Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 459. Khổ Chiến



Chương 459. Khổ Chiến



Đánh nhau với Ân Tiên Sinh làm thân thể Cảnh Ngôn bị thương, vết thương không nhẹ.Cảnh Ngôn âm thầm vận chuyển bí pháp Thuần Dương Linh Thể, vết thương trong người hắn đang khép lại với tốc độ kinh người. Vận chuyển Thuần Dương Linh Thể tu sửa thân thể Cảnh Ngôn không cần dùng đan dược trị thương.Vì Cảnh Ngôn không dùng đan dược trị thương nên Ân Tiên Sinh mới có kiên nhẫn nói chuyện. Nếu Cảnh Ngôn nuốt đan dược trị thương trước mặt y thì chắc chắn Ân Tiên Sinh sẽ lần thứ hai tấn công hắn, không chờ vết thương của hắn lành.Ân Tiên Sinh băn khoăn giây lát rồi nói: - Đúng là tộc trưởng Văn gia Văn Lam thuê ta ám sát ngươi. Ta vốn không nên nói tin tức liên quan cố chủ, nhưng ta có thể ngoại lệ cho ngươi. Với thực lực, bối cảnh của ngươi, Văn gia thanh toán một ngàn vạn linh thạch không quá cao. Cảnh Ngôn, thực lực của ngươi cao hơn ta tưởng.Ân Tiên Sinh nói mấy câu khiến Cảnh Ngôn nghi ngờ, trong lời nói của thủ lĩnh Ám Dạ có ẩn ý gì đó.Cảnh Ngôn không đáp lại ngay, quả nhiên Ân Tiên Sinh nói tiếp.Ân Tiên Sinh nhìn Cảnh Ngôn chăm chú:- Cảnh Ngôn, tuy thực lực của ngươi rất mạnh nhưng nếu ta muốn giết ngươi thì ngươi không có khả năng sống sót. Giờ ta cho ngươi một cơ hội sống.Cảnh Ngôn mỉm cười hỏi: - Cơ hội gì?Mắt Ân Tiên Sinh đăm đăm, nói: - Ngươi tham gia vào Ám Dạ! Nếu ngươi đồng ý trở thành sát thủ Ám Dạ, vĩnh viễn không lộ mặt thật trước bất cứ ai thì ta sẽ không giết ngươi.Ân Tiên Sinh muốn hấp thu Cảnh Ngôn vào Ám Dạ đơn thuần là chợt nảy ý.Trước khi biết thực lực của Cảnh Ngôn thì Ân Tiên Sinh không nghĩ như vậy, mục đích duy nhất của y đến Hạo Phong thành là giết hắn, nhưng nhìn Cảnh Ngôn đỡ một kích hết sức của y mà không chết, làm Ân Tiên Sinh rất bất ngờ. Cảnh Ngôn mới hai mươi tuổi đã có thực lực mạnh mẽ như vậy, nếu hấp thu hắn vào Ám Dạ thì sẽ là trợ lực lớn cho sự phát triển của tổ chức sát thủ.Vì có ý nghĩ này nên Ân Tiên Sinh mới nói cho Cảnh Ngôn biết y được Văn Lam thuê. Ân Tiên Sinh cho rằng Cảnh Ngôn có biết tin tức này hay không đều giống nhau, nếu hắn tham gia Ám Dạ sau này phải đổi thân phận, nếu từ chối vào Ám Dạ thì hắn là người chết, người chết biết tin tức không sao cả.Ân Tiên Sinh nói mấy câu làm Cảnh Ngôn nở nụ cười.Tham gia Ám Dạ? Có thể không?Đừng nói sát thủ của Ám Dạ từng được Triệu gia thuê giết gia gia của hắn Cảnh Thiên, dù không có chuyện này hắn cũng không vào Ám Dạ trở thành sát thủ. Huống chi Ân Tiên Sinh có điều kiện hạn chế là sau này Cảnh Ngôn không được lộ mặt thật trước bất cứ ai, hắn vĩnh viễn phải sống trong bóng tối.Ân Tiên Sinh nhìn biểu tình của Cảnh Ngôn liền đoán ra ý nghĩ của hắn, lạnh lùng nói: - Xem ra ngươi muốn từ chối ta.Cảnh Ngôn cười lớn cao giọng quát: - Ân Tiên Sinh! Ngươi muốn giết ta không dễ vậy!Nguyên khí mãnh liệt bộc phát ra khỏi người Cảnh Ngôn.Phía xa, thành chủ Hạo Phong thành Viên Kế Hổ chậm rãi đến gần chiến trường.