Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 364. Mọi Chuyện Giải Quyết Xong



Chương 364. Mọi Chuyện Giải Quyết Xong



Lữ Cầm bản năng tưởng mình nghe lầm.Cảnh Ngôn?Ha ha, sao Cảnh Ngôn có thể xuất hiện ở đây được?Cảnh Ngôn đi Lam Khúc quận thành sao đột nhiên về Đông Lâm thành, còn đến phủ thành chủ?Hơn nữa Cảnh gia e rằng đã bị hủy diệt, dù Cảnh Ngôn trở lại cũng khó thoát khỏi bị Triệu gia truy sát.Khóe môi Lữ Cầm cong lên nụ cười cay đắng, sau đó thân thể mềm mại khẽ run, vì nàng loáng thoáng nghe tiếng Cảnh Ngôn.Đây rốt cuộc là chuyện gì?Lữ Cầm bước nhanh hơn, chỉ vài bước đã đến cạnh cửa, mở cửa phòng ra.Cảnh Ngôn, Trần Binh đứng bên ngoài sửng sốt. Cảnh Ngôn thấy Lữ Cầm xuất hiện khá là bất ngờ, hắn cứ tưởng nàng bị Trần Binh khống chế.Trần Binh nhìn Lữ Cầm xuất hiện thì hết hồn, gã định lợi dụng nàng để chạy ra Đông Lâm thành. Nhưng Lữ Cầm đã lộ mặt trước Cảnh Ngôn, tức là chỗ dựa cuối cùng của gã cũng mất.Vèo!Khí thế Trần Binh trầm xuống, nguyên khí bộc phát ra, gã phản ứng cực nhanh, vừa thấy Lữ Cầm liền ra tay. Trần Binh muốn bắt giữ Lữ Cầm trước khi Cảnh Ngôn hành động, vậy là có thể uy hiếp hắn.Trần Binh biết khống chế Lữ Cầm là cơ hội sống sót duy nhất của gã, phó thành chủ chó chết gì đó Cảnh Ngôn tuyệt đối không e ngại. Đối với Cảnh Ngôn giết một phó thành chủ không khác gì giết con chó.Cảnh Ngôn quát:- Chết đi!Thiên Hỏa kiếm chém ra kiếm quang đỏ. Trần Binh phản ứng nhanh đến đâu cũng không thể mau hơn Cảnh Ngôn, nên gã vừa nhích người là hắn đã vung kiếm chém ra. với thực lực của Cảnh Ngôn, võ giả mới bước vào Đạo Linh cảnh như Trần Binh tuyệt đối không có đường cản.Trần Binh gào thét:- Không! Ta không thể chết! Đừng giết ta! A!Phập! Kiếm quang đâm vào người Trần Binh, tắt thở.Lữ Cầm ngây người nhìn cảnh này, nàng biết thực lực của Trần Binh rất mạnh trong võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh. Nhưng vì sao Cảnh Ngôn vừa ra mặt đã trực tiếp đánh chết Trần Binh? Chém một nhát kiếm tùy ý?Lữ Cầm lại nhìn kỹ Cảnh Ngôn, lần này này xác định người đứng gần đó đúng là hắn.Cảnh Ngôn mỉm cười chào: - Phu nhân.Lòng Lữ Cầm chứa đầy thắc mắc hỏi: - Cảnh Ngôn, sao ngươi về Đông Lâm thành?Cảnh Ngôn cười nói: - Ta biết Cảnh gia gặp nạn nên đặc biệt chạy về, ta là tử đệ Cảnh gia mà.Lữ Cầm nghĩ ngay đến Cảnh Ngôn có thể sống sót không:- Ngươi biết Cảnh gia gặp nạn còn đặc biệt trở về? Ngươi về thì sao Triệu gia tha cho ngươi? Mau thừa dịp Triệu gia chưa phát hiện tung tích của ngươi hãy rời khỏi Đông Lâm thành, đi Lam Khúc quận thành, đừng trở lại. Trừ phi ngươi có thực lực đủ mạnh có thể đối kháng Triệu gia!Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Phu nhân đừng gấp, thật ra Triệu gia đã không còn, trước khi ta đến phủ thành chủ thì tộc trưởng Triệu gia, võ giả cảnh giới Tiên Thiên của Triệu gia, những trợ thủ mạnh của Triệu gia đều chết hết.Lữ Cầm giật mình kêu lên: - Cái gì?!Lữ Cầm nghe Cảnh Ngôn kể lại sự việc, ánh mắt nhìn hắn đã không cách nào hình dung. Lữ Cầm không tin được thực lực hiện giờ của Cảnh Ngôn mạnh đến trình độ này, hình như mạnh còn hơn trượng phu của nàng Hoắc Xuân Dương nhiều. Dù là Hoắc Xuân Dương cũng khó đấu với bốn cường giả Đạo Linh cảnh.