ bộ lạc!Cảnh Ngôn cười nói: - Tất nhiên ta biết thân phận của ngươi, nhưng Ngọc Thụ bộ lạc có là gì? Được rồi, nên lên đường.Cảnh Ngôn ngừng bước, tay vỗ nhẹ.Sóng gợn khuếch tán từ bàn tay Cảnh Ngôn lan tới trước, rất nhanh đến trước mặt Triệu Thoan.Triệu Thoan không cam lòng chết như vậy, lập tức rút vũ khí ra muốn liều một phen. Triệu Thoan không nhìn thấu tu vi của Cảnh Ngôn, nhưng lão cảm thấy nếu hắn là Hư Thần lục tinh thì lão có cơ hội sống sót. Đỡ một kích trước rồi chạy trốn, trở về Ngọc Thụ bộ lạc là an toàn, tạp chủng Cảnh Ngôn này thực lực đủ mạnh nhưng hắn dám đi Ngọc Thụ bộ lạc sao?Chờ lão trở về Ngọc Thụ bộ lạc sẽ dẫn theo một đám người đến san bằng Thiên Nguyên bộ lạc, bằm thây tất cả.Nhưng ý nghĩ này mới hình thành đã bị cảm xúc tuyệt vọng hoàn toàn thay thế.Đúng vậy, Triệu Thoan hoàn toàn tuyệt vọng. Lão thử ngăn cản sóng gợn màu đen nhìn như mong manh, nhưng lão thi triển võ học tiếp xúc với sóng gợn thì bị đánh tan tán loạn.Hơi thở chết chóc tràn ngập trong óc Triệu Thoan:- Không . . . Dừng tay, ngươi không thể giết ta! Mau dừng lại! Miễn ngươi dừng tay thì ta bảo đảm sẽ không kiếm chuyện với Thiên Nguyên bộ lạc nữa!Dừng tay?Cảnh Ngôn lắc đầu, từ khi hắn ra tay thì không thể nào dừng tay.Sóng gợn đen chạm vào Triệu Thoan, sau đó gã mềm nhũn ngã xuống, hồn phi phách tán.Một Hư Thần lục tinh cứ bị tru sát như thế. Trong mảnh đất cằn cỗi này Hư Thần lục tinh tính là đại nhân vật, cộng với Ngọc Thụ bộ lạc sau lưng có ai dám khó xử Triệu Thoan? Nhưng đại nhân vật như vậy bây giờ bị giết nhẹ nhàng, không có chút năng lực ngăn cản.Đám người Hình Không một lần nữa trợn mắt nhìn.Bọn họ mở to mắt, trưởng lão Triệu Thoan như núi lớn đè trên đầu họ vậy mà yếu ớt bị Cảnh Ngôn chém chết?Nghe đồn Triệu Thoan Hư Thần lục tinh đã gần đến thất tinh, Tằng Áp sao có thể so sánh. Cảnh Ngôn đánh chết Tằng Áp đã làm đám người Thiên Nguyên bộ lạc khó tin, bây giờ bọn họ càng không hiểu nổi.Bọn họ không cách nào tưởng tượng Cảnh Ngôn mạnh đến mức nào.Tất Phương cũng không hiểu nổi, gã biết Cảnh Ngôn là cường giả cảnh giới Hư Thần thất tinh, nhưng dù là Hư Thần thất tinh bình thường cũng không thể tru sát võ giả Hư Thần lục tinh đỉnh như Triệu Thoan kiểu dễ vậy.Tất Phương phức tạp nhìn Cảnh Ngôn, các ý nghĩ quanh quẩn trong đầu.Mọi người ngơ ngác nhìn Cảnh Ngôn, hắn vung tay thu tài nguyên như tu di giới chỉ trên người Triệu Thoan.Cảnh Ngôn xem xét tu di giới chỉ của Triệu Thoan, hắn lắc đầu.Nghèo!Hèn gì Triệu Thoan xem trọng mười vạn thần tinh, trong tu di giới chỉ chứa tài nguyên cộng lại mới có bảy, tám chục vạn thần tinh, tính luôn thánh khí đỉnh cao uy năng không tệ này thì . . . miễn cưỡng đến trăm vạn thần tinh.Cảnh Ngôn cứ nghĩ làm trưởng lão Ngọc Thụ bộ lạc, võ giả cấp bậc Hư Thần lục tinh sẽ mang theo nhiều thứ tốt, ai ngờ khiến người thất vọng như vậy. Cảnh Ngôn lười xem xét tu di giới chỉ của mấy người khác.Cảnh Ngôn xoay người lạnh nhạt nói với Hình Không:- Thủ lĩnh Hình Không, Triệu Thoan bị ta giết, sợ là Ngọc Thụ bộ lạc sẽ trả thù. Hết chương 1045.



Bạn cần đăng nhập để bình luận