Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 433. Cách Giải Quyết



Chương 433. Cách Giải Quyết



Vô số người cảm giác được tức giận trong câu hỏi của Viên Kế Hổ.Mọi người không ngạc nhiên trước cơn giận của thành chủ Viên Kế Hổ. Cảnh Ngôn cũng đoán trước được, nếu hắn là thành chủ một thành phố, có ngày bỗng có võ giả xứ ngoài vào địa vực thành phố mình đại khai sát giới thì chắc chắn hắn sẽ khó chịu.Tuy hiểu vì sao Viên Kế Hổ tức giận nhưng Cảnh Ngôn không hề thấy có lỗi.Viên Kế Hổ là thành chủ Hạo Phong thành lại dung túng Tống gia, làm xằng làm bậy, Cảnh Ngôn cảm thấy gã không hợp cách làm thành chủ.Một thành chủ vốn phụ trách quản lý thành phố. Tống gia hở chút là đòi tiêu diệt thế lực như đội mạo hiểm Liệt Diễm, nếu ngày thường thành chủ Hạo Phong thành quản lý nghiêm khắc từng thế lực trong thành, trói buộc gia tộc lớn, thế lực lớn thì Tống gia dám tùy tiện đòi tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm sao?Như ngày xưa Hoắc Xuân Dương còn đảm nhiệm chức thành chủ Đông Lâm thành, Triệu gia thế lớn trong Đông Lâm thành nhưng không dám tùy tay xuống tay với Cảnh Ngôn, khơi mào chiến tranh. Mãi khi Triệu gia thông qua Văn gia Lam Khúc quận thành thuê sát thủ Ám Dạ, đầu tiên xuống tay với thành chủ Hoắc Xuân Dương sau đó mới tấn công Cảnh gia.Đạo lý như nhau.Cảnh Ngôn nhìn hướng Viên Kế Hổ, nhướng mày lạnh nhạt nói: - Thật ra ta không muốn ra tay, lần này đến Hạo Phong thành vì chút chuyện riêng, ta không muốn giết bất cứ ai. Nhưng có chút chuyện luôn làm người ta bất đắc dĩ. Thành chủ hãy tìm hiểu trước tại sao ta nhằm vào Tống gia đi.Nghe Cảnh Ngôn nói vậy lửa giận càng rực cháy trong lòng Viên Kế Hổ.Tiểu tử này trẻ tuổi không thèm để thành chủ vào mắt, đến Hạo Phong thành giết người còn ra vẻ mình không hề sai.Lưu tộc trưởng, Hồ tộc trưởng lắc đầu.Lúc trước họ có nói rồi, Viên Kế Hổ sẽ xuất hiện, gã là thành chủ Hạo Phong thành không thể nào bỏ qua Cảnh Ngôn giết võ giả Hạo Phong thành.Đương nhiên dù Viên Kế Hổ không xuất hiện thì Cảnh Ngôn khó yên thân. Lão tộc trưởng Tống gia còn sống và lộ mặt, Cảnh Ngôn giết nhiều cường giả Tống gia như đám Tống Trung Sơn. Lão tộc trưởng có thể thả Cảnh Ngôn bình yên rời đi sao?Hiển nhiên là không thể nào.Đám người Trương Nhất Binh căng thẳng nhìn lên trời. Khi lão tộc trưởng Tống gia xuất hiện bọn họ cảm thấy không ổn, giờ thành chủ Viên Kế Hổ cũng ra mặt, dù Cảnh Ngôn có ba đầu sáu tay cũng khó rời khỏi đây.Lão tộc trưởng Tống gia chắp tay hướng Viên Kế Hổ:- Thành chủ đại nhân.Viên Kế Hổ đáp lễ:- Lão tộc trưởng.Viên Kế Hổ hơi tôn trọng lão tộc trưởng Tống gia.Lão tộc trưởng mở miệng nói: - Chuyện này là Tống gia ta gây ra, xin cho ta xử lý trước.Viên Kế Hổ nhướng chân mày:- A? Viên Kế Hổ trầm ngâm sau đó gật đầu nói: - Lão tộc trưởng nói có lý, xin cứ tự nhiên.Viên Kế Hổ rất bực mình nhưng nếu lão tộc trưởng Tống gia đã nêu yêu cầu thì gã cho đối phương mặt mũi. Huống chi Tống gia chết nhiều cường giả, tộc trưởng Tống Trung Sơn cũng chết, người Tống gia yêu cầu tự mình xử lý Cảnh Ngôn là hợp lý.Lão tộc trưởng cảm ơn Viên Kế Hổ:- Đa tạ thành chủ.Sau đó lão tộc trưởng nhìn Cảnh Ngôn, mắt