Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 675. Tiểu Đội Phong Hỏa



Chương 675. Tiểu Đội Phong Hỏa



Không cần Chu Thượng Vân nói những người khác cũng cảm giác Cao Phượng thay đổi.Khi Cao Phượng và Cảnh Ngôn cùng đi đến, cường giả Đạo Hoàng cảnh như Hồ Đông Hạc cũng không kiềm được nhìn nàng lâu chút.Cao Phượng vốn là mỹ nữ đỉnh cấp rực rỡ chói mắt, hôm nay mặt nàng như có vầng sáng trắng thuần khiết, tăng thêm nét quyến rũ rung động lòng người.Người khác chưa nói gì, Cao Phượng nghe Chu Thượng Vân nói khuôn mặt xinh đẹp ngại ngùng ửng hồng.Mọi người lộ vẻ hiểu ra, cùng nhìn Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười gượng, vội nói: - Thời gian không còn sớm, chúng ta xuất phát đi!Đám người không nói nhiều nữa, lần lượt bay cách mặt đất. Cảnh Ngôn kéo tay ngọc sau đó bay lên, ánh mắt Cao Phượng nhìn theo bóng dáng hắn biến mất phía chân trời.Cao Phượng nhìn hướng Cảnh Ngôn rời đi, nhủ thầm:- Tướng công nhất định phải cẩn thận!Cao Phượng đứng tại chỗ thật lâu không muốn đi.Rất nhanh đám người Cảnh Ngôn bay ra vùng trời thành phố Đông Lâm thành, dần tăng tốc độ.Vì Mộ Liên Thiên, Chu Thượng Vân chỉ có tu vi Đạo Sư cảnh nên mọi người không bay quá mau.Trong một sơn cốc cách Đông Lâm thành không xa, có mấy chục người ẩn núp tại đây. Một bóng đen chạy nhanh vào cửa cốc, người này đeo mặt nạ.Bóng đen đi tới trước mặt lão nhân, cung kính nói: - Trường lão đại nhân, đám người Cảnh Ngôn rời khỏi Đông Lâm thành.Lão nhân con ngươi co rút hỏi: - Nhóm Chu Thượng Vân cũng rời đi?Người áo đen đáp:- Đúng vậy! Chu Thượng Vân, Chu Thiên, Hồ Đông Hạc đều đi cùng Cảnh Ngôn.Lão nhân ra lệnh: - Kêu tiểu đội Phong Hỏa tiếp tục theo dõi, nhưng phải cẩn thận. Cảnh Ngôn và Hồ Đông Hạc đều là võ giả Đạo Hoàng cảnh, nếu các ngươi bị phát hiện sẽ rất nguy hiểm.Người áo đen xoay người đi nhanh:- Tuân lệnh! Đợi người áo đen đi khuất lão nhân xoay người nói với hai mươi mấy người ở gần:- Nhóm Cảnh Ngôn chắc đã rời khỏi Đông Lâm thành.Một người khàn giọng hưng phấn nói: - Nhóm Cảnh Ngôn đã rời khỏi Đông Lâm thành vậy chẳng phải là Đông Lâm thành không có lực lượng phòng thủ? Trong thành thị mạnh nhất chỉ có vài võ giả Đạo Linh cảnh, búng tay một cái diệt gọn.Lão nhân gật đầu nói: - Ừm, theo tình huống chúng ta nắm giữ thì đúng là vậy.Một người nghi ngờ hỏi: - Trưởng lão, có khi nào nhóm Cảnh Ngôn cố ý cài bẫy không? Mặt ngoài họ rời đi nhưng thật ra không đi xa, nếu chúng ta công kích Đông Lâm thành bỗng dưng họ xuất hiện thì sao?Lão nhân gật đầu nói: - Có khả năng này, vì cẩn thận chúng ta khoan hành động, chờ tiểu đội Phong Hỏa truyền tin về.Tiểu đội Phong Hỏa là đội phụ trách giám thị nhóm Cảnh Ngôn, có sáu người, đều là võ giả Đạo Sư cảnh. Thành viên tiểu đội Phong Hỏa tu vi Võ Đạo khá tốt, quan trọng hơn họ tu luyện võ học đến trình độ siêu cao sâu.Tiểu đội Phong Hỏa thận trọng bám theo rất khó bị phát hiện.Những kẻ này đều là người Cổ gia. Mấy tháng trước thái thượng trưởng lão Cổ gia Đạo Hoàng cảnh Cổ Mặc bị Cảnh Ngôn giết, Cổ gia học khôn không phái người tấn công Đông Lâm thành nữa mà phái một đám người giỏi về giám thị đến địa vực Đông Lâm thành, giám sát thành phố, Cảnh