Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 325. Mộc Tê Đã Chết



Chương 325. Mộc Tê Đã Chết



Thấy võ học, bí pháp bị bẻ gãy nghiền nát đánh tan, Mộc Tê nóng nảy. Lão chợt hiểu rằng phó chưởng viện mới nhậm chức của Đạo Nhất học viện thực lực khủng bố, sắc bén đến cỡ nào. Ở trước mặt nàng thì Mộc Tê không có chút khả năng đón đỡ một vài giây.Râu Mộc Tê bay bay, điên cuồng gào thét:- Không!Ứng Hữu Khuyết không đứng nhìn được nữa:- Phó chưởng viện dừng tay!Mộc Tê là người của Hình Pháp Điện, người của Ứng Hữu Khuyết, mới rồi lão ra lệnh cho Mộc Tê tập nã Cảnh Ngôn. Ứng Hữu Khuyết nhìn ra Mộc Tê không cản nổi Phương Nhược Vũ công kích, khi nàng mới tấn công lão định bụng xem thực lực của nàng thế nào. Khi Ứng Hữu Khuyết xác định Mộc Tê không đỡ nổi một kích của Phương Nhược Vũ thì hét to ra tay, muốn ngăn nàng giết Mộc Tê.Phương Nhược Vũ thấy Ứng Hữu Khuyết xen vào, quát:- Xéo đi!Phương Nhược Vũ vươn tay phải trắng nõn thuôn dài vỗ hướng Ứng Hữu Khuyết. Chưởng ấn ngưng tụ trên không trung, rung nhẹ rồi đánh hướng Ứng Hữu Khuyết.Bùm! Ứng Hữu Khuyết bay ra ngoài.Phương Nhược Vũ tùy tay vỗ chưởng đã đánh bay Ứng Hữu Khuyết, lão không có chút sức lực đối kháng.Khi Ứng Hữu Khuyết bay ra dải lục bảy sắc hoàn toàn bao bọc thân thể Mộc Tê. Ánh sáng bảy sắc tỏa sáng, lát sau tiếng hét của Mộc Tê ngừng bặt.Ngón tay Phương Nhược Vũ nhẹ co lại rút dải lụa bảy sắc về, thân thể Mộc Tê biến mất tại chỗ, nơi đó chỉ có bãi máu đỏ đọng lại thật lâu.Mộc Tê bị giết không chừa mẩu xương.Cảnh Ngôn ngây người nhìn cảnh này, đây không phải lần đầu tiên hắn thấy Phương Nhược Vũ giết người, hình như nàng thích khiến người ta chết không còn mảnh vụn, lúc giết sát thủ Ám Dạ cũng giống vậy.Mọi người xoe tròn mắt.Mộc Tê là trưởng lão Đạo Nhất học viện! Mộc Tê là cao tầng thật sự trong học viện.Khi Phương Nhược Vũ ra tay mọi người không cho rằng nàng thật sự giết lão. Mãi khi trưởng lão Mộc Tê bị Phương Nhược Vũ làm thành bãi máu, mọi người vẫn không cách nào chấp nhận sự thật mình trông thấy.Ứng Hữu Khuyết bị Phương Nhược Vũ một chưởng đánh bay xa trăm thước đã bay về, đôi mắt đỏ ngầu rống to: - Phương Nhược Vũ!Phương Nhược Vũ lạnh lùng quát: - Ngậm miệng!Phương Nhược Vũ liếc Ứng Hữu Khuyết một cái, môi son thốt ra thanh âm:- Ứng Hữu Khuyết, nếu ngươi còn không biết nặng nhẹ thì ta giết luôn ngươi!Ứng Hữu Khuyết lập tức khép miệng, lão đã hiểu biết nhất định về thực lực của Phương Nhược Vũ. Ứng Hữu Khuyết biết Phương Nhược Vũ muốn giết lão thì lão tuyệt đối không ngăn được. Ứng Hữu Khuyết không biết tại sao thực lực của Phương Nhược Vũ cường đại như vậy, có một điều lão biết rõ là nàng không chút do dự giết Mộc Tê, vậy nàng sẽ không quá băn khoăn khi giết thượng vị trưởng lão như lão.Thân phận địa vị của Mộc Tê không bằng Ứng Hữu Khuyết, nhưng Mộc Tê là hạ vị trưởng lão Đạo Nhất học viện trăm phần trăm.Vèo!