Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 494. Ngoan Cố Chống Lại



Chương 494. Ngoan Cố Chống Lại



Vệ đội mặc giáp uy thế bàng bạc rời khỏi Quận Vương phủ nửa canh giờ sau đến trạch Văn gia.Mộ Liên Thiên vung tay ra lệnh: - Bao vây cả trạch viện, cấm bất cứ ai ra vào!Mộ Liên Thiên dứt lời vệ đội mặc giáp nhanh nhẹn đâu vào đấy bao vây nguyên trạch viện Văn gia.Xào xạc!Thanh âm kỳ lạ truyền ra từ trạch viện Văn gia.Ngay sau đó là dải ánh sáng chói mắt tụ trên bầu trời trạch viện, qua khoảng một giây vầng sáng phát tán bao trùm trạch viện Văn gia ở bên trong.Trận pháp bảo vệ!Văn gia đã khởi động trận pháp bảo vệ!Trận pháp không phải bài bố hoàn thành là xong, còn cần bảo vệ định kỳ. Khởi động trận pháp sẽ tiêu hao năng lượng, nên bình thường trận pháp bảo vệ trong Quận Vương phủ cũng không mở ra thời gian dài. Chỉ khi gặp công kích nhiều mới mở ra tránh bị kẻ địch xâm nhập.Trận pháp càng cao cấp khi khởi động tiêu hao năng lượng càng kinh người. Trận pháp công kích tiêu hao lớn hơn trận pháp phòng ngự một chút.Bình thường trận pháp phòng ngự cấp thấp sau khi mở ra dù không bị bên ngoài công kích mỗi canh giờ tiêu hao tài nguyên hơn mười vạn linh thạch. Nếu bị bên ngoài công kích sẽ tiêu hao tài nguyên càng nhiêu, cụ thể bao nhiêu tùy vào mức độ bị tấn công.Đám người Cảnh Ngôn dần bay tới mép bầu trời trạch viện Văn gia, vị trí này cảm ứng rõ trận pháp bảo vệ truyền đến dao động năng lượng.Chu Thượng Vân híp mắt nhìn trận pháp bảo vệ trạch viện bên dưới, nhếch mép.Rõ ràng Văn gia tính ngoan cố chống lại. Chu Thượng Vân đã đoán được như vậy, gia tộc lớn như Văn gia sẽ không khoanh tay chịu trói, dù biết không đánh lại cũng sẽ chống cự tới cùng.Trong trạch viện Văn gia, tộc trưởng Văn Lam dẫn dắt đám đôn cường giả Văn gia tập trung một chỗ nhìn đám người Quận Vương ở bên ngoài.Một trưởng lão Văn gia khuôn mặt nghiêm túc nói: - Tộc trưởng, trận pháp bảo vệ của chúng ta không ngăn được bao lâu, đối phương có quá đông cường giả Đạo Sư cảnh.Đôi mắt hẹp dài của Văn Lam lấp lóe tia sáng lạnh:- Trước nhìn xem hẵng nói, xem có bao nhiêu người công kích Văn gia ta.Văn Lam thấy các gia tộc Lục gia, chưởng viện ba học viện lớn đứng sau lưng Quận Vương, và nhiều người đứng đầu thế lực hạng hai khác. Nhưng Văn Lam không cho rằng tất cả người này sẽ ra tay, chắc phần lớn chỉ đứng nhìn.Chu Thượng Vân vận chuyển nguyên khí giọng ồm ồm truyền ra:- Văn Lam, ngươi là Văn gia, một trong bốn thế gia lớn Lam Khúc quận thành nhưng thuê sát thủ Ám Dạ ám sát thiên tài Võ Đạo Lam Khúc quận thành ta, tội không thể tha thứ. Ta là Quận Vương Lam Khúc quận thành, quyết không thể cho phép khối u ác tính như Văn gia độc hại cả quận thành, cản trở sự phát triển của quận thành.Không chỉ người Văn gia nghe được, vô số võ giả đứng xa xem cũng nghe rõ ràng.Chu Thượng Vân muốn san bằng Văn gia phải cho người Lam Khúc quận thành biết lý do, gã làm Quận Vương phải đứng về phía đạo lý, nếu không sẽ bị nhiều người chê trách sau lưng.Giọng Văn Lam truyền ra, gã quyết không thừa nhận chuyện này:- Quận Vương đại nhân! Người nói Văn gia thuê sát thủ Ám Dạ ám sát thiên tài Võ Đạo