Ngôn được đặc biệt quan tâm. Dẫn đầu nhóm người là một trưởng lão có địa vị khá cao trong Cổ gia, đẳng cấp Đạo Vương cảnh đỉnh.Một người hỏi: - Trưởng lão thấy nên đưa tin về gia tộc không?Lão giả trầm ngâm một chút, lắc đầu nói: - Khoan vội, chờ tiểu đội Phong Hỏa xác nhận nhóm Cảnh Ngôn rời đi đã.Lỡ đám người Cảnh Ngôn không ra Đông Lâm thành, bọn họ đưa tin về tính là tình báo sai.Một người nịnh hót:- Trưởng lão nói đúng, chờ xác định rồi mới đưa tin về gia tộc thì tốt hơn.*** Đám người Cảnh Ngôn đang bay đi Lam Khúc quận thành, đôi khi tán dóc vài câu.Cảnh Ngôn chợt cau mày giảm mạnh tốc độ bay.Hồ Đông Hạc hỏi ngay:- Sao vậy Cảnh Ngôn?Những người khác cũng giảm tốc độ, nhìn hướng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười cười hờ hững nói: - Có cái đuôi theo sau chúng ta.Người tiểu đội Phong Hỏa đều là võ giả Đạo Sư cảnh, nếu Cảnh Ngôn và Hồ Đông Hạc hơi tăng tốc độ chắc chắn tiểu đội không theo kịp. Nhưng còn có Chu Thượng Vân, Mộ Liên Thiên theo cùng, bởi vậy tiểu đội Phong Hỏa có thể bám sát.Hồ Đông Hạc kinh ngạc hỏi: - Có người bám theo chúng ta?Hồ Đông Hạc không phát hiện có người bám theo, nghe Cảnh Ngôn nói lão cố ý thả thần hồn ra cảm ứng nhưng vẫn không phát hiện được gì.Hồ Đông Hạc cau mày lẩm bẩm:- Có sao? Tại sao ta không phát hiện có người bám theo?Cảnh Ngôn bĩu môi:- Có sáu người, công pháp ẩn nấp rất tốt, khoảng cách xa. Hơn nữa bọn chúng gần như giấu kín hơi thở.Tiểu đội Phong Hỏa cách đám người Cảnh Ngôn rất xa, khó phát hiện. Nếu Cảnh Ngôn không có thần hồn siêu mạnh đến khó tin lại sinh ra thần niệm thì cũng bị lừa.Cảnh Ngôn lạnh lùng cười: - Giải quyết luôn đi, chắc toàn là người Cổ gia.Cảnh Ngôn thi triển Thiên Không Chi Dực biến mất tại chỗ.Sáu người tiểu đội Phong Hỏa thấy nhóm Cảnh Ngôn đột nhiên dừng lại đã linh cảm kỳ kỳ, nhưng họ rất tự tin công pháp ẩn giấu của mình nên không cho rằng bị phát hiện.Nhưng khi Cảnh Ngôn đột ngột biến mất thì linh cảm không may càng mãnh liệt hơn.- Nguy rồi, chúng ta bị phát hiện, trốn nhanh!- Đi!Sáu người chạy vắt giò lên cổ, tăng tốc đến cực hạn.Sáu bóng đen hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt đám người Hồ Đông Hạc.Hồ Đông Hạc thấy sáu người chạy cắm đầu, tức giận quát: - Thật sự có sáu tên khốn!Trong tiếng quát của Hồ Đông Hạc đã thấy Cảnh Ngôn xuất hiện đằng sau sáu thành viên tiểu đội Phong Hỏa, thần hồn bao phủ, thần niệm nghiền áp sáu người.Sáu người cảm thấy nhức đầu, ngây người, khi tỉnh táo lại cảm giác cả người đau nhức, bị năng lượng đáng sợ xuyên thủng thân thể.Trong phút chốc sáu người ngã xuống đất chết không kịp ngáp.Cảnh Ngôn lấy đi tu di giới chỉ của họ, trở lại bên nhóm Hồ Đông Hạc.Cảnh Ngôn nói với mấy người:- Đi thôi, chắc bây giờ không ai bám theo chúng ta.Chu Thiên nói: - Người Cổ gia quả nhiên chưa chết tâm, mấy người kia cũng cỡ tinh anh trong Cổ gia, công pháp ẩn núp quá tốt.Chu Thượng Vân cười nói: - Bọn họ có ẩn núp kín cỡ nào cũng bị Cảnh Ngôn phát hiện, đã chết sáu người.Mấy người cười nói bay tiếp.Một canh giờ sau.Cách chỗ sáu thành viên tiểu đội Phong Hỏa chết mấy ngàn thước lộ ra một bóng đen. Hết chương 675.



Bạn cần đăng nhập để bình luận