Ứng Hữu Khuyết không dám lảm nhảm nữa, lão lắc người bay đi, khi đã đi xa giọng lão vọng lại:- Phương Nhược Vũ, ta đi gặp chưởng viện đại nhân!Nghe Ứng Hữu Khuyết đe dọa, Phương Nhược Vũ cười khinh miệt không thèm để bụng.Cảnh Ngôn lấy lại tinh thần, cảm ơn ngay:- Đa tạ phó chưởng viện đại nhân.Phương Nhược Vũ nhìn hắn.Lòng Cảnh Ngôn lạnh lẽo:- A? Cảnh Ngôn cảm giác ánh mắt Phương Nhược Vũ nhìn hắn hơi lạnh lùng, xảy ra chuyện gì? Phương Nhược Vũ vì hắn không chút do dự giết nhân vật quan trọng như Mộc Tê, nhưng tại sao ánh mắt lạnh băng nhìn hắn?Chuyện này là sao?Vèo!Phương Nhược Vũ không đáp lại Cảnh Ngôn, nàng lắc người rời đi.Cảnh Ngôn nhìn bóng dáng Phương Nhược Vũ biến mất phía cuối trời, lòng dậy sóng. Ánh mắt Phương Nhược Vũ nhìn hắn không chút yêu thích, lạnh lẽo thấu xương. Nếu ai nói Phương Nhược Vũ muốn giết Cảnh Ngôn chắc chắn hắn tin tưởng.Cảnh Ngôn thầm nghĩ: - Hình như phó chưởng viện Phương Nhược Vũ rất hận ta, nhưng thế là sao? Phương Nhược Vũ mạnh vượt sức tưởng tượng, nếu nàng muốn giết ta thì một ngón tay là đủ. Hơn nữa nếu muốn ta chết thì lúc ở Đông Lâm thành, nàng không cần giết sát thủ Ám Dạ là ta chết lâu rồi.Cảnh Ngôn không hiểu nổi cách làm của Phương Nhược Vũ.Cảnh Ngôn thở hắt ra, lười nghĩ nhiều. Tóm lại nếu Phương Nhược Vũ muốn giết hắn thì hắn không trốn được, đoán lung tung vô dụng.Cảnh Ngôn nhìn hướng Tiêu Viêm:- Chấp sự Tiêu Viêm.Tiêu Viêm biểu tình cực kỳ khó xem, nghe Cảnh Ngôn kêu tên mình lão nhìn sang, ánh mắt rất phức tạp.Cảnh Ngôn hỏi: - Ta muốn biết di thể của sư tỷ Trương Mẫn đang ở đâu.Trương Mẫn chết vì hắn, dù thế nào Cảnh Ngôn cảm thấy nên làm chút gì đó, ít nhất đưa xác nàng về cho người thân.Tiêu Viêm không muốn đáp lại Cảnh Ngôn chút nào, nhưng không thể không trả lời:- Còn giữ trong hầm lạnh Hình Pháp Điện.Phó điện chủ Mộc Tê còn chết thì chấp sự Hình Pháp Điện nho nhỏ như Tiêu Viêm . . . Phó điện chủ Mộc Tê tuy xuống tay với Cảnh Ngôn nhưng không phải muốn giết hắn tại chỗ, chỉ muốn bắt hắn lại, vậy mà bị Phương Nhược Vũ giết.Cảnh Ngôn nghe Tiêu Viêm đáp, gật gù:- Ừm! Hình Pháp Điện là nơi chuyên phán xét đệ tử Đạo Nhất học viện phạm tội nặng, đệ tử chết trong Hình Pháp Điện không chỉ có một, hai người. Nhiều xác đệ tử không thể giải quyết ngay sẽ đặt trong hầm lạnh lưu trữ, phòng ngừa xác bị mục.Biết xác Trương Mẫn lưu giữ trong hầm lạnh thì Cảnh Ngôn hơi yên lòng, chờ có thời gian điều tra thân phận của nàng rồi đưa xác nàng về.Cảnh Ngôn nhìn điện chủ Lâm Nham Sự Vụ Điện, hỏi: - Điện chủ Lâm Nham, bây giờ ta có thể lên Thiên Thê không?Lâm Nham nhướng mí mắt, thầm nghĩ: Ngươi vô tư thật, một trưởng lão học viện mới bị giết vì ngươi, vậy mà ngươi còn muốn đi Thiên Thê thăng cấp nội viện.Lâm Nham nhẹ gật đầu nói: - Được, bây giờ cũng được.Cảnh Ngôn cảm ơn đám người Hoa Khai Chí, hắn ghi nhớ những người đã nói lời giúp mình.Nội viện, chỗ ở của thủ tịch chưởng viện.Ứng Hữu Khuyết vội lắc người lao vào. Hết chương 325.



Bạn cần đăng nhập để bình luận