đục trở nên sáng rực:- Người trẻ tuổi, vừa rồi ngươi nói có đạo lý của ngươi. Đối với việc đội mạo hiểm Liệt Diễm, đúng là là Tống gia ta xử lý rất bá đạo.Lão tộc trưởng nói lớn nên võ giả trong trạch viện Tống gia, ngoài trạch viện đều nghe rõ ràng.Cảnh Ngôn nghe câu này hơi bất ngờ, ngạc nhiên vì lão tộc trưởng Tống gia là người có chút đạo lý, khác hẳn với Tống Trung Sơn.Lão tộc trưởng nói một tràng:- Đứng ở lập trường của ngươi, bênh vực giúp bằng hữu có cái lý của ngươi. Nhưng ta không thể đứng ở lập trường của ngươi, ta là người Tống gia, ngươi giết nhiều người Tống gia, bao gồm tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn, ta không thể đơn giản thả ngươi đi. Về đội mạo hiểm Liệt Diễm thì ta có thể bảo đảm miễn ta còn sống đội mạo hiểm Liệt Diễm tuyệt đối sẽ không bị uy hiếp đến từ Tống gia nữa.Mấy câu làm Cảnh Ngôn hơi khâm phục.Đám võ giả vây xem gật gù. Lão tộc trưởng Tống gia làm việc hoàn toàn khác với Tống Trung Sơn. Tính cách của Tống Trung Sơn thế nào? Mặc kệ ngươi có lý hay không cứ đập chết là xong.Lão tộc trưởng làm việc đường đường chính chính, lão nói không thể thả Cảnh Ngôn rời đi, đứng ở góc độ của lão thì điều này hợp lý. Mặc kệ có phải Tống gia gây chuyện trước hay không, Tống gia đã chết mấy chục cường giả là sự thật.Ngữ điệu của Cảnh Ngôn dịu lại:- Lão tộc trưởng muốn thế nào?Nếu lão tộc trưởng đòi Cảnh Ngôn cho một giải thích thì hắn không cho được, nếu lão muốn giết hắn thì phải dựa vào thực lực, hắn tuyệt đối sẽ không khoanh tay chịu chết!Lão tộc trưởng nói: - Người trẻ tuổi! Nói thật thì lâu rồi ta không ra mặt, có phải ngươi cũng nhìn thấy tuổi thọ của ta gần hết không sống bao lâu. Ta không muốn liều mạng đánh với ngươi, vậy đi, ta chỉ ra tay với ngươi một lần, nếu ngươi đỡ được một kích hết sức của ta coi như ta đã hết sức. Ta không ngăn ngươi được, miễn ngươi không giết tử đệ Tống gia nữa thì có thể tự do rời khỏi Tống gia.Cảnh Ngôn nghe vậy bản năng gật đầu.Lão tộc trưởng Tống gia này làm Cảnh Ngôn có chút hảo cảm, hắn không muốn giết võ giả từ từ già đi này. Như lão tộc trưởng nói, Cảnh Ngôn cảm nhận sức sống không ngừng trôi đi từ lão tộc trưởng, tuổi thọ của lão không còn bao nhiêu, nếu không đột phá Đạo Sư cảnh thì không thể cứu vãn được.Còn về đỡ một kích của lão, Cảnh Ngôn không để bụng. Khí thế đối phương bàng bạc, thực lực cường đại, nhưng dù sao không phải Đạo Sư cảnh. Dù là võ giả cảnh giới Đạo Sư cảnh sơ kỳ muốn một kích giết Cảnh Ngôn cũng khó thành công trăm phần trăm.Cảnh Ngôn nói: - Ta đồng ý! Mặc kệ kết quả một kích kia như thế nào, miễn Tống gia không ra tay với Liệt Diễm nữa thì ta không giết người Tống gia.Nghe Cảnh Ngôn nói câu này khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão tộc trưởng giãn ra nụ cười:- Người trẻ tuổi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, ta sắp ra tay!Lão tộc trưởng nhẹ vung cánh tay, bỗng chốc có thêm một vòng tròn màu tím. Ánh sáng tím lấp lánh trên vòng tròn, uy năng mênh mông, pháp văn rậm rạp hiện ra.Mới rồi lão tộc trưởng ngăn cản Cảnh Ngôn giết tử đệ Tống gia là dùng vòng tròn tím này. Hết chương 433.



Bạn cần đăng nhập để bình luận