- Là Cảnh Ngôn tiên sinh? Một người khác . . . sát thủ Ám Dạ! Khốn kiếp, sát thủ Ám Dạ chết tiệt, dám đến Hạo Phong thành ta giết người? Buồn cười!Viên Kế Hổ tức điên, ước gì xông lên giết sát thủ Ám Dạ. Nhưng Viên Kế Hổ vừa cảm nhận hai luồng dao động năng lượng đáng sợ, thầm biết thực lực của sát thủ Ám Dạ này không thấp.Nếu sát thủ Ám Dạ này bình thường thì bây giờ đã bị Cảnh Ngôn giết rồi mới đúng. Viên Kế Hổ cố nén tức giận không xông lên tiêu diệt sát thủ Ám Dạ, gã đứng cách mấy ngàn thước, đầu óc xoay chuyển tính chào hỏi Cảnh Ngôn.Viên Kế Hổ chưa kịp mở miệng đã thấy Cảnh Ngôn chém kiếm quang đỏ hướng sát thủ Ám Dạ.Sát thủ Ám Dạ cũng đánh ra kiếm quang đen.Hai người lần thứ hai đánh nhau.Viên Kế Hổ sợ ngây người:- Ôi trời, tình huống gì đây?Viên Kế Hổ không dám tin cảnh tượng trông thấy.Cảnh Ngôn và sát thủ Ám Dạ lao vào đánh nhau, phát ra uy năng khủng bố đến khó tin. Viên Kế Hổ đứng xa mấy ngàn thước vẫn cảm nhận rõ rệt hơi thở hủy diệt kinh người. Viên Kế Hổ cảm giác nếu đến gần trung tâm năng lượng e rằng không chống đỡ nổi một giây sẽ bị năng lượng của hai người hoàn toàn nghiền nát.Viên Kế Hổ chỉ là võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh đỉnh, bàn về thực lực lão tộc trưởng Tống gia mạnh hơn gã một chút. Lúc Cảnh Ngôn ở Đạo Linh cảnh sơ kỳ sức chiến đấu đã không dưới lão tộc trưởng Tống gia, nay hắn là tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ, hắn mà đánh với lão tộc trưởng Tống gia thì lão tuyệt đối không chịu nổi một kích.Ầm ầm ầm ầm ầm! Kiếm quang của hai người lại va chạm, kiếm quang đen và đỏ không ngừng xé rách nhau trong không gian. Vách tường không gian nứt rạn vệt đen ghê người mà rõ ràng. Vách tường không gian cũng không chịu nổi va chạm đáng sợ sinh ra từ hai người đánh hết sức.Bùm!Cảnh Ngôn vẫn bị đánh bay, khi bay ngược hắn hộc hai ngụm máu. Lúc đánh nhau Cảnh Ngôn cùng lúc vận chuyển Thuần Dương Linh Thể, nhưng công kích của Ân Tiên Sinh quá mạnh, dù là Thuần Dương Linh Thể cũng không thể trong tích tắc tu sửa tổn hại nặng trong thân thể.Cảnh Ngôn bị đánh bay, Ân Tiên Sinh cũng thụt lùi mấy thước, gã hít sâu điều chỉnh lại nguyên khí trong vụ tuyền.Viên Kế Hổ trợn mắt há hốc mồm đứng phía xa nhìn.Khi sát thủ Ám Dạ liếc hướng Viên Kế Hổ, gã run bắn như rơi vào hầm băng vạn thước.Viên Kế Hổ biết thực lực của Cảnh Ngôn kém hơn sát thủ Ám Dạ một chút, gã nên đi lên giúp hắn một tay. Nhưng nhìn thực lực của Cảnh Ngôn và sát thủ Ám Dạ, Viên Kế Hổ biết gã mà đi lên sát thủ Ám Dạ chém một nhát kiếm là gã chết không kịp ngáp.Viên Kế Hổ vừa giật mình vừa rủa thầm. Cảnh Ngôn quá mạnh, may mắn lúc ấy lão tộc trưởng Tống gia ngăn cản gã đánh Cảnh Ngôn, sau đó gã điều tra bối cảnh của hắn. Nếu không làm vậy, Viên Kế Hổ mà xuống tay với Cảnh Ngôn e rằng chỉ một kích đã bị hắn chém chết.Với bối cảnh của Cảnh Ngôn, cộng thêm Viên Kế Hổ đánh trước, dù hắn giết thành chủ cũng sẽ không bị trừng phạt. Hết chương 459.



Bạn cần đăng nhập để bình luận