Đang nói chuyện Thạch Tuyên đã trở lại phủ thành chủ.Cảnh Ngôn, Lữ Cầm, Thạch Tuyên tụ lại với nhau.Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ rồi nói với Thạch Tuyên:- Tổng quản Thạch Tuyên, sợ là trong phủ thành chủ còn nhiều thân tín của Trần Binh, phải tóm họ ra.Thân tín của Trần Binh tất nhiên rất trung thành với gã, không lôi bọn họ ra ngoài sáng không chừng về sau sẽ gây nhiễu loạn gì nữa, hơn nữa dù họ chối không có liên quan gì với Trần Binh nhưng có lẽ họ đang đợi cơ hội báo thù. Cho nên phải tìm ra và xử lý nhóm người này.Thạch Tuyên gật đầu nói: - Ta hiểu rồi, ta sẽ mang người đi làm ngay. Thân tín của Trần Binh không nhiều, đa số hộ vệ không phải trung thành với Trần Binh, họ chỉ nghe lệnh.Thạch Tuyên ở trong phủ thành chủ mấy chục năm, lâu còn hơn Trần Binh đến nhậm chức nên lão hiểu rõ thân tín của gã, muốn trốn khỏi tay lão là vô cùng khó khăn.Thạch Tuyên mang theo một đội hộ vệ bắt đầu thanh tra trong phủ thành chủ, tuy có gió tanh mưa máu nhưng chẳng còn cách nào khác.Cảnh Ngôn không giỏi an ủi, hắn cũng tin Lữ Cầm sẽ không yếu đuối:- Phu nhân, ta cần trở về Cảnh gia xem tình hình. Nhân tố không ổn định trong phủ thành chủ đã mất, phu nhân có thể yên lòng. Còn về thành chủ đại nhân, ta nghĩ đại nhân sẽ trở về, ta không tin đại nhân đã chết.Từ biệt Lữ Cầm rồi Cảnh Ngôn quay về trạch viện Cảnh gia.Chém giết quy mô lớn đã hoàn toàn ngừng, chỉ một vài địa khu cục bộ còn rải rác vài cuộc chiến. Nguyên Đông Lâm thành hầu như bị Cảnh gia nắm giữ.Cá lọt lưới Triệu gia muốn trốn khỏi Đông Lâm thành đã bị Cảnh Thành Dã dẫn người chặn giết phần lớn, chỉ số ít thành công trốn đi. Số ít người này về sau nếu dám trở về Đông Lâm thành chắc chắn sẽ bị Cảnh gia diệt, bọn họ muốn sống thì tốt nhất vĩnh viễn không quay về Đông Lâm thành.Lúc Cảnh Ngôn trở về trạch viện Cảnh gia, đường cái bên ngoài trạch viện la liệt xác chết đã bị thanh lý xong, gột rửa đường sạch sẽ. Trong không khí còn nồng mùi máu nhưng nhìn từ bên ngoài đã không thấy dấu vết vừa rồi xảy ra chiến tranh quy mô lớn tử thương mấy nghìn người. Cảnh Thành Dã đã trở về gia tộc, thấy Cảnh Ngôn liền hỏi: - Cảnh Ngôn về rồi? Bên phủ thành chủ không sao chứ?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Vấn đề bên phủ thành chủ đã giải quyết.Cảnh Thành Dã hít sâu, con ngươi co rút nói: - Ừm, bên này mọi việc cũng xong xuôi. Thái gia tiêu đời, tộc trưởng và tất cả trưởng lão chết, đang tiếp tục chặn giết cá lọt lưới. Sản nghiệp của Triệu gia trong thành và từng cái trấn có một số thế lực chống cự, nhưng đại cục đã địch, hai gia tộc thành lịch sử Đông Lâm thành.Sản nghiệp trong Đông Lâm thành quan trọng nhất là bốn khu chợ, nhiều trấn trong địa vực Đông Lâm thành cũng có sản nghiệp của Triệu gia, Thái gia, ví dụ mạch khoáng. Những sản nghiệp đó là chiến lợi phẩm của Cảnh gia.Cảnh Ngôn trầm giọng nói: - Việc thu hoạch tộc trưởng cứ sắp xếp, nhưng giờ còn một việc chúng ta phải xử lý, đó là thanh lý những gia tộc phản chiến.Khi Triệu gia rầm rộ giết hướng Cảnh gia, họ phái nhiều hộ vệ đi cầu viện nhưng chỉ có tộc trưởng ba gia tộc dẫn theo thành viên đến giúp đỡ, các gia tộc khác không xuất hiện. Nếu bọn họ chỉ đơn giản không đến chiến trường thì Cảnh gia sẽ không chờ về sau tính sổ. Cảnh gia thông cảm ý nghĩ giữ gìn gia tộc của họ, dù sao ai xem tình huống khi đó đều kết luận Cảnh gia phải mất. Nhưng có bốn gia tộc chẳng những không giúp Cảnh gia còn giết hộ vệ đến cầu viện, tuyệt đối không thể nhịn cho qua được.Cảnh Thành Dã gật mạnh đầu, mắt lóe tia sáng hung ác:- Ừm! Ta đi sắp xếp!Cảnh Ngôn bổ sung thêm:- Còn nữa, phải trọng thưởng cho Lưu gia, Mã gia, Lý gia. Khi Cảnh gia chúng ta gặp nguy nan, ba gia tộc này đồng ý cùng Cảnh gia sống còn. Bọn họ là bằng hữu vĩnh viễn của Cảnh gia, Cảnh gia lớn mạnh cũng phải mang theo ba gia tộc cùng tiến.Cảnh Thành Dã đồng ý:- Đúng vậy! Ba gia tộc cũng mất mác lớn trong trận chiến này, giờ là lúc luận công ban thưởng. Đối với người hoặc thế lực trợ giúp Cảnh gia thì Cảnh gia ta tuyệt đối sẽ không tiếc rẻ. Chờ ngày mai ta sẽ lại triệu tập họ đến.Nếu có người đứng gần nghe Cảnh Ngôn và Cảnh Thành Dã đối thoại sẽ có ảo giác hắn mới là tộc trưởng của Cảnh gia.Nhưng sự thật là nếu không có Cảnh Ngôn tồn tại, nguyên Cảnh gia đã biến mất. Cảnh Ngôn mà muốn làm tộc trưởng thì Cảnh Thành Dã tuyệt đối sẽ nhường vị trí cho hắn ngay. Nhưng mục tiêu của Cảnh Ngôn không phải làm tộc trưởng Cảnh gia tầm thường, hắn theo đuổi cao hơn trong Võ Đạo, hắn muốn trở thành cường giả Thiên Nguyên đại lục.Con đường Võ Đạo của Cảnh Ngôn mới chỉ là bắt đầu.Vì dược tề trị thương tồn kho của Cảnh gia không đủ dùng, Cảnh Ngôn tạm thời triệu tập nhiều dược tề trị thương trong Huy Hoàng đan lâu.Huy Hoàng đan lâu đã hơn một tháng không kinh doanh bình thường nhưng dược tề sư mỗi ngày vẫn phối chế dược tề, bởi vậy số lượng dược tề tồn kho rất nhiều. Đương nhiên dược tề của Huy Hoàng đan lâu không thuộc về Cảnh gia, đan lâu đưa dược tề đến phải trả đủ tiền.Trong chiến tranh này Cảnh gia thương vong rất lớn, nhưng kiếm tài nguyên từ chiến trường cũng rất kinh người. Chỉ tính mấy thứ như linh thạch có sẵn đã là con số thiên văn, đặc biệt sau khi tiêu diệt Triệu gia, Thái gia, bảo khố trong hai gia tộc có nhiều tài nguyên.Mua dược tề của Huy Hoàng đan lâu không khó khăn gì, tính theo giá thị trường Cảnh gia thanh toán đủ số linh thạch có sẵn.Cảnh Thành Dã và các vị trưởng lão Cảnh gia chỉ huy, Đông Lâm thành nhanh chóng bình ổn lại, những mạo hiểm giả định thừa dịp cháy nhà hôi của lần này rất là yên phận.Khi đó nhiều mạo hiểm giả thấy người ngựa Triệu gia đi trạch viện Cảnh gia liền chạy theo sau, muốn ăn tiền người chết, nhặt mót. Nhưng sau khi Triệu gia bị diệt thì họ rất ngoan, ba năm con chó mèo nhỏ rục rịch một chút đã là rất giỏi. Ngẫm lại cũng không có gì lạ, họ bị Cảnh Ngôn hù sợ. Hết chương 364.



Bạn cần đăng nhập để bình luận