Lam Khúc quận thành, có chứng cứ gì không?Cảnh Ngôn lắc người tiến lên, cười lạnh nhìn Văn Lam:- Tộc trưởng Văn Lam chắc không bao giờ ngờ ngươi thuê vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh không thể giết chết ta đi?Văn Lam nhìn Cảnh Ngôn đăm đăm, gã hận hắn nghiến răng, hận thấu xương, muốn lóc từng miếng thịt trên người hắn xuống. Cứ nghĩ thuê Ân Tiên Sinh ra tay là an toàn trăm phần trăm, không ngờ Cảnh Ngôn còn sống. Vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh có khả năng đã chết.Văn Lam hiên ngang lẫm liệt nói, như thể Cảnh Ngôn và Quận Vương liên hợp lại ăn hiếp Văn gia:- Tiểu tặc Cảnh Ngôn, đừng ngông cuồng như vậy. Ai đều biết ngươi và Văn gia ta sớm có thù nên ngươi thừa dịp này vu oan hãm hại. Ha ha, ngươi cho rằng ngươi và Quận Vương quan hệ thân thiết thì có thể muốn gì làm nấy sao? Trong thiên hạ còn công đạo!Văn Lam cố ý nói vậy, đắp nặn Văn gia yếu thế tranh thủ đồng tình.Cảnh Ngôn tức giận quát: - Vậy sao? Đúng là có nhiều người biết ta có thù với Văn gia, ngươi nói ta vu oan Văn gia cũng có lý. Nhưng ta muốn hỏi ngươi vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh có phải cũng có thù với Văn gia?Văn Lam khịt mũi nói: - Buồn cười, Văn gia chưa từng tiếp xúc với Ân Tiên Sinh, làm sao có thù?Cảnh Ngôn nghi hoặc hỏi: - Vậy thì lạ, ta không hiểu tại sao Ân Tiên Sinh nói là ngươi thuê hắn.Văn Lam tức giận quát: - Tiểu tặc đừng nói bậy bạ! Ngươi đừng tưởng mọi người ngu ngốc cho ngươi dắt mũi. Ngươi nói Ân Tiên Sinh bảo là ta thuê hắn nhưng có chứng cứ không? Không có chứng cứ đã nói nhảm nhí, ngươi tưởng há mồm nói ra là chân lý sao?Cảnh Ngôn lật tay qua, một khối tinh thạch bảy sắc hiện ra.Nhìn tinh thạch bảy sắc mọi người đều biết nó, đó là thủy tinh ký ức có thể sao chép cảnh tượng trong một đoạn thời gian bao gồm giọng nói và hình ảnh.Nguyên khí vận chuyển, trong tinh thạch khuếch tán sóng gợn bảy sắc, trên bầu trời hiện ra ảo ảnh rõ ràng.Trong ảo ảnh có hai bóng người, một mảnh kiến trúc thành thị hơi mơ hồ.Thấy cảnh này Văn Lam mắt lóe tia sáng, biểu tình kinh hoàng. Văn Lam biết sự việc hơi không ổn.Chu Thượng Vân nhìn chằm chằm ảo ảnh, Mộ Liên Thiên nhìn ảo ảnh, người Văn gia nhìn ảo ảnh, mọi người đều nhìn chăm chú vào ảo ảnh.Những người ở đây đều nhận ra một bóng người là Cảnh Ngôn, người khác thì đa số không biết. Nhưng các đại nhân vật đều nhận ra người đứng đối diện Cảnh Ngôn là vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh.Cảnh Ngôn ảo mở miệng hỏi: - Vậy là ngươi muốn giết ta bởi vì được Văn gia Lam Khúc quận thành thuê? Văn gia tốn cái giá bao lớn mới thuê được thủ lĩnh Ám Dạ nhà ngươi?Giọng nói tuyền khắp trạch viện Văn gia.Bốn phía yên tĩnh, vãnh tai lắng nghe.Mới rồi Văn Lam nói Văn gia và Cảnh Ngôn có thù, hắn mượn cơ hội trả thù. Nhiều người cho rằng điều này có khả năng.Ân Tiên Sinh ảo nói làm mọi người biến sắc mặt:- Đúng là tộc trưởng Văn gia Văn Lam thuê ta giết ngươi . . .Mọi người không ngốc, kết hợp tình cảnh lúc đó và mấy lời Ân Tiên Sinh nói, tất cả hiểu ra. Ân Tiên Sinh nói thật, đúng là người Văn gia thuê y. Hết chương 494.



Bạn cần đăng nhập để bình luận